TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 164
Cập nhật lúc: 2024-12-18 23:56:32
Lượt xem: 76
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thiệu Trạch vẫn đang thắc mắc tại con ch.ó trông giống y đúc con ch.ó của biểu thế. Nửa ngày mới lấy tinh thần, chợt phát hiện bản lỡ lời thốt nhũ danh của Thái tử phi. Hắn vội vàng tạ tội:
Xin điện hạ thứ tội. Vừa nãy do bộc nhất thời líu lưỡi nên mới vô tình nhũ danh của Thái tử phi, tuyệt đối hề ý bất kính.
Uất Trì Việt ngoài miệng , nhưng trong lòng vô cùng chua chát. Hắn với Thẩm Nghi Thu hai đời vợ chồng , thế nhưng vẫn nhũ danh của nàng. Đời là từng hỏi, đời , nhưng Thẩm Nghi Thu cho .
Hắn giả bộ điềm nhiên như việc gì, chỉ khẽ vuốt cằm:
Thì Thái tử phi cũng nhũ danh, cô cũng từng qua. "Huệ tâm chất, Ngọc mạo giáng môi", chính là chữ "" ?
Mặt Thiệu Trạch đỏ lên, ngập ngừng :
Khởi bẩm điện hạ, "Hoàn cùng tố" chi ... Mà là dược chi .
Uất Trì Việt khẽ giật , khóe miệng nhịn mà khẽ giương lên, trong lòng lập tức thoải mái hơn mấy phần. Thì là chữ "Hoàn"* , Thẩm Nghi Thu ngượng ngùng cho cũng là điều dễ hiểu.
* Hoàn = Tròn
Sắc mặt Thiệu Trạch đỏ bừng xen lẫn sự hổ:
Nhũ danh cũng chỉ thiết trong gia đình mới gọi, xá với bộc xưng hô... Bộc cả gan suy đoán, Thái tử phi cũng là cố ý giấu điện hạ ...
Uất Trì Việt sợ khó chịu, cho nên mới vội vàng giải thích cho biểu . Hắn khỏi cảm thấy vui mừng,
Thẩm Nghi Thu chịu khổ hết nửa đời , may mà còn gia đình cữu gia. Cái gọi là trong họa phúc đây mà.
Hắn vỗ vỗ cánh tay Thiệu Trạch:
- Ta .
Dừng một chút giả bộ lơ đãng hỏi:
Không chữ "Hoàn" lai lịch như thế nào? Thiệu Trạch ngượng ngùng gãi gãi đầu:
Nghe gia mẫu , nhũ danh là do cô mẫu đặt. Bởi vì Thái tử phi khi còn bé giống như viên chân trâu tròn sáng. Khuôn mặt, cái mũi, miệng với lỗ tai đều tròn vo. Cô mẫu giống y hệt như mấy viên thuốc lớn bên xếp thêm mấy viên tiểu Hoàn tử, cho nên mới lấy chữ Hoàn. Người nhà cũng cứ gọi như cho tới lúc lớn.
Uất Trì Việt ho nhẹ một tiếng, khuôn mặt tràn đầy ý , lập tức " lắm".
Tiễn Thiệu Trạch xong, Uất Trì Việt ngẩng đầu lên trời một chút. Mặt trời bắt đầu lặn về hướng Tây, chờ nổi mà ngay lập tức lệnh cho thái giám chuẩn liễn, đó ba chân bốn cẳng về hướng Thừa Ân điện.
Thẩm Nghi Thu thấy động tĩnh, liền điện nghênh đón như thường lệ. Chỉ thấy khuôn mặt Thái tử vô cùng hớn hở, tràn đầy gió xuân, ý trong mắt như sắp tràn ngoài tới nơi. Nàng khỏi hồ nghi, chẳng lẽ triều chuyện gì ?
Nàng kiềm chế sự hoang mang, đưa Uất Trì Việt trong điện, đó phân phó cung nhân dọn cơm lên.
Uất Trì Việt đặt nặng chuyện ăn uống, cũng chẳng kém chọn bao giờ, từ tới nay gì ăn nấy. Lúc thấy Thẩm Nghi Thu đang với cung nhân về các món ăn, phá lệ đầu tiên :
Thêm một đĩa chè tổ yến hạt sen, một bát canh cá viên, một đĩa thịt viên chưng nấm hương, cá viên chưng đường phèn cũng bưng lên đây, hoa quả thì chọn nho .
