TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 209

Cập nhật lúc: 2024-12-19 04:21:34
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc mới phát hiện bản đang ở ngoài chăn.

Hắn vội vàng đưa tay tìm tòi phía bên cạnh, ngay lập tức sờ thấy mộc cục chăn bông mềm mại đang quấn chặt lấy Thẩm Nghi Thu ngủ say. Trái tim đang thắt chặt của cũng chậm rãi buông lỏng, mồ hôi lạnh lưng tuôn thành dòng. Hắn như sống sót tai nạn, vội vàng tiến gần ôm chặt cục bông đang quấn quanh nàng trong lòng, thấp giọng gọi một tiếng:

- Tiểu Hoàn.

Trong lúc ngủ mơ, Thẩm Nghi Thu loáng thoáng tiếng ai đó đang gọi . Cũng đáp lời một tiếng, nhưng cũng thể mở miệng , đành khẽ hừ một tiếng qua mũi.

Uất Trì Việt thấy thanh âm của nàng, càng siết tay ôm chặt nàng hơn.

-----

Uất Trì Việt là bản ngủ lúc nào, sáng hôm ngủ quên mãi mới tỉnh dậy. Khi thức dậy trời sáng choang, ánh nắng mặt trời xuyên thấu qua khe hở của rèm cửa, chiếu sáng một mảnh giường.

Hắn nhớ tới cơn ác mộng đêm qua, trong lòng vẫn cảm thấy sợ hãi. Hắn lập tức cúi đầu trong n.g.ự.c , chỉ thấy hai mắt nàng nhắm nghiền, ngủ đến mười phần say sưa.

Uất Trì Việt quan sát Thẩm Nghi Thu hồi lâu, trưa tim đang đập thình thịch loạn nhịp cũng chậm rãi bình tĩnh trở . Hắn cẩn thận từng li từng tí buông Thái tử phi , vén màn gấm lên. Mặc dù dậy trễ, nhưng vẫn là mất bò mới lo chuồng, tới đình luyện kiếm một hồi.

Đang khoác áo rời giường, ánh mắt của lơ đãng rơi gối. Chỉ thấy đầu giường đặt một chồng quần áo, chất vải trắng tuyết mềm mại, xếp chỉnh tề ngay ngắn.

Hắn cầm lấy một cái cùng, mở xem xét. Là một cái quần khố, chạm tay mềm mại, đúng là loại quần áo mà từng mặc ở kiếp .

Chỗ duy nhất giống, là chỗ góc khuất bên cạnh ống quần thêu thêm một con vật đen nhánh, đỉnh đầu mọc lên một hình trăng non giống chó săn nhỏ. Ngoại trừ Thẩm Nghi Thu, còn ai thể thêu hình con ch.ó con lên quần áo của Thái tử chứ?

Uất Trì Việt ngạc nhiên vui mừng, lấy thêm một cái khác mở xem. Là một cái áo trong, bên cũng thêu hình Nhật tương quân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-209.html.]

Hắn qua từng kiện quần áo xếp gọn ở , là nguyên một bộ quần áo đầy đủ mặc thường ngày. Mỗi một thứ đều thêu hình Nhật tương quân, hoặc hoặc , hoặc nhào lộn xổm. Tất cả các tư thế đều giống .

Hắn ôm đống y phục , chút luống cuống tay chân. Rõ ràng là những vật cực kì mềm nhẹ, nhưng cầm ở trong tay mang sức nặng vô cùng.

lúc , lưng truyền tới thanh âm của Thẩm Nghi Thu:

- Điện hạ thích ?

Bởi vì nàng tình ngủ, giọng cũng chút mơ hồ rõ, mang theo một loại ý vị lười biếng mị hoặc.

Uất Trì Việt đầu , chỉ thấy nàng dậy, che chân giường, hai gò má ửng đỏ, tóc đen trải dài

gối. Khóe miệng nàng treo lên nụ nhạt, núm đồng tiền như ẩn như hiên ở má.

Thái tử kỹ, liền thấy trong mắt nàng chút tơ máu, chỉ sợ là mấy ngày từng nghỉ ngơi đầy đủ, chỉ một lòng gấp rút may vá.

Hắn cẩn thật đặt chồng quần áo xuống, xoay ôm chặt lấy

Thẩm Nghi Thu:

Ta thích, nhưng về đừng như nữa. Thẩm Nghi Thu ôm chặt tới mức thở nổi:

Cũng chỉ mất mấy ngày công thôi...

Uất Trì Việt buông nàng , kiên quyết lắc đầu:

Không cho phép nữa. Chỗ quần áo chỉ mặc một ngày Tết thôi, đó sẽ cất , như thể mặc cả đời .

Loading...