TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 205
Cập nhật lúc: 2024-12-19 00:13:23
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm khuya gió lạnh, nương tử vẫn nên sớm về tẩm điện nghỉ ngơi thôi ạ.
Trương hoàng hậu lắc đầu, tự giễu :
Già , thật sự là già , cũng còn như nữa.
Vừa xuống lầu, đột nhiên mắt tối sầm , chân lảo đảo chực ngã. Tần Uyển giật nảy , vội vàng chạy tới đỡ bà:
- Nương tử cẩn thận!
Trương hoàng hậu đẩy tay của bà :
Vừa chỉ vấp ở bên chút thôi, ai cần ngươi giúp đỡ chứ.
Bên trong Cam Lộ điện đèn đuốc sáng trưng, màn che đều bằng những hoa văn đem theo khí vui mừng náo nhiệt, bình hoa vàng cắm đầy Hồng mai, cửa sổ dám nhiều bông hoa cắt từ giấy lụa màu vàng.
Nhóm cung nhân nội thị đều sợ Hoàng hậu cô đơn buồn chán nên quả thực bỏ nhiều công sức, dồn hết tâm tư trang trí cho Cam Lộ điện trở thành một nơi vui mừng náo nhiệt.
chẳng những khiến bầu khí trở nên náo nhiệt, mà nó còn phản tác dụng, khiến nơi càng tăng thêm sự thê lương lạnh lẽo.
Bàn tiệc dọn xong, chiếc bàn to lớn bày đầy đĩa vàng bát ngọc, đầy đủ các món sơn hào hải vị từ trời xuống biển. Cái gì cần đều , nhưng cuối cùng cũng chỉ một ăn.
Trương hoàng hậu với Tần Uyển tình cảm như tỷ , nhưng dù chủ tớ cũng phân chia, thể nào mời nàng cùng bàn .
Bà ngẩng đầu lên những cung nhân nội thị hầu ở một bên một chút, mặt của nào cũng nở nụ vui vẻ, hạnh phúc.
Tần Uyển nâng bầu rượu lên, rót nửa chén rượu Đồ Tô chén vàng hoa văn phượng múa, rượu vàng rót trong ly, mùi dược liệu cùng với mùi thơm của rượu hòa quyện lan tràn trong khí.
Người đương thời tập tục ngày ba mươi Tết sẽ uống rượu Đồ Tô, khi uống rượu sẽ tề tự đông đủ già trẻ con cháu trong một gia đình. Dựa theo tuổi tác, xếp theo thứ tự từ nhỏ đến lớn, từng uống một, với mong cầu thêm phúc thêm thọ.
Trương hoàng hậu im lặng một lát bưng chén rượu lên uống. Vị vị đắng chát của thuốc cùng với vị cay nồng của rượu thi tràn cổ họng khiến bà sặc, che miệng ngừng ho khan.
Tần Uyển vội vàng vuốt lưng cho bà.
Trương hoàng hậu ho khan trong chốc lát, lau nước mắt đọng khóe mi, :
Nhớ của những năm đó, dạng rượu nhạt như thế khi còn uống hết vài hũ...
Chỉ mới nửa câu liên tục lắc đầu:
- Chỉ là lúc đó còn trẻ, bây giờ thì quả thực là già .
Tần Uyển vài lời để xoa dịu cõi lòng bà, nhưng đầu lưỡi giống như cái gì đó dính , câu gì.
Hoàng hậu cầm đũa ngọc lên, tràn đầy phấn khởi :
- Để nếm thử món canh lạnh xem như thế nào.
Bà mang bệnh vốn chả khẩu vị gì, lúc mới ăn một miếng cảm thấy chán ngấy. Cố gắng ăn hết nửa miếng nữa, gắp thêm mấy thứ, lập tức gác đũa.
Bà với đám cung nhân thái giám:
Các ngươi cũng dùng bữa , để hai ở chỗ phiên hầu hạ là . Mọi chuyện cũng cần câu nệ gì cả, chơi trò gieo xúc xắc, đánh cờ cá cược gì đó đều , thua thì cứ tính cho .
Tất cả đều ở hầu hạ nương tử.
Hoàng hầu khoát khoát tay:
- Các ngươi . Ta chút mệt , nghỉ một lát.
Đang dậy, chợt tiếng bước chân từ bên ngoài truyền , hình như ít .
Trương hoàng hậu khỏi kinh ngạc, cùng nữ quan liếc mắt . Hầu hết các phi tần đều tới Ly Sơn , giờ còn ai tới đây chứ?
lúc , chỉ thấy tiếng bọn thái giám với cung nhân bên ngoài :
Bái kiến Thái tử điện hạ, Thái tử phi nương nương. Trương hoàng hậu xém chút thì cho là đang lầm:
Tam lang?
Còn chờ bà lấy tinh thần, màn long khẽ động.
Thái tử cùng Thái tử phi bước , hạ bái hành lễ:
- Mẫu hậu vạn tuế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-205.html.]
