TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 178
Cập nhật lúc: 2024-12-19 00:02:04
Lượt xem: 73
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Nghi Thu liếc mắt Hà Uyển Huệ. Chỉ thấy hai hốc mắt của nàng đỏ hoe, nước mắt lưng tròng, một bộ dạng chuẩn lã chã nhưng cố gắng kìm nén , khiến cho cảm thấy vô cùng thương tiếc.
Mới đầu nàng hiểu rõ uy lực của bộ dạng , chỉ nghĩa rằng thủ đoạn của Hà Uyển Huệ cũng chẳng cao minh lắm. Kiến thức chẳng thể coi là uyên bác gì, phương thức tranh đoạt tình cảm càng gì để khen. Động một tí là rơi lệ, chẳng lẽ chính còn thấy phiền ?
Về nàng mới hiểu , chiêu thức sợ cũ, chỉ cần hiệu quả là đủ . Đối với khác hiệu quả thì nàng , nhưng đối phó với Uất Trì Việt thì đây là đòn sát thủ.
Uất Trì Việt với biểu từ nhỏ tình cảm với . Thấy nàng rơi lệ, trong lòng cảm thấy yên . Còn về phần nàng chịu uỷ khuất thật , uỷ khuất là do khác mang tới là do chính nàng tìm - với một hằng ngày trăm công ngàn việc như Hoàng đế thì gì thời gian mà tìm hiểu. Những chuyện hậu cung đối với chỉ là những chuyện lông gà vỏ tỏi vặt vãnh, những việc nhỏ cũng chẳng ảnh hưởng tới cục , nên ai đúng ai sai căn bản hề quan trọng.
Ngay từ đầu Thẩm Nghi Thu rõ đạo lý . Nàng luôn nghĩ đúng là đúng, sai là sai, phân biệt rạch ròi. dần dà nàng mới phát hiện, đều là phí công vô ích cả thôi. Mắt sáng như đuốc thì , rõ việc minh rõ ràng mà thật sự cái mánh khóe vặt vãnh dùng để tranh thủ tình cảm ? mà bởi vì mánh khóe vô hại với , thể lấy lòng chính nên cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.
Nếu nàng là nam tử, so sánh giữa Hà Uyển Huệ với nữ tử chút thú vị nào như nàng, đương nhiên cũng sẽ thích vui buồn lẫn lộn như Hà Thục phi hơn.
Huống chi nàng cũng tính trẻ con thích chơi đùa, chỉ chút tài mọn cùng tí xíu thông minh, tính là quá nhiều, đến mức khiến nam tử thể nảy sinh cảm giác che chở. Cũng tính là quá ít, chỉ dư dả để thơ ca hát, mua vui cho bản .
Còn Hà Uyển Huệ thì quả thực dịu dàng ôn nhu như xuân phong hoán vũ. Cho dù trái tim của ngươi cứng như sắt đá, nàng cũng thể trở thành ngón tay mềm mại mà ôm lấy ngươi.
Thật Hà Uyển Huệ thành đôi với Uất Trì Việt thì quả thực chút đáng tiếc. Kẻ hiểu phong tình, cũng giỏi chuyện tình cảm. Ít nữa cưới nhất tài nữ kinh đô về, thể cùng nàng phối hợp "ngâm gió ngợi trăng", đúng là chẳng khác gì bông hoa nhài cắm bãi phân trâu.
Thẩm Nghi Thu chẳng hứng thú xem Uất Trì Việt. Nàng cần vẻ mặt của lúc cũng thừa là đang tràn ngập thương hương tiếc ngọc đối với vị .
Kiếp nàng nhượng bộ thứ, thế mà Uất Trì Việt còn sợ nàng khi dễ sủng phi của . Vừa nãy nàng công khai mỉa mai nàng như , chắc chắn bây giờ vô cùng tức giận .
Thẩm Nghi Thu cũng chẳng sợ hãi chút nào. Không nàng nhượng bộ, thứ Hà Uyển Huệ là vị trí trung cung. Nàng căn bản là thể lui , sớm muộn cũng sẽ giương cung bạt kiếm thôi, thì cần gì giả bộ bộ dáng thiết rộng lượng gì. Còn về phần Uất Trì Việt nghĩ như thế nào, cũng chẳng là việc nàng thể quản .
Uất Trì Việt hết tới khác về phía thê tử, nhưng Thái tử phi chỉ thẳng về phía , chẳng hề về hướng qua một chút.
Sắc mặt của nàng vẫn thanh tao, đoan trang lịch sự như thường ngày, vui buồn. Thái tử càng , trong lòng càng chắc chắn. Chỉ sợ nàng sẽ buồn bực, ngóng trông nàng sẽ để ý.
Ngóng thê tử hết nửa ngày, mới hậu tri hậu giác nhớ chịu ủy khuất là biểu .
Hắn rời mắt khỏi Thẩm Nghi Thu sang Hà Uyển Huệ, quả nhiên thấy nàng đang lã chã chực . Hắn khỏi nhíu mày , đáy lòng sinh một chút áy náy. những áy náy từ mà ? Chính cũng chẳng phân biệt rõ ràng.
