TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 175

Cập nhật lúc: 2024-12-19 00:00:17
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xuất phát từ sáng sớm, tới phía Bắc chân núi Ly Sơn trời cũng gần tối đen.

Xa giá từ cửa chính phía nam Triêu Dương, Bắc hành, qua một cổng cung điện khác. Cuối cùng mới tới Thiếu Dương viện - tẩm cung của Thái tử.

Thẩm Nghi Thu xe ngựa xóc nảy cả một ngày, cung nhân đỡ xuống khỏi xe, lúc trong tình trạng mỏi mệt tới kiệt sức. Nếu gần đây ngày nào nàng cũng tập võ, chỉ sợ xương cốt vỡ thành từng mảnh .

Uất Trỉ Việt nàng mệt mỏi lắm , liền :

Hôm nay muộn , tiên trong điện dùng bữa nghỉ ngơi. Ngày mai tới thỉnh an a da cũng muộn.

Thẩm Nghi Thu gì còn sức mà bôn ba nữa, thấy lời giống như cầu còn , ngay lập tức theo Thái tử tiến trong điện.

Hoa Thanh cung tuy là cung điện biệt lập, nhưng trải qua mấy xây dựng để nghỉ ngơi nên giờ nhà cửa còn xa hoa diễm lệ hơn cả Đông cung. Ngay như Thiếu Dương điện cũng rường cột chạm trổ. Tranh vẽ, rèm cửa, giường ngủ cũng đều là trân phẩm.

Hai nghỉ ngơi qua loa một lát, đó Uất Trì Việt liền sai dọn cơm lên.

Thẩm Nghi Thu mệt mỏi cả ngày, lúc cũng chẳng khẩu vị gì mà ăn. Chỉ ăn mấy món thức ăn thanh đạm, đồ ăn thịnh soạn thì chỉ gắp vài miếng, đó liền gác đũa.

Uất Trì Việt thấy nàng mệt tới lung lay sắp ngã, bèn :

- Không cần chờ , nàng cứ tắm rửa .

Thẩm Nghi Thu cũng chẳng khách sáo với , nhanh chóng tới bể tắm nước nóng phía .

Thiếu Dương điện xây một bể tắm rảnh riêng cho vợ chồng thái tử. Bể tắm nước nóng hình dạng của bốn cánh hoa Hải Đường, dài mười lăm thước, rộng hơn năm thước. Bên đỉnh xây năm tòa tháp với bảy gian phòng, nước nóng đến từ cái miệng thú ở trong mỗi gian phòng sẽ liên trục tràn bể. Trong điện mờ mịt nước.

Thẩm Nghi Thu mệt mỏi tới nỗi đầu ngón tay cũng chẳng động dậy. hôm nay đường cả dính đầy bụi bẩn, tắm sạch sẽ, thì dù như thế nào nàng cũng thể ngủ nổi.

Lúc nàng tắm rửa thích hầu hạ, nên cho lui hết cung nhân. Chỉ để Tố Nga cùng Tương Nga ở hầu hạ.

Tố Nga giúp nàng cởi áo váy bên ngoài xuống, chỉ để một bộ quần áo lót bên trong.

Thẩm Nghi Thu nhấc vạt áo lên, hai chân trần bước xuống thềm đá tiến trong bể.

Nước nóng tràn qua mắt cá chân nàng, tiếp theo là ngập tới bắp chân, tiếp nữa là tới eo tới cổ. Nàng ngâm hết cả

trong hồ, thoải mái nhẹ nhàng mà thở dài một .

Bể tắm chia thành hai tầng , đáy và thành bể đều từ thạch cao. Ở giữa lòng bể tạc hình núi non cùng cây trầm đàn hương. Không cần đốt hương, trong phòng vẫn hương thơm sương mù tràn ngập.

Tố Nga :

- Nương tử mệt ? Để nô tỳ bóp vai cho .

Thẩm Nghi Thu gật gật đầu, liền lên thềm đá, đưa lưng về phía nàng, đem hai vai lộ khỏi mặt nước.

