TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 177

Cập nhật lúc: 2024-12-19 00:01:13
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay là sinh nhật của Quách hiền phi, hoàng đế đặc biệt thiết yến ở Dao Quang lâu để chúc mừng sủng phi.

Tới bên ngoài Dao Quang lâu, liền thấy trong lầu ca nhạc du dương, thỉnh thoảng còn truyền tiếng .

Cung nhân mở rèm thuỷ tinh , hai đều trong lâu. Chỉ thấy trong phòng hương thơm lượn lờ, Hoàng đế cùng Quách hiền phi đang tháp, Ngũ hoàng tử kề sát ở vị trí đầu tiên. Bên là một nữ quan ăn mặc khác với cung nhân bên ngoài Hoa Thanh cung, còn một nữ tử thanh lệ xinh mảnh mai hầu bên cạnh Quách hiền phi.

Người Hà Uyển Huệ thì là ai?

Thẩm Nghi Thu chỉ quét mắt qua nàng một chút, ánh mắt từng dừng nàng, như việc gì mà tiến trong điện.

Uất Trì Việt cũng ngờ ở chỗ trông thấy Hà Uyển Huệ. Nghĩ nghĩ , nhưng thực cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Từ lúc trục xuất cung nhân thiết nhất bên đẻ, Hiền phi liền thường xuyên triệu cháu gái cung bạn. Đưa nàng tới Hoa Thanh cung, bên trong cũng ý đề cử gì đó. Sở dĩ ngờ là bởi vì dạo gần đây, thời gian nhớ tới Hà Uyển Huệ càng ngày càng ít .

Hắn tự chủ đầu liếc mắt Thái tử phi bên cạnh, chỉ thấy nàng thần sắc vẫn như thường. Một mặt thẳng về phía , tựa như chẳng hề chú ý tới nữ tử bên cạnh Hiền phi.

Cái liếc mắt thoáng qua cũng tránh thoát khỏi cái của ý. Hà Uyển Huệ cắn cắn môi. Nàng quen với Uất Trì Việt nhiều năm, bao giờ thấy đặt nữ tử nào ở trong mắt? Không nghĩ vì Thẩm thị mà phá lệ.

Mới nàng thấy rõ ràng. Thái tử gặp nàng, nhưng mặt chẳng hạnh phúc vui mừng mà lập tức dò xét Thẩm thất nương, lòng đổi ?

Hà Uyển Huệ nhịn mà quan sát Thái tử phi. Chỉ thấy nàng mặc một áo đỏ gấm Tứ Xuyên thêu hoa Hải Đường, phía là váy lụa bùn gấm khổng tước. Mặt trang điểm một lớp phấn mỏng, dung mạo xinh kiều diễm đến cực điểm, tư thái yểu điệu đoan trang. Cho dù nàng tự nhân là mỹ mạo vô song, nhưng cũng thể thừa nhận, Thẩm thị đúng là diễm lệ phi thường.

mà như cũng quá diêm dúa sặc sỡ , chẳng giống một nữ tử chịu an phận ở nhà tí nào.

Nhớ năm đó khi mà cái bà già c.h.ế.t tiệt ở Cam Lộ điện chia rẽ nhân duyên của nàng với Thái tử, nàng phong thái của bậc mẫu nghi thiên hạ. Nàng vẫn luôn xem bà già đến tột cùng ngàn chọn vạn chọn thì sẽ kiếm nàng dâu bộ dáng như thế nào. Không nghĩ chọn tới chọn lui, chọn đúng chẳng hơn nàng cái điểm gì. Cùng lắm chỉ hơn cái xuất tên tuổi thôi.

Nàng khỏi nhớ tới lời đồn trong thành, mẫu của Thẩm thất nương chính là hồ ly tinh chuyển thế chuyên mê hoặc nam nhân. Nếu như cái vị Thẩm tam phu nhân thực sự là hạnh lẳng lơ chuyên câu dẫn khác, thì mẫu tất nhiên cũng con gái. Khó trách mới thành hôn mấy tháng, mê hoặc phu quân tới mức thần hồn điên đảo. Thậm chí tiếc trái với luân thường đạo lý, chống đối nhà đẻ*.

Ý Thẩm gia.

Dạng nữ tử như mà tương lai nhập chủ hậu cung để gương cho tất cả nữ tử trong thiên hạ thì đúng là chẳng khác gì truyện tiếu lâm.

Đang nghĩ ngợi, Hiền phi bỗng nhiên :

A Huệ, tới bái kiến Thái tử phi nương nương . Hoàng đế :

Cửu nương luôn gọi Tam lang là biểu , thái tử phi cũng chính là biểu tẩu , cần gọi xa lạ như thế .

