TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 195
Cập nhật lúc: 2024-12-19 00:09:19
Lượt xem: 71
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chó săn nhỏ ngã trong hồ nước liền chìm ngay xuống . Con thỏ cũng kinh ngạc nhảy lên một cái, ngơ ngác con ch.ó rơi xuống nước, ngay cả chạy trốn cũng quên luôn.
Uất Trì Việt phắt dậy chạy nhanh tới chỗ con ch.ó rơi xuống.
Thẩm Nghi Thu thấy thần sắc lo lắng của Thái tử, là đầu tiên nuôi chó, liền theo khuyên nhủ:
- Điện hạ đừng lo lắng, chó con trời sinh bơi...
Lời còn dứt, liền thấy một cái đầu nhỏ đen sì ngoi lên khỏi mặt nước, vẫy vẫy bọt nước, ngẩng cổ lên, tứ chí đang hoạt động ở trong nước. Quả nhiên là đang bơi vòng tròn ở trong hồ.
Thẩm Nghi Thu Uất Trì Việt, nhưng thấy vẻ lo lắng mặt những giảm , mà còn kêu lên với với con ch.ó săn :
- Chó, lên bờ!
Chó săn nhỏ bình thường luôn nhóm thái giám cùng cung nhân gọi là "tiểu Nhật tương quân", nên cũng cái từ "chó" mà điện hạ là để gọi . Nó vẫn bơi ở nước như cũ, bơi một hồi, ngụp đầu trong nước, một lúc nhô đầu khỏi mặt nước.
Uất Trì Việt nhờ thái giám dùng mực đậm tô lên vệt trăng non đầu nó, cho dù gặp mưa nhỏ xối xuống thì trong nửa khắc đầu cũng thể lộ . Thế nhưng, chịu thời gian dài ở trong nước lập lập như chứ. Uất Trì Việt thể nhảy hồ nước túm nó , chỉ thể im xem.
Chỉ chốc lát , vết mực trán nó liền hòa tan trong nước. cũng may là mực tan hết, lông mày xoắn ốc ở nền nên hình trăng non màu trắng vẫn lộ tẩy. Chỉ là một túm lông mao nay biến thành màu xám than.
Thẩm Nghi Thu lúc đầu còn vô cùng hứng thú chó săn nghịch nước, nhưng một lúc thấy túm lông mao đầu chó săn chút kì quái.
Vẫn còn đang thắc mắc, tiến lên chăm chú cho rõ ràng thì Uất Trì Việt ngăn nàng:
Đừng để ý tới con ch.ó ngu ngốc vụng về , đây dạy nàng cách săn thú.
Dứt lời liền nhặt cung tên lên, lấy một mũi Điêu Linh tiễn từ bên trong ống tên , giương cung cài tên, đang nhắm con thỏ ngốc ở bên bờ xem náo nhiệt , Thẩm Nghi Thu đột nhiên :
- Điện hạ chờ chút.
Uất Trì Việt thấy đôi mi thanh tú của nàng đang cau , nàng động lòng trắc ẩn, liền để cung tên xuống:
Thôi, hôm nay thời tiết trong lành yên tĩnh như , bây giờ để nó trở thành gió tanh mưa m.á.u cũng đáng tiếc. Hôm nay b.ắ.n nữa.
Thẩm Nghi Thu âm thầm thở phào một cho con thỏ ngốc . Còn con thỏ dường như cũng khôi phục tinh thần, nhảy nhót về phía bụi cỏ.
lúc , chó săn nhỏ trong hồ phát động tĩnh. Nó về phía bờ, phát hiện con mồi từ mà biệt, vội vàng nhanh chóng bơi bờ. Lên tới bờ cũng chẳng kịp lắc hết nước , vội vàng chạy trong rừng.
Chó săn nhỏ lao nhanh như chớp, Thẩm Nghi Thu thể mơ hồ thấy hai sinh vật sống màu xám đang bay nhảy đánh ở trong bụi cỏ.
Chốc lát , chó săn nhỏ ngậm con thỏ ở trong miệng chạy về phía bọn họ.
Thẩm Nghi Thu dò xét con thỏ , thấy nó ngửa đầu ủ rũ, bốn chân thỉnh thoảng giãy giụa hai . là còn sống, cũng chảy tí m.á.u nào.
Chó săn nhỏ chạy đến mặt hai , đặt con thỏ đất. Thỏ xám lăn một vòng, chân đột nhiên phi nước đại,
trong nháy mắt nhảy xa. Tốc độ của chó săn nhỏ nhanh hơn nó, nữa đuổi theo tóm gọn trong nháy mắt.
Uất Trì Việt thấy Thẩm Nghi Thu nhíu mày, níu lấy tay áo, liền với nàng:
- Nàng con thỏ ? Để bắt cho nàng.
Không đợi Thẩm Nghi Thu trả lời, liền lên phía :
- Nhật... chó con... đem thỏ tới đây cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-195.html.]
