TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 203

Cập nhật lúc: 2024-12-19 00:11:47
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xe ngựa của Đông cung tới . Thẩm Nghi Thu với hai vị lương nhiều ngày gặp, gặp mặt liền mãi hết chuyện.

Tới chạng vạng tối, cuối cùng xe ngựa của Bồng Lai cung cũng tới nơi. Thế nhưng Trương hoàng hậu trong đó.

Hỏi thăm một chút mới , nguyên do là vì mấy hôm Hoàng hậu tái phát bệnh cũ, hiện tại đang liệt giường bệnh. Bởi vì sợ Thái tử với Thái tử phi lo lắng, nên lệnh cho đám ở Cam Lộ điện giấu giếm tin tức. Mắt thấy sắp tới thời gian xuất phát, nhưng cách nào nên mới để Đức phi tới truyền tin.

Trương Hoàng hậu vốn bệnh cũ nhiều năm, chỉ là bà thích phiền hà tới bên ngoài nên mỗi phát bệnh đều yên lặng một tiếng động. Vậy nên cũng nổi tiếng bằng bệnh "lười biếng" của Hiền phi.

Thẩm Nghi Thu tin tức , trong lòng khó chịu. Trương hoàng hậu mắc bệnh khi mang thai, bao nhiêu danh y nổi tiếng cũng cách nào trị tận gốc. Đời chờ tới lúc Uất Trì Việt đăng cơ về cõi vĩnh hằng.

Năm nay Hoàng đế nhất quyết ăn Tết ở Ly Sơn, ngày Tết nguyên đán sẽ thiết lập đại triều hội ở Quan Phong lâu ngoại thành Hoa Thanh cung. Tất cả các bách quan cùng các mệnh phụ đều triệu tới, ở Bồng Lai cung chỉ còn Trương hoàng hậu và một mỹ nhân phân vị của Dịch đình.

Dưới gối của Trương hoàng hậu đứa con gái nào, mẫu qua đời, cũng tỷ nào khác. Mấy vị công chúa mà bà sủng ái đây đều xuất giá, bây giờ cũng mang theo phò mã tới Ly Sơn để bạn giá nên đương nhiên thể ở bên cạnh hầu hạ bà .

Trong lòng Thẩm Nghi Thu khó chịu. Đêm đến cứ trằn trọc, mãi cũng ngủ . Cuối cùng nàng lấy hết dũng khí mà gọi một tiếng:

- Điện hạ.

Uất Trì Việt lập tức hỏi:

- Sao ?

Ngữ khí mười phần rõ ràng, hiển nhiên là cũng ngủ.

Thẩm Nghi Thu mấp máy môi :

Thần một yêu cầu quá đáng...

Lời còn dứt, Thái tử :

Nàng cũng đang lo lắng cho mẫu hậu ?

Trong lòng Thẩm Nghi Thu ấm áp. Nàng vẫn luôn cho rằng Thái tử cận với Hoàng hậu lắm, bây giờ thấy từ "cũng" , liền cũng đang nhớ đích mẫu.

Nàng :

Thiếp về Bồng Lai cung để chăm sóc bệnh tình của mẫu hậu, mong điện hạ cho phép.

Uất Trì Việt lui phía một chút, thẳng mắt nàng:

Ngày mai nàng đông nội, định khi nào trở về? Dừng một chút :

Nàng dự định cùng chia ăn Tết?

Thẩm Nghi Thu im lặng . Ly Sơn cách Trường An mấy chục dặm đường, nếu xe ngựa cả cả về trong vòng một ngày thì quả thực quá miễn cưỡng. Ngày mai nàng thăm bệnh Hoàng hậu, đương nhiên sẽ thể về kịp để ăn Tết cùng Thái tử.

Nàng rằng nhất định Thái tử sẽ đồng ý, chỉ là trong lòng sẽ cảm thấy khó chịu bất an. Bây giờ thấy ý tứ ở trong lời của , quả nhiên là mười phần khó chịu.

Trong lòng nàng thất vọng, nhưng cũng còn cách nào khác. Mới năm đầu tiên thành hôn cùng phu quân tách ăn Tết riêng, cho dù ở gia đình bình thường cũng khó mà chấp nhận. Chứ đừng thời gia đình hoàng tộc, thể là một chuyện kinh hãi thế tục.

Hắn tức giận mặt sức kiềm chế hơn .

Đang nhắm mắt đề cập tới việc nữa, chợt thấy bên hông xiết chặt , là Thái tử đang giữ eo của nàng.