Trương hoàng hậu lời nào, chút luống cuống tay chân, nửa ngày mới :
Các con là đang ở Ly Sơn ? Sao tới đây? Tần Uyển vui mừng vô cùng:
Nương nương rõ còn hỏi . Đương nhiên là Thái tử cùng Thái tử phi đến đây bồi nương tử .
Thái tử quét mắt thoáng qua cung điện trang trí rực rỡ, chỉ thấy bàn ăn trơ trọi, chén đũa cốc ngọn lẻ loi. Trong lòng cũng cảm thấy đắng chát.
Hắn lấy bình tĩnh :
Nghe a nương khỏe, nhi tử cùng a Thẩm liền tới đây thăm. Bây giờ mẫu hậu cảm thấy thế nào? Thái y ?
Trương hoàng hậu :
Chỉ là chút bệnh đau nhức nhỏ thôi, kiên nhẫn tới Ly Sơn nên mới cáo bệnh... Các con giờ còn tới đây, còn đại triều hội ngày mai thì đây?
Ánh mắt Uất Trì Việt lóe lên, điềm nhiên như việc gì :
- Thánh nhân đồng ý cho nhi tử vắng mặt.
Trương hoàng hậu xong liền hiểu ngay, nhíu nhíu mày .
Nghĩ chuyện tới nước , cũng nhắc tới nữa.
Chỉ luôn miệng :
Để các con đường xá xa xôi còn tới đây, thực sự là...
Thực sự là...
Nói hết câu bất giác nghẹn ngào, đành giả bộ mặt ho khan, lén lút lau nước mắt.
Tần Uyển :
Điện hạ cùng Thái tử phi nương nương đường xa về đây mà nương tử vẫn còn đó ?
Trương hoàng hậu vội vàng :
Xem hồ đồ , mà các ngươi còn dùng bữa tối ?
Nói oán trách nữ quan:
Ngươi còn nữa, còn kêu dọn cơm lên. Nhớ bảo bọn chuẩn thêm một đĩa bánh canh bột lọc, một đĩa chim cút nướng, một bát súp tổ yến, một đĩa cua hấp...
Ánh mắt Uất Trì Việt giật giật. Đây đều là những món mà ngày xưa thích ăn nhất, nhưng từng bao giờ, cũng biểu hiện đặc biệt yêu thích mặt. Vậy mà ngờ đích mẫu hiểu rõ như thế.
Trương hoàng hậu :
Còn món bánh đào Tất La mà Thất nương yêu thích cũng chớ quên. Tất cả hoa quả cùng thức ăn nhất định cho hạnh nhân cùng kem hạnh nhân , nhớ kỹ đừng quên!
Tần Uyển liên tục đáp ứng.
Trương hoàng hậu ở một bên thu xếp, một bên nắm c.h.ặ.t t.a.y của Thẩm Nghi Thu:
Thân thể con yếu ớt, bôn ba gì?Cũng tại Tam lang cả, một hồ nháo thì cũng thôi , còn đau lòng cho nàng dâu của !
Uất Trì Việt ghế:
Mẫu hậu nghĩ oan cho con , là nàng xin con cho nàng cùng. Thẩm Nghi Thu vội :
Mẫu hậu đừng lo lắng. Con lên xe ngựa là ngủ , tuyệt đối mệt mỏi chút nào.
Uất Trì Việt :
Lời giả , cả đường đúng là chỉ ngủ thôi. Mẫu hậu gương mặt nàng mà xem, là má vẫn còn dấu vết của hoa văn bảo tướng* ?
(寶相華) Còn gọi là Bảo tướng hoa văn. Là một loại hoa chạm trổ hoặc vẽ vật trang sức, Phật giáo cũng dùng. Nguyên sử quyển 80 Dư phục chí nghi vệ điện hạ hoàng huy trượng điều chép: Mặc áo bào lụa đào sinh mầu hoa bảo tướng. Về hình sắc thì bất nhất, nhưng thông thường thì cái gọi là bảo tướng hoa văn thể chia hai loại. Một loại biểu hiện tám cánh hoa, và dùng hoa văn hoa sen mà phức tạp hóa, như bức vẽ giếng trời tại động Thiên Phật ở Đôn hoàng, gạch vuông ở thời đại Tân la, những vật dệt ở viện Chính thương của Nhật bản v.v... đều thuộc loại . Loại thứ hai thì bốn cánh hoa, lá chung quanh hình tròn.
Hoa văn áo bào của ngày hôm nay chính là bảo tướng.
Thẩm Nghi Thu hoàng hốt, tự chủ mà đưa tay sờ lên mặt. Ngay đó lập tức nhớ lúc gối đầu ngủ đùi Uất Trì Việt là chuyện ban ngày, bây giờ cũng sớm biến mất từ lâu . Nàng liền hiểu là đang trêu chọc , khỏi tức giận mà liếc một cái.
Hoàng hậu hiểu, vang :
- Tam lang học tính , về nhà khi dễ nàng dâu.
Uất Trì Việt liếc mắt Thẩm Nghi Thu một chút, :
- Sao dám, dám.