Hoàng đế là một lão luyện trong mấy chuyện phong hoa tuyết nguyệt, thấy bầu khí ngột ngạt chút mập mờ , trong lòng cũng chút khó chịu.
Ánh mắt của ông rơi Thái tử phi. Chỉ thấy con dâu mang khuôn mặt trầm tĩnh, sống lưng thẳng tắp. Dù dung mạo tuyệt mĩ, nhưng thần sắc lạnh lùng vô cảm khiến ông nhớ tới vợ cả Trương thị của , trong lòng liền chút thích.
Lại Hà cửu nương như hoa lê đái vũ ở đằng , trái tim giống như cái gì đ.â.m khiến lòng ông nhói lên một cái.
Quách hiền phi thường xuyên triệu cháu gái cung. Những năm đầu ông thường xuyên lui tới Phi Sương điện, thỉnh thoảng mới thể thấy bé gái nhỏ thanh tú động lòng . Về ông chuyển đến ở Hoa Thanh cung, nên hiếm khi tới cung của Hiền phi, cũng nhiều năm chẳng thấy nữa.
Hà cửu nương khi còn nhỏ chính là một mỹ nhân đáng yêu. Bây giờ trổ mã thì càng thêm chim sa cá lặn, vượt xa cả Quách hiền phi lúc còn trẻ. Giờ phút đang đỏ ửng hốc mắt, lệ nóng lưng tròng, càng tăng thêm vẻ yếu đuối nhu nhược.
Lòng ông cơ hồ mềm thành vũng bùn, ôn hòa :
Được , đều là một nhà cả. Trẫm thấy Thái tử phi cũng là kiểu hẹp hòi, sẽ so đo với ngươi .
Quách hiền phi cũng an ủi:
Bệ hạ đúng, đứa nhỏ a Huệ thành tâm, nhưng cũng quá mức cẩn thận .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-178.html.]
Hà Uyển Huệ cúi đầu:
Là a Huệ hiểu chuyện, khiến bệ hạ, nương nương lo lắng .
Xong xuôi liền bỏ qua việc đề cập tới nữa.
Thẩm Nghi Thu lúc mới lệnh cho cung nhân trình lên danh mục quà tặng, hướng Quách hiền phi chúc thọ.
Quách hiền phi mặc dù bí mật như nước với lửa cùng Thái tử phi, nhưng dù cũng từng nếm trái đắng tay nàng, bây giờ hoàng đế cùng Thái tử cùng mặt ở đây, cũng dám gây hấn. Chỉ khẽ hếch mặt lên, lạnh nhạt một câu "Có lòng", nhận lấy danh mục quà tặng.
Đám hàn huyên một hồi, Hoàng đế liền sai bày yến.
Một lát , tám vị thái giám khiêng một cái bàn lớn chừng mười thước vuông bằng gỗ mun đen tới.
Hoàng đế :
Hôm nay là gia yến, đều là trong nhà cả. Trẫm nhất thời cao hứng, sai một cái bàn lớn như thế . Bây giờ nghèo hèn bần hàn đều bao quanh hết xuống đây, cùng bàn mà ăn, chẳng lẽ thiết hơn ?
Quách hiền phi mười phần cổ vũ, vỗ tay :
Bệ hạ suy nghĩ thật sáng tạo, cũng thể nghĩ .
Hoàng đế liền ôm lấy đầu vai của Quách hiền phi, dắt bà ghế, cất giọng du dương:
- Nương tử, mời .
Sắc mặt Thẩm Nghi Thu liền lạnh xuống cực điểm. Trong hậu cung thể xưng nương tử chỉ một , bây giờ đó đang ở Cam Lộ điện bên trong Bồng Lai cung.
Hoàng đế gọi đùa Hiền phi là nương tử, đương nhiên sẽ coi là thật, cùng lắm cũng chỉ là dỗ bà vui vẻ mà thôi. câu đùa , là đặt Trương hoàng hậu ở ?
Quách hiền phi thụ sủng nhược khinh, sắc mặt đỏ bừng như ánh nắng chiều, nhỏ giọng hờn dỗi:
Bệ hạ trêu đùa thần như , các con thấy thì như thế nào...
Thẩm Nghi Thu nổi nữa, bèn dời ánh mắt . Khóe mắt nàng lướt thoáng qua Uất Trì Việt, chỉ thấy biểu cảm gì, cũng là đang suy nghĩ gì.
Hoàng đế cùng Hiền phi ân ái triền miên một hồi, rốt cục cũng chỗ. Vợ chồng Thái tử cùng Ngũ hoàng tử cũng theo thứ tự nhập tọa. Đến lượt Hà Uyển Huệ, nàng cố chấp vị trí:
Cửu nương phận thấp kém, đến là để hầu hạ bệ hạ. Không dám cùng nương nương với biểu biểu tẩu, đó là quá giới hạn.
Không đợi Quách hiền phi gì, Hoàng đế nhanh nhẹn :
- Đều là một nhà cả, cần khách khí.
Hà Uyển Huệ liên tục từ chối. Hoàng đế giận tái mặt, giả bộ :
Trẫm ban cho ngươi , nếu còn tử chối nữa thì chính là khinh thường .
Hà Uyển Huệ liên tục dám, đỏ mặt thận trọng vị trí thấp nhất.