TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 154

Cập nhật lúc: 2024-12-18 23:49:18
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy nhiên sự huấn luyện của Thái tử hiệu quả gì mấy. Chó săn nhỏ những bằng hai chân, mà thậm chí khi nó vẫn còn là ai. Nhóm cung nhân cùng thái giám gọi "Nhật tương quân", nó liền dơ hai chân lên, rướn cổ, trợn tròn hai mắt, hướng về phòng ngủ của Uất Trì Việt mà quanh một vòng. Nó le lưỡi, vẫy đuôi, nũng nịu sủa hai .

Bọn cung nhân cùng nội thị đều nghi ngờ cái tên Nhật tương quân là biệt danh của Thái tử. cũng chẳng nào dám đem suy nghĩ đại nghịch bất đạo khỏi miệng, cho dù trong lòng suy nghĩ một chút thôi cũng cảm thấy vô cùng tội .

Chỉ bản Thái tử cảm thấy việc huấn luyện hiệu quả lớn. Tuy Nhật tương quân thể hiểu chuyện , cũng học cách hành lễ mừng sinh nhật. gì cũng còn l.i.ế.m tay nữa, tướng ăn cũng nho nhã sạch sẽ hơn một chút .

 

Thái tử tranh thủ từng giây từng phút để huấn luyện chó. Đêm tối

Trường Thọ viện, đến bữa tối cũng dám ăn cùng Thái tử phi. Hắn chỉ phong hàn khỏi, sợ lây bệnh qua cho nàng.

Vì thái tử lâm bệnh nên việc học võ mỗi buổi sáng đương nhiên cũng gián đoạn. Khoảng thời gian Thẩm Nghi Thu vô cùng nhàn nhã.

Mỗi sáng sớm nàng sẽ tới tiền viện thăm bệnh vấn an, nhưng mà cũng chỉ một lúc là rời ngay. Uất Trì Việt cũng giữ nàng . Nàng nhớ hai nàng dậy cáo lui, rõ ràng trông thấy trong mắt thần sắc giống như là "trút gánh nặng" .

Thẩm Nghi Thu cũng cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm. Kiểu sống tương kính như tân hợp ý của nàng, cứ mật giống như lúc ngược khiến nàng mất tự nhiên.

Nỗ lực biểu đạt tình cảm nhưng đáp , thì đương nhiên là ai cũng sẽ cảm thấy thất vọng. Huống chi là Thái tử quý tộc Uất Trì Việt, từ tới nay chỉ khác đến nịnh ngọt , chứ bao giờ chuyện chạy theo để lấy lòng khác.

Thẩm Nghi Thu sớm muộn gì thì sự kiên nhẫn của cũng sẽ cạn kiệt. Bây giờ trở nên lạnh nhạt, nàng cũng chỉ cảm thấy là "lẽ nên như " từ lâu .

Vậy mà cũng mấy sai đưa đồ tới Thừa Ân điện cho nàng, khiến nàng dở dở . Kỳ thực là đời đối với nàng là hết mực tử tế và quan tâm . Bây giờ thu hồi sủng ái, cũng nghĩ cách kiếm cái gì đó để đền bù. Ngược là nàng, vì những chuyện của đời mà luôn đối xử lạnh nhạt với , đúng là chút công bằng nhỉ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-154.html.]

mà dù Uất Trì Việt cũng là một bậc quân vương cao quý, xưa nay bao giờ thiếu thực lòng ái mộ . Thêm nàng cũng nhiều, mà thiếu nàng cũng chẳng ít tí nào hết. Có lẽ sẽ cảm thấy thất vọng vài ngày, nhưng cũng chỉ thế mà thôi.

Thực nàng cũng chẳng cần đề cao bản quá, cũng chẳng nên quan tâm gì.

 

Rất nhanh Thẩm Nghi Thu đem những suy nghĩ quên sạch sành sanh. Không đến mười mấy ngày nữa là sinh nhật của nàng , mặc dù gióng trống khua chiêng tổ chức quá linh đình, nhưng Thái tử cũng phân phó trong Đông cung cứ tổ chức theo tục lệ năm, nên cũng thể nào quá mức xuề xoà đơn giản .

Chuyện yến hội sẽ do nội phường và Gia Lệnh tự lo liệu, nhưng danh sách khách mời, sắp xếp chỗ bảo nàng quyết định.

Sinh nhật của Thái tử phi, của Thẩm gia đương nhiên cũng cung chúc mừng. Nghĩ tới việc chuyện xã giao với mấy , nàng cảm thấy chút chán nản.

Hai vị lương thấy thần sắc của Thái tử phi chút mệt mỏi, tưởng rằng nguyên nhân là do Thái tử. Bọn họ dù ngoài miệng gì, nhưng trong lòng âm thầm bất bình cho Thái tử phi. Đã yêu thích Hà Cửu nương như thế, lúc việc gì cố bày bộ dạng quân tử tình thâm với Thái tử phi gì.

Hai sợ Thái tử phi đau buồn, nên mượn cớ lo liệu sinh nhật, ngày nào cũng chạy tới Thừa Ân điện.

Thẩm Nghi Thu từ chỗ cung nhân, rằng Tống lục nương cùng Vương thập nương vì nàng mà va chạm với Thái tử. Trong lòng nàng vô cùng cảm kích, nhưng cũng sợ hãi thôi. Xử phạt thế nào đều trong một ý niệm của Thái tử, nếu nghiêm túc phân tích thì phạt cấm túc, trừ bổng lộc, giáng chức,... Tất cả đều vô cùng nhẹ nhàng .

Nếu như bây giờ Thái tử truy cứu, gặp chuyện nhớ tới. Chẳng lẽ sẽ khúc mắc ?

Hai mới cung, đều là tính cách hiền lành, đơn thuần. Vì nghĩa khí mà ngại mạo phạm Thái tử, thế nhưng bọn họ quên mất rằng bản sống ở Đông cung cả đời.

Thẩm Nghi Thu bạn với hai lương , vốn là báo đáp ân tình đời bọn họ đưa than sưởi ấm cho nàng trong ngày đông giá rét. Muốn để những ngày tháng trong cung của bọn họ trôi qua thư thái hơn một chút, nhưng ai ngờ biến khéo thành vụng.

Những suy nghĩ tuy thể khỏi miệng , nhưng khóe mắt đuôi lông mày khó tránh khỏi sẽ hiện thần sắc lo lắng. Hai vị lương thấy ở trong mắt, nhận định rằng đây là do Thái tử tổn thương Thái tử phi. Bọn họ thấy đáng giùm nàng, dồn hết sức lực nàng vui vẻ.

Loading...