Uất Trì Việt hôn loạn lên mặt nàng mấy cái, lúc mới :

Không hổ là tiểu Hoàn ngoan của cô, tâm địa thiện lương hiếu thuận như .

Thẩm Nghi Thu vui mừng khôn xiết:

- Điện hạ đồng ý? nếu chia ăn Tết...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-203.html.]

Nếu truyền ngoài, cuối cùng sẽ hại cho danh tiếng của Đông cung và thanh danh của Thái tử.

Uất Trì Việt :

Ai cùng nàng chia ăn Tết? Ngừng một chút :

Ngày mai xin a da, chúng về Bồng Lai cung bồi mẫu hậu hết ngày ba mươi Tết.

Thẩm Nghi Thu cả kinh :

Vậy đại triều hội Tết nguyên đán bây giờ? Còn yến ngày ba mươi Tết nữa...

Tết nguyên đán Hoàng đế những nhận triều bái của các bách quan triều đình, còn đón tiếp sứ thần của các nước láng giềng. Đương nhiên thể nào chuyện Thái tử vắng mặt .

Huống hồ chuyện Đế Hậu bất hòa, ai ai cũng . Thái tử tham gia yến ngày ba mươi Tết, Bồng Lai cung bồi đích mẫu, tất nhiên Hoàng đế sẽ vui.

Uất Trì Việt :

Cô cùng dùng hết bữa tối, đó về Ly Sơn trong đêm là .

Thẩm Nghi Thu đang định gì đó, Uất Trì Việt cướp lời:

Không là vì nàng, là bản . Dứt lời liền ấn đầu nàng trong n.g.ự.c :

Mau ngủ , nếu ngày mai mệt mỏi là nàng chịu.

Thẩm Nghi Thu dựa đầu n.g.ự.c nam nhân, thấy tiếng tim đập vững vàng, trong lòng cũng thấy yên tâm, chỉ chốc lát liền ngủ .

Sáng sớm hôm , Uất Trì Việt tới Tử Vân quan để thỉnh an Hoàng đế, nhân tiện chào từ biệt.

Xưa nay Hoàng đế đều dậy muộn, Uất Trì Việt đợi chừng một canh giờ, mới thấy Hoàng đế tỉnh dậy.

Vấn an hàn huyên xong xuôi, Uất Trì Việt đem hết chuyện , xong sắc mặt Hoàng đế trầm xuống hết mức. Hôm qua tin Trương thị bộ tịch, mất mặt mũi của ông, ông tức sôi ruột . Bây giờ thấy lời của Thái tử, lửa giận càng bùng phát lớn hơn. Ông nghiêm mặt :

Hoàng hậu ở đây, yến hội còn thể do Đức phi chủ trì. Thái tử như ngươi mặt, trẫm tìm để ngươi?

Uất Trì Việt quỳ rạp xuống đất, nhưng mặt lấy một tia sợ hãi, chỉ trầm trọng :

Thánh nhân lấy đạo hiếu trị thiên hạ. Bây giờ mẫu hậu bệnh, phận con nên ở bên cạnh phụng dưỡng, xin Thánh nhân thành .

Hoàng đế liếc nhi tử một chút, hừ lạnh một tiếng, mấy nếp nhăn ở khóe miệng co rúm :

Ngươi chỉ tận hiếu với đích mẫu của ngươi, còn trẫm với đẻ ngươi thì ?

Nói nhưng trong lòng ông âm thầm lạnh. Nói thì đường hoàng như thế, nhưng đơn giản chẳng qua là thấy Trương gia đang nắm hổ phù của cấm vệ quân Bắc nha, nên lúc mới vội vã chạy đến lấy lòng Trương thị chứ gì.

Uất Trì Việt hạ bái :

Nhi tử vô năng, kế sách vẹn cả đôi đường. Xin Thánh nhân thứ tội.

Hoàng đế vung tay áo, lạnh giọng :

Ngươi thì , đại triều hội Tết nguyên đán cũng cần mặt.

Uất Trì Việt vẫn mang phong thái ung dung đĩnh đạc, bình thản bất động, lông mày cũng chẳng hề nhíu lấy một :

- Tuân mệnh.

Nói xong liền hành lễ tạ ơn lui .

Hoàng đế tức giận đạp đổ một bình lư hương và đập vỡ hai bộ chén .

Uất Trì Việt ở bên ngoài hành lang, lưng ngừng truyền tới những âm thanh vỡ vụn của đồ sứ, nhưng giống như thấy.

Loading...