TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-12-13 09:10:55
Lượt xem: 169
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mồng tám tháng tư là ngày lễ Phật Đản, trời quang mây tạnh, gió thổi ấm áp dễ chịu.
Xe ngựa của Thiệu gia sáng sớm đến cửa Thẩm phủ.
Mặc dù Thẩm lão phu nhân vẫn để ý đến cháu gái, nhưng cử Tôn ma ma, đầu Thanh Hòe Viện cùng.
Thẩm Nghi Thu cúi đầu hành lễ với Nhạc thị bước lên xe ngựa chuẩn sẵn cho nàng.
Ngay khi rèm xe vén lên, một thiếu nữ mặc y phục màu đỏ sẵn bên trong.
Thiếu nữ vóc dáng cao gầy, khuôn mặt thanh tú, sống mũi cao thẳng vểnh lên. Hai bên má còn điểm xuyết thêm mấy nốt tàn nhang nho nhỏ càng tăng thêm vẻ rực rỡ động lòng của nàng. Nàng chính là biểu tỷ của Thẩm Nghi Thu - Thiệu Vân.
Thẩm Nghi Thu khỏi rộ lên:
- A tỷ cũng tới ?
Một bên thò trong.
Thiệu Vân kéo nàng trong xe, nàng còn kịp yên thì Thiệu Vân véo một cái má:
- Muội đúng là cái lương tâm, cho gửi cho bao nhiêu cái mời, thế mà cái nào cũng qua loa tắc trách từ chối.
Thẩm Nghi Thu nên cầu xin tha thứ:
- Tỷ tỷ , sai ...!
Thiệu Vân nhéo má nàng, xoa loạn đỉnh đầu nàng tới nỗi cây trâm nghiêng sang một bên mới hết giận. Cuối cùng véo một cái lên chóp mũi nàng, ngữ khí ai oán :
- Lão phu nhân nhà cũng thế, một cái gia hỏa trong nhà mà lúc nào cũng giấu giếm như cục kim cương ...
Thẩm Nghi Thu cào cào tóc rối:
- A ? Sao thấy tới?
Thiệu Vân nhếch miệng một tiếng lộ hai chiếc răng nanh nhòn nhọn:
- Huynh ư? Đừng nhắc tới nữa. Lần trèo lên cửa Thẩm gia nhà suýt chút nữa thì Thẩm lão phu nhân nuốt sống , nào dám tới đây nữa. Hắn đang ngoài cổng kìa.
Biểu tỷ nhẹ nhàng nhưng nàng xong cảm thấy .
Biểu của Thiệu gia tuấn tú lịch sự nhưng trong mắt Thẩm lão phu nhân thì lúc nào cũng như mãnh thú đáng sợ.
Chỉ cần bọn nhiều thêm vài câu, Thẩm lão phu nhân liền bày bộ đang giống như là trời sắp sập xuống tới nơi. Bà sợ nàng cùng với Thiệu gia sẽ " càng thêm ".
Thẩm lão phu nhân cho Thẩm Nghi Thu tiếp xúc với biểu Thiệu gia, lý do một phần trong đó chính là vì độ tuổi của .
Sau khi tới cổng, biểu Thiệu Trạch quả nhiên đang đợi ở ngoài đó.
Chàng thiếu niên độ tuổi mười bảy mười tám tuổi, con ngựa Đột Quyết màu đen, tay chân cao dài tới mức chỗ để đặt chân. Khuôn mặt tuấn, hai đầu lông mày một tia gợn sóng.
Thẩm Nghi Thu xốc màn xe lên, thò đầu gọi to một tiếng: - Biểu .
Thiệu Trạch một tiếng "biểu " dọa sợ nhảy dựng lên, lúng túng sờ cái ót, sững sờ :
- Muội, ... dạo vẫn khỏe chứ?
Tôn ma ma xe phía lên tới, thấy như liền như lâm đại địch, kìm nén mà ho khan một tiếng.
Thẩm Nghi Thu coi như thấy, như việc gì mà hàn huyên cùng biểu vài câu. Xe ngựa chậm rãi
từ từ tới cửa phố lớn, lúc nàng mới buông màn xe xuống. Thiệu Vân thở dài:
- Bây giờ thì , nên mau chóng định hôn sự . Cũng đỡ cho Lão phu nhân nhà lúc nào cũng phòng chúng như phòng cướp. Tỷ chúng cũng gặp nhiều thêm mấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-16.html.]
Nói xong hốc mắt nàng liền đỏ lên.
Thẩm Nghi Thu ôm tay biểu tỷ:
- A tỷ yên tâm, nếu tỷ đưa mời tới. Ta dù là trèo tường cũng nhất định sẽ tới gặp.
Thiệu Vân nàng chọc cho thành tiếng, tiện chuyện sầu não nữa:
- Ai nha, tóc loạn hết . Để chải cho .
