TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 191

Cập nhật lúc: 2024-12-19 00:07:48
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hà Uyển Huệ sững sờ ngay tại chỗ, theo bóng lưng Thái tử đang xa, trong lòng mờ mịt .

Nàng cũng lường rằng bản chỉ theo phía , thì Thái tử sẽ bất cứ lý do gì để cự tuyệt nàng cả. Ai ngờ Thẩm thị đúng là vô cùng lợi hại, chỉ một hai câu giận dỗi khiến cho biểu bắt buộc lựa chọn giữa một trong hai .

Càng nàng bất ngờ hơn chính là, Uất Trì Việt quan tâm tới tình cảm nhiều năm của bọn họ, chút do dự chọn Thẩm thị.

Hà Uyển Huệ ngây tự cắn môi chính , thấy âm thanh lạnh lùng của Tứ công chúa vang lên:

Hà nương tử, Tam lang mắt gáy . Nước mắt của ngươi vẫn nên tiết kiệm để khi khác dùng thì hơn.

Nhị công chúa tuổi lớn hơn một chút, trời sinh tính tình nhân hậu. Lúc nàng ho nhẹ một tiếng, hiệu cho chuyện nhẹ nhàng hơn chút.

Tứ công chúa từ tới nay vẫn luôn lời Nhị tỷ, lúc còn trào phúng nữa, chỉ tức giận :

- Đi theo chúng .

Thái tử , Hà Uyển Huệ gì còn tâm tư nào săn nữa. Đang nghĩ về Tập Linh đài, nhưng sợ đắc tội với nhóm công chúa, đành ấm ức đuổi theo.

Đầu óc nàng lơ đễnh, trong đầu đều là những lời , hành động cùng thần thái của Uất Trì Việt mấy ngày hôm nay. Càng nghĩ tâm càng chìm sâu xuống .

Vốn dĩ nàng cho rằng Kỳ thập nhị lang cũng còn chống đỡ bao nhiêu thời gian nữa. Không nên nóng vội mấy khắc ít ỏi gì, cũng đỡ mang tai mang tiếng.

bây giờ Thái tử Thẩm thị mê hoặc tới mức quên hết tất cả, nếu còn kéo dài thêm thì sẽ còn xảy những biến cố gì nữa.

"Cần quyết đoán thì nên quyết đoán, do dự sẽ dẫn đến tai họa".

Tuy rằng Hiền phi ngu dốt, nhưng lời hề sai.

bây giờ nàng ở Ly Sơn cũng chẳng đổi gì, chẳng bằng từ biệt dì sớm ngày trở về Trường An, thừa dịp Tết nhất tới Kỳ gia chuyện.

-----

Thẩm Nghi Thu cưỡi ngựa Ngọc Thông, nhanh chậm mà dọc theo con đường núi.

Hôm nay cưỡi ngựa bôn ba tới lui, nàng cảm thấy ở giữa hai đùi mài tới mức đau nhức . Sáng sớm chui từ trong chăn, cưỡi ngựa qua suốt hơn một canh giờ, đúng là cực kì vô vị.

Nếu đổi là lúc , cho dù trong lòng nàng chịu nhưng cũng sẽ bao giờ phẩy tay áo bỏ . Chắc chắn sẽ thỏa hiệp cầu hòa, vì thể diện của Đông cung mà nhường nhịn Hà Uyển Huệ.

nàng nhịn cả một đời , nàng vô cùng mệt mỏi, sẽ bao giờ gây khó dễ cho bản nữa. Còn về phần Uất Trì Việt nghĩ như nào về nàng, khó chịu , nàng sớm chẳng thèm để ý nữa .

lúc , lưng chợt truyền tới một trận tiếng vó ngựa dồn dập.

Thẩm Nghi Thu cho rằng là Thái tử nhớ cái gì đó nên sai tới truyền lời. Lúc xoay , thấy con đường núi chỗ góc cua quẹo xuất hiện ảnh của một một ngựa. Con ngựa màu lông đen tuyền, theo phía là một con ngựa săn của thị vệ ôm theo chim ưng và chó săn. Không Thái tử thì là ai?

Điều ngoài dự kiến của Thẩm Nghi Thu. Nàng còn đang hoang mang, Uất Trì Việt cưỡi ngựa đuổi kịp, ghìm dây cương :

- Biết ngay là nàng bao xa mà.

Thẩm Nghi Thu :

Sao điện hạ tới đây? Uất Trì Việt đáp:

Cô đưa nàng trở về Tập Linh đài. Thẩm Nghi Thu cảm kích :

Đa tạ điện hạ. mà đường về Tập Linh đài nhiều lắm cũng chỉ mấy dặm đường thôi, tùy tùng theo . Đã bắt đầu săn b.ắ.n , điện hạ tranh thủ thời gian trở về bãi săn , nếu thua Nhị tỷ đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-191.html.]

