TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 173
Cập nhật lúc: 2024-12-18 23:59:39
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cùng lúc đó, Uất Trì Việt cũng đang thầm đánh giá Ninh Ngạn Chiêu. Hắn dù thi đỗ khoa tiến sĩ, nhưng vẫn phong quan. Vẫn mặc một áo bào trắng, giống hệt một tên tiểu bạch kiểm mặt bôi phấn, mặt so với cái áo choàng còn trắng hơn mấy phần.
Thái tử cúi đầu mu bàn tay một chút. Ngày nào cũng tới giáo trường tập võ, cưỡi ngựa về về giữa Đông cung, Thái Cực cung cùng Bồng Lai cung, thể nào so sánh với cả ngày thấy ánh nắng mặt trời, chỉ ở phòng sách như Ninh thập nhất, trắng đến mức thái quá. Còn màu da tuy trắng nõn như thế, nhưng vóc dáng thì văn sĩ bình thường thể so sánh . Cho dù như thế nào chăng nữa, thì vẫn cảm thấy hơn hẳn một bậc.
Nghĩ , cơn buồn bực trong lòng Uất Trì Việt mới nhẹ nhõm hơn một chút.
Hàn huyên qua vài câu, uống hết hai chén , Uất Trì Việt liền sai dọn bàn , thành án thư, mang "Lan Đình Tự" tới.
Chưa tới một giây thái giám nâng hộp gỗ đựng văn kiện tới.
Uất Trì Việt tiếp nhận từ tay , đưa cho Ninh Ngạn Chiêu.
Ninh Ngạn Chiêu vội vàng hành lễ, trịnh trọng đưa tay nhận lấy đặt ngay ngắn ở thư án. Hắn mở nắp hộp , chỉ thấy quyển trục đơn giản đóng khung lẳng lặng bên trong hộp gỗ.
Uất Trì Việt :
- Ninh công tử cứ xem tự nhiên.
Ninh thập nhất lang lời cảm tạ, cẩn thận từng li từng tí lấy quyển trục từ bên trong hộp văn kiện , cởi bỏ dây buộc, đó từ trong tay áo lấy một chiếc khăn lụa đặt ở tay, lúc mới chậm rãi mở quyển trục .
Ánh mắt Uất Trì Việt rơi bên chiếc khăn lụa , chỉ thấy góc khăn thêu một gốc hoa diên vĩ màu xanh tím. Hắn cảm thấy khá kinh ngạc, phần lớn nam tử dùng khăn lụa, đa khăn sẽ thêu mây trời, hoặc là tùng bách, lá trúc, mây hạc các kiểu. Thêu hoa như thế đúng là vô cùng hiếm gặp.
Ninh Ngạn Chiêu nhận thấy ánh mắt của , cánh tay khỏi run lên. Lúc đem khăn trả cho Thẩm thất nương, cứ cho rằng bản thể buông xuống. Vì dù thì bọn họ mới chỉ gặp mặt một , cho dù tình cảm với Thẩm thất nương, thì cùng lắm cũng chỉ là thứ tình cảm nhạt nhòa thôi.
mà quả thực là đánh giá quá thấp uy lực của ba chữ "cầu " . Ngày qua ngày đều tiếc nuối cam lòng, khuôn mặt trong trí nhớ từng phai nhạt chút nào, mỗi nụ cái nhăn mày của nàng đều xinh chói mắt.
Cây hoa diên vĩ trong góc khăn trở thành ám hiệu của riêng , bí mật trong lòng khiến vô cùng thống khổ, nhưng trong cái thống khổ cũng ẩn giấu chút ngọt ngào.
Hôm nay ngoài quá vội vàng, nên nhất thời chủ quan, quên đổi khăn. Bí mật thấy, chính nên thấy phát hiện . Trong lòng Ninh Ngạn Chiêu chút bối rối, xen lẫn mấy phần sảng khoái.
Uất Trì Việt chằm chằm khăn tay của khác, giờ phát hiện. Hắn chút hổ, dứt khoát quang minh chính đại giương mắt đánh giá:
- Hoa văn của khăn tay trông độc đáo.
Ninh thập nhất gì cả, chỉ âm thầm thở phào một :
- Xá chơi thôi, để điện hạ chê .
Uất Trì Việt nghĩ ngờ gì, chỉ kiên nhẫn chờ Ninh Ngạn Chiêu tinh tế thưởng thức thư pháp.