Nàng xong liền móc từ trong n.g.ự.c một cây lược gỗ hoàng dương lưng bạc, giúp Thẩm Thu Nghi chải búi tóc một nữa tiếp:
- Làm ăn mặc đơn giản như ? Lão phu nhân nhà cũng thế, cổ hủ như , suốt ngày bảo ăn mặc như lão bà nóng tính. Mười phần xinh nay chỉ còn ...chín phần. Ninh gia tiểu lang mà thấy sẽ sợ tới mức tròng mắt rớt ngoài ?
Thẩm Nghi Thu nhịn rộ lên:
- Vậy thì cũng thể trách .
Thiệu Vân búng nhẹ lên mặt nàng một cái:
- Đây là tiểu cô nương nhà ai ? Da mặt dày như thế?
Tỷ hai lâu gặp, gặp thì liền mãi hết chuyện. Nhất là Thiệu Vân, đường líu ríu ngừng. Không bao lâu , xe ngựa tới cửa của Thánh Thọ tự.
Mọi bây giờ tôn trọng đạo Phật. Mùng tám tháng tư, nhà nhà đều dốc bộ lực lượng đổ xô đường. Trên phố nhộn nhịp, xe cộ nối đuôi chen chúc đường.
Trong thành đông đúc, từ bên ngoài cho đến các chùa lớn đều chật cứng . Đừng , chỉ sợ một khi đám đông sẽ tìm , bởi hai nhà đặc biệt chọn Thánh Thọ tự - ngôi chùa cách kinh thành hơn mười dặm về phía nam.
Đoàn Thiệu gia cùng Thẩm Nghi Thu tới sơn môn thì trùng hợp xe ngựa nhà Ninh gia cũng tới.
Ninh lão thượng thư dù cũng là quan tam phẩm, Ninh gia chính là lạc đà gầy còn hơn con ngựa béo. Mà thúc phụ Thiệu An của Thẩm Nghi Thu chỉ đảm nhiệm quan lục phẩm của hộ bộ. Tuy ông quan xa ở bên ngoài, tuy so với kinh thành thì tính là gì nhưng xuất là tiến sĩ, tiền đồ vô lượng.
Trụ trì dám thất lễ, từ sáng cho lui một nhóm phận sự, tự dẫn một nhóm hoà thượng ngoài nghênh đón.
Người nhà Ninh gia từ tới nay luôn cẩn thận từ lời đến việc , hôm nay trong tình huống như thì càng trở nên thận trọng.
Thẩm Thu Nghi vén màn xe lên một chút, ánh mắt tò mò hướng ngoài .
Ninh gia hôm nay tổng cộng cũng bốn đến năm cái xe ngựa, ngựa tầm mười con, tuỳ tùng theo cũng mười mấy .
Xe ngựa bao bọc bởi một tấm vải màu xanh lá nên cũng gây chú ý. So gia thế của nhà họ thì thế là mộc mạc.
Trong đó ba bốn thiếu niên lang cưỡi ngựa, đều mặc một kiểu áo khác lắm là áo xuân trắng. Trong đó một cưỡi con ngựa Thanh Thông là đáng chú ý nhất.
Người mặt mày tuấn tú, da thịt trắng nõn, cử chỉ thanh tao lịch sự kém phần trang nhã. là công tử ôn nhuận như ngọc, thẹn với hai chữ "Ngọc Lang".
Thiếu nữ ai cũng thích, Thẩm Nghi Thu cũng ngoại lệ, lúc cũng sinh thêm mấy phần hảo cảm. Chỉ cần cảnh ý vui như thế ngay mắt, ăn ngủ thôi ước chừng cũng thể nhiều hơn một chút.
Nàng lập tức tự gạt , cũng đúng lắm . Có ở chung với còn xem tính tình .
Nếu so Uất Trì Việt với Ninh thập nhất lang thì đúng là chỉ hơn chứ kém, chỉ tướng mạo thôi hơn vài phần . Thẩm Nghi Thu đối với khuôn mặt chỉ cảm thấy bực .
Vừa nghĩ tới Uất Trì Việt nàng liền còn hứng ngắm mỹ nhân, nàng đành hậm hực buông màn xe xuống.
Ninh thập nhất lang ngay lập tức như thể cảm nhận , lơ đãng sang. Chỉ thấy tấm màn gấm xanh khẽ động, cái gì cũng thấy. Đáng kinh ngạc là chỉ thoáng qua như thế nhưng thở của chút cứng .
- Như thế nào như thế nào?
Thiệu Vân hưng phấn xoa xoa tay áo của Thẩm Nghi Thu: - Có thấy phu quân tương lai của ? Thẩm Nghi Thu đỡ trán:
- A tỷ đừng linh tinh, gì cả.
Thiệu Vân ý mà nàng, che miệng khúc khích.