TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 213

Cập nhật lúc: 2024-12-19 04:24:12
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hà Uyển Huệ đơn độc đến thăm khiến tất cả Kỳ gia đều ngạc nhiên.

Trước hai nhà thường xuyên qua , nhưng kể từ khi Kỳ thập nhị lang bệnh nặng, của Hà gia chỉ điều động hầu tới đưa quà trong mấy ngày lễ Tết, cực kì ít khi tự tới cửa. Cho dù nữ quyến của hai nhà tình cờ gặp mặt, cùng lắm cũng chỉ hàn huyên hai ba câu chứ còn thiết như nữa.

Kỳ tam phu nhân gần ba năm thấy Hà cửu nương, bây giờ thấy nàng tới đây một , lập tức cảm thấy hồ nghi. Bà chỉnh trang quần áo, đưa nàng sảnh chính.

Bà tò mò quan sát, chỉ thấy Hà Cửu nương mặc một nhu áo mỏng màu đỏ, bên là váy kim úc, nhẹ nhàng thanh thoát mà bước nhanh đại sảnh. Mặt nàng như hoa phù dung, còn kiều diễm uyển mị hơn so với ba năm . Bà nghĩ tới nhi tử đang giường bệnh, trong lòng càng thêm rầu rĩ.

Hà cửu nương tiến về phía , gối quỳ xuống đất, luôn miệng mấy lời bái chúc phổ thông. Kỳ tam phu nhân miễn cưỡng mỉm một tiếng:

Cùng vui, Cửu nương cần đa lễ. Cha dạo vẫn khỏe chứ?

Nói liền lệnh cho nô tỳ dọn chỗ dâng .

Tự bản đuối lý, Hà cửu nương bày vẻ mặt hổ:

Lâu tới bái phỏng, xin phu nhân tha thứ cho sự thất lễ của Cửu nương.

Kỳ tam phu nhân thấy nàng chỉ dẫn theo một tỳ nữ, liền nàng đang giấu diếm nhà. Trong lòng thầm nghĩ Hà gia nghèo khó, lúc nào cũng một mực con gái trèo

lên cành cao. Cũng may mà tiểu nương tử cũng là trọng tình trọng nghĩa.

Vậy những lời đồn , chắc là nhầm đồn bậy thôi. Nghĩ đến đây, trong lòng bà cảm thấy yên tâm hơn một chút. Lại nhớ tới bệnh tình mỗi ngày một trầm trọng hơn của nhi tử, cho dù là nàng tình nguyện, nhưng cũng thể thừa nhận, bản trễ nải tiểu nương tử nhà lâu .

Sao bà từng nghĩ tới việc hủy bỏ cuộc hôn sự chứ. cứ thấy bộ dáng của nhi tử bây giờ, bà quả thực là thể mở miệng . Tuy nhi tử ngoài miệng , nhưng như bà há hiểu tâm ý của ? Lúc mà bảo từ hôn, chừng lập tức trở thành lá bùa đòi mạng .

Kỳ phu nhân hổ day dứt, khóe miệng đắng chát, nụ mặt còn khó coi hơn . Từng nếp nhăn khuôn mặt giống như đang mang theo chua xót:

- Đứa trẻ ngoan. Ta hiểu hết, chỉ khổ cho ngươi thôi.

Hà Uyển Huệ cũng đang đánh giá Kỳ tam phu nhân, trong lòng âm thầm kinh hãi. Không ngờ mới qua ba năm thôi mà bà trở nên già nua, dung nhan tiều tụy nhiều như thế. Nếu Kỳ thập nhị lang mà kéo dài tàn sống thêm mấy chục năm nữa, bà sớm chiều đối mặt với bệnh nhân, e là chẳng mấy năm nữa cũng sẽ giống như nhi tử.

Vốn dĩ nàng cũng mấy phần đành, lúc tâm ý trở nên kiên quyết, liền hạ bái :

Cửu nương mạo đến đây, vì một thỉnh cầu quá đáng, xin phu nhân thành cho...

Kỳ tam phu nhân giật , vội vàng dậy đỡ nàng:

Có chuyện gì thì cứ việc , cần hành lễ lớn như ...

Hà Uyển Huệ đỏ mặt, rũ mắt thấp xuống, khẽ:

Xin phu nhân cho phép Cửu nương gặp a một ... Cửu nương cũng việc hợp với cấp bậc lễ nghĩa, nên cũng khó để mở miệng. Chỉ là mấy năm từng thấy a , trong lòng Cửu nương khó mà yên tâm ...

Kỳ tam phu nhân vô cùng cảm động, khóe mắt rưng rưng rơi lệ. Nhi tử ngày ngày đều ngóng trông thể gặp trong lòng, chỉ là nam nữ đính hôn nếu gặp mặt sẽ cho lắm, cũng cho thanh danh của nữ tử.