Ninh thập nhất hành sự cẩn trọng. Ban đầu cũng cảm thấy gì yên tâm, nhưng bây giờ thư là đồ của Thái tử phi, vai tự nhiên gánh trách nhiệm, nhất định tự trông coi mới cảm thấy yên tâm.
Ninh Ngạn Chiêu cũng chút thức thời, xem một khắc đồng hồ liền cẩn thận cuộn thư , phụ hồi nguyên trạng thả hộp gỗ ban đầu, dậy kín nắp, trả cho Thái tử bái lạy:
Đa tạ điện hạ thành cho tâm nguyện bao nhiêu năm nay của thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-173.html.]
Uất Trì Việt :
Ninh lang cần khách sáo, chỉ là mượn hoa hiến Phật* thôi.
Ý nghĩa gần giống với câu "Của phúc " Nói tiếp nhận hộp đựng thư giao cho Lai Ngộ Hỉ:
- Cất trong tủ, bảo đưa chìa khóa trả cho nương tử.
Trong lòng Ninh Ngạn Chiêu chấn động. Trên Đông cung, duy nhất gọi là "nương tử" chỉ một thôi.
Không ngờ nhân mới của "Lan Đình Tự" thật sự là Thái tử phi!
Đủ loại cảm xúc từ trong lòng bỗng dưng tuôn . Trong lúc nhất thời, cũng bây giờ đang cảm giác gì.
Uất Trì Việt như , mời dời bước tới thư phòng:
Ninh lang văn chương uyên bác, thông thạo binh hoán. Ta nhiều vấn đề tỉnh giáo ngươi đấy.
Ninh Ngạn Chiêu lấy tinh thần, liên tục dám đảm đương.
Hai ở trong thư trai quán uống chuyện phiếm. Mới đầu trong lòng Ninh Ngạn Chiêu còn chút phòng , nhưng hàn huyên một hồi, mới phát hiện Thái tử là uyên bác, học rộng hiểu nhiều. Trong lúc chuyện gợi đúng đề tài, những kiến giải của Thái tử về chuyện triều chính hẹn mà cùng trùng khớp với suy nghĩ trong lòng .
Lại trò chuyện thêm một chút, đối với Thái tử nảy sinh cảm giác gặp , nhận bản đem khúc mắc về chuyện của Thẩm Nghi Thu quên sạch sành sanh. Hắn cảm giác trong lồng n.g.ự.c đang sôi trào nhiệt huyết, kịp chờ đợi mà ngay lập tức triều quan ngay. Cùng vị trữ quân trẻ tuổi tạo nên thiên hạ vĩ đại, kinh thiên động địa.
Đời Uất Trì Việt cùng Ninh thập nhất là quân thần vô cùng ăn ý, nay cũng đều công tư phân minh rõ ràng. Cho dù thích khuôn mặt trắng nhỏ của Ninh Ngạn Chiêu, nhưng đối với tài năng và sự thông minh của cũng chút tán thưởng.
Hai trò chuyện vui vẻ, phát giác trò chuyện hơn một canh giờ. lúc , chợt thái giám bẩm:
Điện hạ, nương tử sai đến hỏi. Trưa nay điện hạ dùng bữa tại Thừa Ân điện ?
Uất Trì Việt liếc mắt Ninh thập nhất, lộ vẻ chần chờ. Gần đây chính vụ bận rộn, hiếm khi rảnh rỗi nửa ngày, đương nhiên ở bên thái tử phi nhiều hơn. giờ triệu kiến Ninh Ngạn Chiêu , giữ ở dùng cơm trưa thì cho lắm.
Ninh thập nhất lang nước trong veo trong chén, yên lặng buông chén xuống, hành lễ, trở về chăm sóc tổ phụ cáo từ với Thái tử.
Uất Trì Việt thở phào một , áy náy :
Hôm nay nhiều việc bận rộn, ngày khác mời Ninh lang cung .
Dứt lời liền dậy tiễn Ninh thập nhất ngoài Trường Thọ viện. Xong xuôi liền bước nhanh về hướng Thừa Ân điện.
Ninh thập nhất ở ngay bên cạnh tường, bóng lưng vội vàng rời của Thái tử. Hắn ngẩng đầu phía xa ngoài , chỉ thấy những bức tường hòa vô nóc nhà với mái hiên cao ngất.
Biết rõ sẽ thấy gì ở phía sâu trong vườn Ngự Uyển, nhưng vẫn im ngóng trông trong chốc lát. Một lúc mới với tiểu thái giám dẫn đường:
- Làm phiền.