Tố Nga khá giỏi về ngón nghề . Tay nàng nặng nhẹ mà nắn vuốt bờ vai và cái cổ của Thẩm Nghi Thu. Chỉ chốc lát , Thẩm Nghi Thu liền cảm thấy cả thư thái. Hơi nóng bốc lên, mí mắt càng ngày càng nặng, bất giác ngủ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-175.html.]

Đang lúc nửa mê nửa tỉnh, nàng chỉ cảm thấy lực đạo tay của Tố Nga bỗng nhiên nặng hơn. Hơi đau nhức một chút, nhưng thoải mái hơn so với lúc nãy.

Tay nàng bóp đầu vai nàng trong chốc lát, đó cong ngón tay lên, dùng cùi chỏ của ngón tay miết thuận theo cột sống của nàng miết xuống. Thẩm Nghi Thu chỉ cảm thấy một cỗ tê dại dọc theo xương sống chạy thẳng lên đỉnh đầu, nhịn khẽ ngâm nga một tiếng.

Bàn tay lưng bỗng nhiên dừng .

Thẩm Nghi Thu lẩm bẩm :

- Đừng ngừng... Vừa thoải mái...

Nàng chút buồn bực. Ngày thường Tố Nga suốt ngày ở Thừa Ân điện hầu hạ nàng, chiêu học lúc nào thế? Sao nàng gì cả.

Trực giác của nàng cũng cảm giác chỗ nào đó đúng. lúc đang nửa tỉnh nửa mê, đầu óc mơ màng. Tâm tư mới chuyển động bế tắc.

lúc , hai tay của Tố Nga di chuyển tới đầu vai của nàng. dừng ở đó, mà nó thuận thế trườn lung tung về phía .

Thẩm Nghi Thu giật tỉnh táo , lập tức đầu xem xét. Trong nước m.ô.n.g lung, nàng thấy ánh mắt của Uất Trì Việt.

Trong đôi mắt đen kịt đó là thần sắc khó phân biệt, phảng phất như bão táp mưa sa ẩn chứa trong đó.

Nàng bỗng nhiên cảm thấy tâm phiền ý loạn.

Nam nhân cúi đầu xuống, miệng ghé sát tai nàng :

Lần Thái tử phi hầu hạ cô tắm rửa, bây giờ đến lượt cô qua .

Lời còn dứt, Thẩm Nghi Thu chỉ cảm thấy vạt áo biến mất. Chưa kịp lấy tinh thần, dây thắt lưng cũng theo dòng nước trôi xa.

Bên tai truyền tới thanh âm bất mãn của nam nhân:

- Làm gì mặc y phục tắm nước nóng bao giờ chứ.

Thanh âm dừng , chỉ thấy tiếng nước ào ào vang lên, tiến trong bể. Chiều cao cùng cơ thể cân đối thấp thoáng ẩn hiện trong làn nước nóng cùng sương mù mờ ảo:

- Lại đây, cô tắm giúp nàng.

Thẩm Nghi Thu liếc một cái nhanh chóng dời mắt sáng chỗ khác. Nàng giật ý thức bản lúc đang áo rách quần manh, nhanh trí dùng hai cánh tay ôm vòng tới vai.

Còn đang nghĩ cách tìm cớ lên bờ, chợt cả nàng ngả về , mất thăng bằng.

Thẩm Nghi Thu còn kịp kêu lên thì cả gọn trong lòng Thái tử. Nàng tự chủ rời khỏi .

- Đừng nhúc nhích.

Nam nhân bên tai nàng:

gì cả, chỉ xoa bóp chân cho nàng thôi, miễn cho ngày mai nàng kêu đau.

Thời điểm Thẩm Nghi Thu lên tới bờ, của nàng đỏ khác gì tôm luộc. Nàng cũng gọi cung nhân tới hầu hạ, chỉ qua loa lau khô thể, phủ thêm áo ngoài trở phòng ngủ. Vừa lên giường lập tức ngã quỵ, ngủ tới bất tỉnh nhân sự.

Loading...