Bà cũng ý cho nhi tử gặp mặt Hà cửu nương, chỉ là dám thôi. Bây giờ càng cảm thấy con dâu quan tâm hiểu chuyện, vội :

Đứa trẻ ngoan, ngươi suy nghĩ , quả thực là cầu còn chẳng . Chỉ là cảm thấy với ngươi.

Hà cửu nương cũng đỏ cả vành mắt, mỉm :

Bá mẫu cần khách khí với Cửu nương. Kỳ tam phu nhân liền gọi tỳ nữ tới, phân phó :

Đi xem xem lúc tiểu lang quân đang tỉnh ngủ . Tỳ nữ nhận mệnh lui ngoài, chỉ chốc lát liền trở về bẩm:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-213.html.]

Tiểu lang quân mới uống thuốc xong, lúc đang tựa ở đầu giường sách.

Kỳ tam phu nhân xong liền xiết chặt khăn tay:

Tại sách? Đã bao nhiêu sách hao tâm tổn trí, mà chẳng thèm lời khuyên...

Nghĩ đến còn Hà cửu nương đang ở đây vội vàng im bặt, với tỳ nữ :

Ngươi mang tiểu nương tử Hà gia tới viện của tiểu lang quân .

Lại đối với Hà cửu nương :

nên cùng với ngươi, nhưng mà ở chỗ còn đang bận chút chuyện.

Trong lòng Hà Uyển Huệ đây là bà tìm cớ thôi. Kỳ tam phu nhân đang sợ nếu như bản ở đó, thì nàng và Kỳ thập nhị lang sẽ tiện chuyện. Hành động vặn đúng như nàng mong , liền ngay:

Hôm nay Cửu nương mạo tới đây quấy rầy, thể để phu nhân cực khổ cùng chứ?

Lúc liền lên xin tiếp , theo tỳ nữ Kỳ gia tới tiền viện.

Kỳ thập nhị lang bệnh, xương cốt rã rời, thể gió nên cách nào tới bên trong từ đường, Hà Uyển Huệ chỉ còn cách đến phòng để gặp mặt. Đi tới cửa, đợi tỳ nữ vén màn long lên, mùi thuốc đắng chát xông thẳng mũi. Hà Uyển Huệ khó chịu nhíu chặt mày .

Sau khi vén màn cửa lên, tỳ nữ bảo Hà Uyển Huệ đợi trong chốc lát, xong liền tới giường bẩm báo. Chỉ thấy một âm thanh nhu nhược yếu ớt vang lên:

Dìu dậy. Tỳ nữ :

Tiểu lang quân thể mất sức .

Kỳ thập nhị lang nàng biện bạch, chỉ :

- Cứ dìu lên .

Tỳ nữ dám trái lời, đành dìu rời giường, giúp áo khoác, chỉnh y quan*. Đợi tới khi chuẩn xong xuôi, mới đỡ bên ngoài bình phong.

Áo mũ vua ban cho thi đậu.

Kỳ thập nhị lang liền với bọn hạ nhân:

- Các ngươi bên ngoài chờ .

Hắn mang bộ dáng , ngượng ngùng là điều chẳng cần thiết nữa.

Dù Hà Uyển Huệ sớm chuẩn , nhưng khi thực sự trông thấy Kỳ thập nhị lang, vẫn nhịn kinh ngạc sợ hãi. Sắc mặt bây giờ vàng như sáp nến, bờ môi khô nứt nẻ, hai gò má lõm sâu trong, mí mắt thì sưng lên kì dị. Dù cố gắng thẳng lưng, nhưng phía lưng vẫn còng xuống. Dù mới chỉ vài bước ở trong phòng thôi, nhưng đầu chảy mồ hôi lạnh, thở dốc liên hồi.

Rõ ràng là một tiểu lang quân mới qua tuổi nhược quán, mà bây giờ còn chẳng bằng già cao tuổi. So với bộ dáng a Kỳ gia còn đọng trong trí nhớ nàng, thì gì còn nửa phần của ngày xưa nữa.

Nếu lúc nàng còn mấy phần thương xót, bây giờ trông thấy bộ dạng tiều tụy của , trong lòng chỉ còn kinh hoàng cùng sợ hãi. Có lẽ cũng còn một chút thương hại nữa, chứ còn tình ý ban đầu thì lúc biến mất hết còn một mảnh.

Kỳ thập nhị lang vốn là thông minh tài trí, tâm tư cũng nhạy cảm, chỉ cần qua thần sắc của nàng, thể hiểu. Hắn chỉ cảm thấy buồn bã thê lương, nhưng vẫn cố mỉm :

- Cửu nương vạn phúc, dạo vẫn chứ?

Hà Uyển Huệ lúc mới giật nhận bản thất thố, vội vàng thu liễm vẻ sợ hãi, ôn nhu :

Cực khổ cho a quan tâm. Cửu nương thứ đều cả. A ... thế nào ?

Kỳ thập nhị lang chỉ khổ một cái. Bộ dáng của , thực tế cũng chẳng cần phí nước bọt để giải thích gì nữa.

Loading...