Chuyện bất thường xảy tất nguyên nhân. Thẩm Nghi Thu cảnh giác về phía :
Tâm trạng của điện hạ hôm nay vẻ .
Uất Trì Việt mỉm gật đầu:
Hoàn chính xác, hôm nay cô chuyện vui.
Hắn thừa nước đục thả câu mà khơi lên sự tò mò của khác, chịu toạc . Ánh mắt liếc góc nghiêng mặt Thẩm Nghi Thu, tựa như "Nàng mau tới hỏi ".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-164.html.]
Thẩm Nghi Thu cho toại nguyện , chỉ cúi đầu hạ thấp , thản nhiên :
Ra , xin chúc mừng điện hạ. Uất Trì Việt một tiếng:
Cùng vui cùng vui.
Bình thường nghiêm túc chững chạc, nay nụ mang theo chút giảo hoạt tinh nghịch. Trong lòng Thẩm Nghi Thu tự dưng sinh dự cảm lành.
Hai ở một bên uống chờ bữa tối. Bỗng nhiên
Uất Trì Việt quanh bốn phía, khẽ nhăn mũi một cái:
- Thái tử phi đang đốt loại hương gì ?
Thẩm Nghi Thu đoán trong lòng đang mưu đồ gì, chỉ đáp:
Hồi bẩm điện hạ, đó là loại hương vô danh tự điều chế cho vui thôi.
Uất Trì Việt :
- Có thể đem hương tới đây cho xem một chút ?
Thẩm Nghi Thu thể hiểu nổi, nhưng vẫn gọi cung nhân lấy một hộp hương thơm mang tới, mở nắp trình lên cho Thái tử:
- Mời điện hạ xem qua.
Những viên hương mỗi hạt chỉ to bằng móng tay. Uất Trì Việt nhặt một viên lên , đặt trong lòng bàn tay, để cho nó lăn qua lăn hai vòng, ý trong mắt như làn sóng dập dờn:
Tiểu hương Hoàn, hương tiểu Hoàn, thơm tròn. là tiểu Hoàn đáng yêu.
Trong điện ánh nến sáng bừng, Thẩm Nghi Thu như bừng tỉnh đại ngộ. Nhất định là thấy nhũ danh của ở nơi nào đó .
Tâm tư nàng đổi thật nhanh, lập tức nghĩ đến biểu hôm nay mới tới đây nhậm chức. Nhất định là Uất Trì Việt triệu kiến đến tiền viện, biểu trung thực, chắc là cẩn thận lỡ lời .
Nàng nhũ danh của , chính là vì sợ sẽ khung cảnh như bây giờ diễn .
Thẩm Nghi Thu giả vờ như . Uất Trì Việt cũng khách khí đem viên hương nhét bên hông:
Viên tiểu Hoàn hương thơm, cô vô cùng thích. Thẩm Nghi Thu ngoài nhưng trong :
Tay nghề thần vụng về, đa tạ điện hạ yêu thích.
Uất Trì Việt móc từ trong túi hai viên hạt châu, một viên vàng và một viên ngọc:
Lấy tiểu Hoàn hương của thái tử phi , sẽ để kim tiểu Hoàn với ngọc tiểu Hoàn ở chơi với nàng.
Thẩm Nghi Thu rõ là đang cố ý trêu , nhưng vẫn lời cảm tạ nhận lấy.
Lúc , bữa tối cũng dọn lên, hai dời bước trong chính đường. Cung nhân dọn xong bàn ăn cùng bát đũa, những món ăn thịnh soạn cũng lượt trình lên. Đầu tiên là đĩa "tiểu thiên" giòn xốp, món ăn từ thịt gà và thịt hươu băm nhỏ, đó ướp gia vị trộn đều lên. Tiếp theo là vo viên chiên trong chảo lớn ngập dầu mè theo đúng yêu cầu của Thái tử.
Uất Trì Việt dùng đũa bạc gắp một miếng lên, đưa tới bát mặt Thẩm Nghi Thu:
Nghi Thu, nếm thử viên tiểu Hoàn xốp giòn . Thẩm Nghi Thu chút ngứa ngáy hàm răng:
Đa tạ điện hạ.
Dứt lời thản nhiên như việc gì mà ăn.
Hết món đến món khác lượt bưng lên, thái tử tràn đầy phấn khởi gắp thức ăn cho Thẩm Nghi Thu. Gắp nhiều tới nỗi đầy ụ cả bát, và đương nhiên trong bát chỉ là những món hình tròn tựa như viên đan dược. Hắn bận rộn :