TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 176

Cập nhật lúc: 2024-12-19 00:01:11
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Thẩm Nghi Thu rời , Uất Trì Việt dựa lưng thành bể, hai tay khoác hờ lên phiến đá bờ, thở dài một .

Hầu hạ Thái tử phi tắm rửa quả thực chẳng hề dễ dàng chút nào, suýt chút nữa là lấy luôn nửa cái mạng của .

Hắn ở trong phòng chờ đợi thêm nửa canh giờ, lúc mới trở bên trong phòng ngủ. Hắn vén tầng tầng lớp lớp màn gấm vải đỏ lên xem xét, thấy Thái tử phi ngủ. Chỉ thấy nàng ôm chăn nghiêng hướng ngoài, ống tay áo ngủ trượt tới khuỷu tay, một cái chân duỗi ở bên ngoài chăn. Chân ngọc trắng noãn, phảng phất tựa cánh sen.

Hầu kết Uất Trì Việt giật giật, tiến lên giúp nàng kéo áo xuống, túm lấy mắt cá chân nàng nhét trong chăn. Xúc cảm trơn nhẵn giữa ngón tay như đang nhắc nhở về cảm giác lúc nãy khi ở trong phòng tắm. Trước nay luôn thích cùng khác đụng chạm da thịt, mật với . Chỉ cảm thấy như suồng sã khó chịu.

lúc ở trong suối nước nóng, tấm lưng trơn bóng của nàng dán lên n.g.ự.c , khiến cho ý loạn tình mê.

Nếu trong lòng vẫn còn sót một tí tỉnh táo, rằng tuyệt đối thể mạo hiểm để nàng mang thai lúc , sẽ rủi ro. Nếu chỉ sợ kiềm chế nàng .

Trong giấc mộng Thẩm Nghi Thu như cảm nhận gì đó, lông mày dài nhíu , đôi môi đỏ mọng khẽ mím, hô hấp nhất thời trở nên dồn dập.

Lông mi của tiểu lừa đảo dài rậm, giống như một chiếc quạt nhỏ bao che ở mắt. Phần đuôi mắt vểnh lên tạo thành một độ cong vui mắt.

Trên da thịt của nàng vẫn còn một lớp phấn hồng mỏng. Cũng là do màn lụa chiếu xuống sắc đỏ, ấm nóng bức là do nàng mơ thấy chuyện gì khiến khác hổ.

Uất Trì Việt nhéo nhéo mi tâm, chút bối rối. Hắn xưa nay đắm chìm nhục dục, dù loại chuyện thể đem sung sướng nhất thời, nhưng cũng chỉ thoáng qua là biến mất , chẳng thể khiến trầm mê . Phải lúc triều đình bận rộn nhiều việc, còn cảm thấy đây là loại chuyện phiền phức.

hôm nay khát vọng của đối với Thẩm Nghi Thu càng ngày càng sâu thêm. Trong thể của phảng phất như lúc nào cũng một ngọn lửa, mỗi cái giơ tay nhấc chân của nàng, mỗi một câu vô tâm, thậm chí một ánh mắt lạnh lùng lơ đãng, đều như đang châm thêm dầu ngọn lửa .

Hắn vén một góc chăn lên, cẩn thận từng li từng tí mà xuống. Nằm nghiêng đối diện quan sát Thẩm Nghi Thu một hồi, tà hoả trong bụng bắt đầu cháy lên.

Uất Trì Việt vội vàng điều chỉnh khí tức, ở trong lòng thầm niệm một câu Đạo Đức Kinh, lúc mới từ từ ngủ .

Sáng sớm hôm , Thẩm Nghi Thu đang ngủ ngon lành. Chợt cảm giác đang nhéo nhéo vành tai nàng, một tiếng một tiếng gọi nhũ danh của nàng.

Nàng chút tức giận, xoay kéo chăn lên che kín đầu.

Thái tử ôm eo nàng từ phía , lôi nàng từ trong chăn :

- Đến giờ dậy tập võ .

Mí mắt Thẩm Nghi Thu mở một khe nhỏ, mắt một mảnh lờ mờ, hiển nhiên là sáng hẳn.

Trong lúc nhất thời nàng chỉ cảm thấy khó thể tin, thể . Quả thực chỉ một cước đạp kẻ lăn xuống khỏi giường.

Thái tử thấy nàng để ý tới , bắt đầu cào cào cái "ổ"

của nàng:

Ngay đến kéo dây cung mà nàng còn học , hai ngày nữa là ngày săn đấy.

Thẩm Nghi Thu giật :

- Đi săn?

Săn b.ắ.n thì liên quan gì tới nàng? Chẳng lẽ là Uất Trì Việt núi rừng săn bắn, còn nàng ở bên trong tẩm điện ngủ bù g.i.ế.c thời gian ?