Chó săn nhỏ chẳng thèm ngẩng đầu, chỉ hiếu kì đánh giá thỏ xám nhỏ.
Uất Trì Việt mất hết mặt mũi, càng che càng lộ mà hắng giọng một cái.
Có sự dạy bảo của , nó liền dùng chân nhấn con thỏ mặt đất, ve vẩy cái đuôi, hướng về con thỏ sủa hai tiếng. Thỏ con giãy dụa nữa, ngửa mặt lên trời cam chịu phận. Chó săn nhỏ chằm chằm nó một hồi, bỗng nhiên lè lưỡi, "xoạch xoạch" l.i.ế.m lên lông thỏ.
Uất Trì Việt nhéo nhéo mi tâm, chỉ cảm thấy mặt mũi Thái tử con ch.ó quăng hết .
Thẩm Nghi Thu hết sức vui mừng:
Chó con của điện hạ đúng là thông minh. Uất Trì Việt :
Do Ngũ lang mang về, mới chỉ nuôi hai tháng thôi. Cái tính tình của nó hơn phân nửa là học theo chủ nhân .
Chó săn nhỏ l.i.ế.m hết con thỏ một , cũng nên thế nào với nó nữa. Thả nó thì , đành kêu lên ô
với chủ nhân. Uất Trì Việt cũng đành lòng : - Thôi, mang về nuôi cho ở chung với .
Nói xong, rút đai lưng , giữ một chân thỏ buộc một gốc cây đào. Sờ soạng thỏ xong, mới nhớ thỏ rừng từ khi sinh tới nay từng tắm rửa. Hắn chỉ cảm thấy cánh tay nổi lên tầng tầng lớp lớp da gà, liền vội vàng chạy trong hồ nước rửa tay.
Khi xong xuôi trở , thấy Thẩm Nghi Thu cầm khăn đang lau khô lông cho chó săn nhỏ.
Uất Trì Việt giật , đang định tiến lên ngăn cản nhưng cũng còn kịp nữa. Thẩm Nghi Thu đang lau lau đầu chó săn nhỏ, vết vằn đỉnh đầu lờ mờ hiện . Mặc dù khôi phục màu trắng nguyên bản, vẫn còn bẩn, nhưng hình trăng non lộ tẩy.
Bàn tay cầm khăn của Thẩm Nghi Thu dừng , đời tuyệt đối thể nào chuyện trùng hợp như .
Nàng nhớ lời Thái tử , con ch.ó là mới nuôi hai tháng nay, đẩy về phía một chút, vặn là tầm sinh nhật nàng. Vì tìm con ch.ó ? Vì gần đến ngày đổi thành món quà sinh nhật khác? Vì tốn công tốn sức mà che giấu hình trăng non ? Trong chốc lát nàng hiểu rõ.
Ánh mắt nàng khẽ động, ngước mắt lên Uất Trì Việt, chỉ thấy mang vẻ mặt vô cùng khẩn trương mà nàng. Hốc mắt nàng chút cay cay, liền vội vàng cúi đầu, tiếp tục lau khô lông cho chó săn nhỏ, :
Trong cốc tuy ấm áp, nhưng bên ngoài lạnh. Cho dù là chó con thôi, nhưng lạnh cũng sẽ sinh bệnh.
Nàng ngửa đầu với Uất Trì Việt:
Khi còn bé từng nuôi chó con. Điện hạ bận rộn chính vụ, chắc là cũng thời gian chăm sóc. Nếu điện hạ yên tâm, thì thể cho nó tới Thừa Ân điện, sẽ chăm sóc nó.
Uất Trì Việt nàng hiểu hết tất cả , khỏi chút hổ đỏ bừng mặt. Hắn xổm xuống, xoa cái đầu ướt của chó săn nhỏ:
- Tên của nó là Nhật tương quân...
Thẩm Nghi Thu giật , lập tức khẽ với chó săn nhỏ:
- Tương quân.
Uất Trì Việt nắm đầu vai của nàng, hôn một cái lên thái dương nàng:
- Đừng buồn nữa, ...
Thẩm Nghi Thu tựa đầu lên vai :
- Thiếp , đa tạ điện hạ.
Chó săn nhỏ thấy hai chỉ lo đầu ấp tay gối với , để nó cô đơn ở một bên, cam lòng mà c.h.é.m giữa hai , Uất Trì Việt đẩy ngoài:
- Bẩn c.h.ế.t .
Nhật tương quân vẫn kiên trì, tiếp tục vòng quanh giữa hai . Thấy chủ nhân để ý đến nó, nó liền tới chỗ của chủ nhân mới nịnh nọt. Nó dùng cọ cọ mu bàn tay Thái tử phi, lăn lộn mắt nàng, ô ô kêu to vẫy đuôi lấy lòng. Bao nhiêu công phu thủ đoạn a dua nịnh hót đều thi triển hết ngoài.