Hà Uyển Huệ về phía , cúi đầu hạ bái, mật :

- Cửu nương bái kiến biểu tẩu.

Thẩm Nghi Thu một tiếng "Biểu tẩu" cho nổi hết cả da gà, thản nhiên :

- Không cần đa lễ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-177.html.]

Sau đó liền gọi cung nhân dâng lễ gặp mặt lên.

Hà Uyển Huệ cảm ơn đưa tay nhận lấy. Nàng chỉ cảm thấy cái túi nặng, sờ thử một cái liền nhận đây là bánh bột ngô, trọng lượng đủ. Hừ, thế mà còn dám mang ban thưởng cho khác cơ đấy.

Trong lòng nàng thầm hận, nhưng mặt cũng hiện , vẫn hàn huyên như cũ.

Hiền phi thấy cháu gái thiện hiền lành, còn Thái tử phi chỉ trưng khuôn mặt lạnh lùng, đến giả vờ bày vẻ mặt tươi thôi cũng . Bà tự dưng thấy đau lòng, sang Hoàng đế nhu mì một tiếng, với Thẩm Nghi Thu:

A Huệ một mực nhắc với , ở Bách Phúc điện luôn tới thỉnh an với Thái tử phi mà , tự giác cảm thấy thất lễ, trong lòng mười phần thấp thỏm. A Thẩm, nếu Cửu nương chỗ nào mạo phạm, dì như xin nàng bồi tội với ngươi.

Hiền phi lời , vốn để cho nhi tử rằng. Ngày đó ở Bách Phúc điện, Hà Uyển Huệ tới cầu kiến nhưng Thái tử phi cự tuyệt ở ngoài cửa.

Ai ngờ thái tử về phía thê tử, trong mắt hình như cả sợ hãi lẫn vui mừng chợt lóe lên.

Không đợi Thái tử phi trả lời, Thái tử giành :

Mẫu phi quá lời . A Thẩm cung vốn là chăm sóc con lúc bệnh tật, lúc đó cũng gần nửa đêm , là thời gian để lễ.

Ngũ hoàng tử lười biếng tựa ghế xem kịch , đến chỗ tự dưng bật :

Ơ, tại đêm hôm khuya khoắt, biểu tỷ còn ở Bách Phúc điện gì?

Uất Trì Việt chỉ lo giải thích cho Thái tử phi, cũng cố ý mỉa mai Hà Uyển Huệ. Thấy biểu hổ đỏ bừng cả mặt, cũng chút hối hận vì lỡ lời, lạnh lùng liếc một chút.

Khóe miệng Uất Trì Uyên cong lên, cần nhiều lời nữa, chỉ nâng má về phía Thẩm Nghi Thu.

Thẩm Nghi Thu chỉ ưỡn , phủi phủi vạt áo, liếc Hà Uyển Huệ một chút, phảng phất như nàng chỉ là một hạt bụi nhỏ:

Đã qua Hà nương tử nhiều sách hiểu lễ nghĩa, quả nhiên danh bằng gặp mặt.

Uất Trì Uyên vui vẻ. "Nghe danh bằng gặp mặt" xuất xứ từ "Bắc sử", phía câu đó còn một câu là "Tiểu nhân lễ giáo, đúng là đang trách quá ".

Vị a tẩu quả thực ý tứ, mắng chửi khác mà hề mang theo một từ ngữ thô tục nào.

Mọi ở đây, như Hoàng đế và Hiền phi câu trong điển cố nên thần sắc vẫn như bình thường.

Uất Trì Việt với Hà Uyển Huệ đều là những nhiều sách vở, kiến thức sâu rộng.

Trên mặt Hà Uyển Huệ đỏ trắng, trong mắt ngân ngấn nước mắt, đem môi cắn đến trắng bệch. Nàng cũng chẳng thèm đoái hoài tới cấp bậc lễ nghĩa gì nữa, nước mắt lưng tròng mà chằm chằm Thái tử.

biểu mà luôn chiều theo ý nàng, giờ phút hề chớp mắt mà chằm chằm nữ tử khác.

Nàng cùng Thái tử quen nhiều năm, bao giờ cảm thấy xa tới mức thể chạm tới như lúc , tựa như vì bầu trời.

Nàng chỉ luôn nghĩ rằng Thái tử nghiêm khắc giữ , chỉ một lòng tập trung công việc triều chính, phong lưu phóng khoáng như nhiều vị vương tôn công tử khác.

Vào lúc , trong lòng nàng bỗng tuôn vô vàn yêu thương. Chỉ cảm thấy tuấn dật phi phàm, dung mạo tuyệt thế, từ đầu tới chân chỗ ào khiến cho yêu thích.

Loading...