Uất Trì Việt nhéo nhéo khuôn mặt nàng:

Nàng từng săn bao giờ đúng ? Ta dạy nàng cách săn thỏ nhé, thế nào?

Bản chất trời sinh của nam tử luôn hiếu chiến và khát máu. Cho dù là khả năng kiềm chế như Uất Trì Việt cũng ngoại lệ. Dù giống như Kim thượng năm đó ham mê săn, nhưng đối với săn b.ắ.n mỗi năm cũng mấy phần hứng thú chờ mong.

Thẩm Nghi Thu chẳng nửa điểm hào hứng nào. Con thỏ đang sống ở trong rừng, nàng cũng ở trong điện ngủ ngon giấc, cứ cùng yên như chẳng ? Tại trời lạnh như còn bắt nàng tìm con thỏ xúi quẩy chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-176.html.]

Nàng và con thỏ tội gì, tại gặp chuyện tai bay vạ gió như thế .

Uất Trì Việt thấy nàng im nhúc nhích. Hắn trầm ngâm một lát, bỗng nhiên :

- Nàng tập võ cũng .

Thẩm Nghi Thu mừng rỡ, lập tức yên tĩnh , mí mắt bắt đầu khép hờ chỉ còn một đường nhỏ.

Thái tử buồn , cúi hôn lên gò má nàng một cái, môi mỏng dán lên tai nàng thổi khí:

Nàng ngủ tiếp , sẽ ôm nàng tới hồ tắm nước nóng. Vừa thể đả thông kinh mạch, giúp cơ thể khỏe mạnh...

Lời còn dứt, Thẩm Nghi Thu đỏ bừng mặt mà dậy.

Giữa hai cái hại thì nên chọn cái nhẹ hơn. Cùng Thái tử tắm nước nóng thì đối với nàng khác gì hồng thủy mãnh thú chứ.

Uất Trì Việt khẽ một tiếng, xoa đỉnh đầu nàng hai cái. Cho dù nàng đồng ý tắm nước nóng một , thì chắc cũng chịu nổi.

Rời giường quần áo rửa mặt xong xuôi, sắc trời mới tờ mờ sáng. Hai một một đến đình trong điện,

xa về hướng Bắc, chỉ thấy dãy núi nhàn nhạt ẩn hiện trong màn sương sớm. Khí hậu Ly Sơn khá ấm áp, chân núi cỏ cây rậm rạp, đỉnh núi mới tuyết trắng đọng .

Uất Trì Việt chỉ về phía ngọn núi ở xa xa:

- Đó chính là nơi săn bắn.

Thẩm Nghi Thu quan sát, chỉ thấy ngọn núi ở xa tít bên ngoài vườn Ngự Uyển. Cho dù cưỡi ngựa nhanh thì cũng mất ít nhất một canh giờ, trong lòng nàng âm thầm kêu khổ.

Uất Trì Việt một bên lệnh cho thái giám dẫn ngựa lấy cung, một bên gỡ bội đao bên hông xuống:

Không thành công thì thành . Hôm nay nếu còn b.ắ.n trúng mũi tên nào, sư phụ tuyệt đối sẽ nhân nhượng.

mà hai tay Thẩm Nghi Thu trời sinh thể b.ắ.n chính xác, lực cánh tay cũng một sớm một chiều là thể ép . Bắn liên tiếp mười mấy mũi tên, cái chuẩn xác nhất còn chạm hồng tâm.

Thái tử phi cũng thở hổn hển, đổ mồ hôi nhễ nhại. Lòng bàn tay chỗ siết dây cung cũng hằn lên một vết đỏ sâu.

Uất Trì Việt đầu tiên sư phụ mà gặp dạng đồ yếu ớt như thế , thật sự là xuất sư bất lợi mà.

Hiện tại sắp tới cuộc săn b.ắ.n , nàng bây giờ học b.ắ.n cung, xem chỉ thể là si mộng thôi.

Hắn đành thu cung của nàng . Dắt nàng tới gần ngựa

Ngọc Thông, lùi mà yêu cầu việc khác :

- Không thì mấy ngày nàng học cưỡi ngựa cho .

Kiên nhẫn dạy nửa ngày, Uất Trì Việt cuối cùng cũng khó mà lui, thu hồi bội đao, nhận mệnh :

- Thôi .

Trong phút chốc hai mắt Thẩm Nghi Thu sáng bừng lên.

Uất Trì Việt tức giận :

Đừng tưởng rằng thể ở trong cung, đến lúc đó nàng cùng cưỡi chung một con ngựa là .

Hai đều một mồ hôi, tự tắm rửa quần áo phần cùng dùng đồ ăn sáng. Thẩm Nghi Thu về trướng ngủ tiếp, Uất Trì Việt thì sai đem tấu chương tới tẩm điện, an tĩnh bên giường nàng phê duyệt. Đợi nàng tỉnh ngủ trang điểm xong xuôi, hai liền cùng Dao Quang lâu.

Loading...