Uất Trì Việt để ý tới lời nàng , ngược càng xích gần hơn, kéo dây cương từ trong tay nàng qua, giương mắt dò xét nàng:

Tiểu Hoàn, nàng giận ? Thẩm Nghi Thu dở dở :

buồn bực chứ?

Lời khỏi miệng, nàng mới phát giác mấy lời giống như là cố tình gây sự, vội :

- Thiếp tuyệt đối hề buồn bực.

Nói xong vẫn cảm thấy đúng ý. Lời cho dù là như thế nào, đều giống như là đang giận dỗi, nũng nịu.

Lúc nàng vốn dĩ chỉ là ứng phó với Hà Uyển Huệ, cũng vật cản đường của các công chúa nên mới đề xuất về Linh Đài tập. Uất Trì Việt đuổi theo, ngược khiến nàng trở thành nhỏ nhen, đang dùng kế lạt mềm buộc chặt.

Thẩm Nghi Thu cho dù gì nữa cũng đổi gì, dứt khoát giải thích nữa, chỉ :

Điện hạ thực sự cần đưa tiễn , thần thể tự trở về.

Uất Trì Việt :

Đường núi gập ghềnh như thế, với tài cưỡi ngựa của nàng...

Hừ, nếu nhỡ may gặp chuyện gì, ngoài cô còn ai thể cứu nàng?

Thẩm Nghi Thu thấy chế nhạo khả năng cưỡi ngựa của , chút thẹn quá hóa giận. Nàng giật dây cương của , thúc bụng ngựa:

Con đường rộng lớn bằng phẳng, điện hạ cần lo...

Lời còn hết, ngựa Ngọc Thông đột nhiên nhảy về phía . Thẩm Nghi Thu chuẩn , lập tức mất thăng bằng, ngã ngửa về đằng . Hai tay còn sức lực, dây cương tuột khỏi tay, chuẩn ngã xuống khỏi ngựa, đột nhiên lúc nàng cảm thấy lưng nâng lên một chút. Không chờ nàng lấy tinh thần, Uất Trì Việt ôm lấy eo, đặt ở .

Thẩm Nghi Thu còn hồn, chỉ cảm thấy tứ chi vô lực, tim đập thình thịch, nửa ngày lên lời.

Uất Trì Việt lời chính nghĩa:

Ngựa kinh động là chuyện thường xảy . Nàng xem, nếu lúc nãy cô ở đây, chẳng nàng sẽ ngã xuống khỏi ngựa còn gì?

Thẩm Nghi Thu đầu, nghi ngờ về phía Thái tử, ngựa Ngọc Thông, tự hỏi nãy giở trò gì.

Tính tình của ngựa Ngọc Thông ngoan ngoãn, điềm tĩnh trầm , từng thất kinh nổi điên bao giờ. Nàng cưỡi lâu như nhưng bao giờ gặp qua chuyện như , thể trùng hợp thế chứ?

Thái tử thấy nàng hồ nghi, hắng giọng một cái :

- Lúc nào về nàng học cho khóa cưỡi ngựa .

Thẩm Nghi Thu chỉ lo nghĩ tới sợ hãi, lúc mới phát hiện bản đang cưỡi chung một ngựa với Thái tử. Bị vòng tay ôm trong ngực, thực sự là vô cùng khó coi.

Mặc dù đường núi ngựa qua , nhưng để một đại đội tùy tùng trông thấy, cũng chẳng cả.

Nàng đang trở xuống ngựa, nhưng mới cử động, Uất Trì Việt đoán suy nghĩ trong lòng nàng, dùng cánh tay ghì chặt nàng trong lòng, nhỏ bên tai nàng:

Đừng nhúc nhích, nàng giở trò với nàng ở ngay mặt bọn họ ?

Thẩm Nghi Thu từng thấy qua thủ đoạn trả đũa nào khác thế . nàng sợ Thái tử , đành im bất động.

Uất Trì Việt để nội thị dắt ngựa Ngọc Thông của Thẩm Nghi Thu. Hắn thúc bụng ngựa, hắc mã tựa như kinh động, chạy điên cuồng quãng đường núi.

Thẩm Nghi Thu chỉ cảm thấy tiếng gió núi cùng tiếng vó ngựa đang rít gào ở bên tai, lạnh xộc thẳng mũi miệng, khiến cho nàng thể thở nổi.

Loading...