TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 216

Cập nhật lúc: 2024-12-19 04:25:18
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi trưa, Uất Trì Việt từ Quyền phủ trở về Cam Lộ điện. Trương hoàng hậu cùng Thẩm Nghi Thu thấy thần sắc ngưng trọng của , liền bệnh tình của Quyền lão thượng thư hơn phân nửa là khó giải quyết.

Quả nhiên Thái tử :

Quyền lão thượng thư đột nhiên trúng gió, may mà Đào phụng ngự châm cứu kịp thời, mới bảo tính mạng. mà bây giờ thể bên trái cách nào cử động nữa, chỉ sợ khó phục hồi.

Trương hoàng hậu thở dài:

Bảo Đào phụng ngự chịu khó vất vả một chút, cho dù như thế nào cũng cứu chữa hết sức.

Uất Trì Việt :

Vâng. Nhi tử để Đào phụng ngự ở Quyền phủ ba ngày, để phòng ngừa nếu bệnh tình của quyền công biến.

Trương hoàng hậu gật gật đầu, buồn bã một hồi, :

Đã như , việc nghị hòa chỉ thể tìm một hiền tài khác thôi.

Ngừng một chút :

Trong lòng Tam lang thích hợp ? Uất Trì Việt nhíu mày :

Trên đường nhi tử suy nghĩ nhiều. Người thể gánh trọng trách lớn lao chỉ Lư công cùng thầy của nhi tử là Mao lão tướng quân. Lư công thì am hiểu chính sự, nhưng chuyện về quân sự rành. Chưa Lư công quá khoan dung, gì cũng nghĩ tới việc lưu đường sống cho kẻ khác. Nếu cùng Thổ Phiên đàm phán, chỉ sợ sẽ đường lui.

Trương hoàng hậu tiếp lời:

Còn về phần Mao lão tướng quân, chính trực, tính tình thì vội vàng nóng nảy. Chỉ sợ chuyện ba câu điều binh đánh trận .

Uất Trì Việt bất đắc dĩ gật đầu:

Lời mẫu hậu đúng. Trương hoàng hậu :

mà trừ hai , những còn thâm niên đủ, thì chính là kiến thức kém, thiếu khí phách, lòng kiên định, khó mà thành nhiệm vụ .

Uất Trì Việt thoáng qua Thẩm Nghi Thu, đáp:

Vì thế cho nên nhi tử sẽ tự tới Lương Châu, đảm nhận nhiệm vụ nghị hòa .

Lời , chỉ Trương hoàng hậu, mà chính Thẩm Nghi Thu cũng cảm thấy kinh ngạc, hoài nghi bản lầm ?

Trương hoàng hậu :

Người đời câu "Thiên kim chi tử, họa bất thuỳ đường*". Từ khi bản triều lập quốc tới nay, bao giờ chuyện Thái tử rời kinh. Bây giờ lấy cương vị là một trữ quân đích tới biên quan xa xôi, hành động là mạo hiểm.

Thiên kim chi tử, tọa bất thùy đường: Câu xuất hiện trong Sử ký, là ngạn ngữ dân gian, ý kẻ giàu trong nhà cất giữ nhiều vàng bạc, sẽ dám gần lối chính đường, vì sợ sẽ đập mái ngói mà xông . Trong Sử Ký - Tư Mã Tương Như Liệt truyện, câu ý , nếu thấy nơi nguy hiểm thì tránh . Còn ý , tiền là vật ngoài , giữ tính mạng của , nên tùy tiện nhảy chỗ nguy hiểm.

Thái tử :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-216.html.]

Nhi tử . Chỉ là nhi tử nghĩ tới nghĩ lui, thấy rằng trong triều chẳng còn ai thích hợp hơn nhi tử nữa. Tuy nhi tử ngu dốt, văn tài võ công đều yếu kém, nhưng đối với chuyện biên quan cùng Tây Vực cũng một hai. Nếu chuyện gì khó giải quyết, cũng thể lập tức quyết định.

Trương hoàng hậu trầm ngâm nửa ngày, cũng thể thừa nhận những điều chính là sự thật. Hắn rõ sự vụ của biên quan, mấy năm gần đây quân Yến cùng Thổ Phiên giao thủ với mấy , đều là quyết sách. Vạn nhất lỡ như chuyện gì đó xảy , ở đó cũng thể tùy cơ ứng biến. Nghĩ như , quả thực là cả triều còn ai thích hợp với việc nghị hòa hơn .

Việc suy cho cùng cũng là ý nghĩ quá ngông cuồng, các ngôn quan cũng sẽ dễ dàng đồng ý .

Trương hoàng hậu khổ:

Tốt nhất là ngươi nên chuẩn . Uất Trì Việt :

Nhi tử cũng , nên mới đặc biệt tới xin mẫu hậu. Trương hoàng hậu nhịn mà bật :

Ngươi đó ngươi đó, thế mà dám tính kế cả mẫu hậu!

Trương gia cầm trong tay cấm quân Bắc Nha, là một đội quân vô cùng hùng mạnh. Chỉ cần sự ủng hộ của Trương tướng quân, tới Lương Châu cũng thể tránh nỗi lo về .

Uất Trì Việt :

Nhi tử khẩn cầu mong mẫu hậu giúp đỡ. Nếu chuyến thuận lợi, Đại Yến cũng thể nhân cơ hội mà thu hồi bốn trấn của An Tây, ít nhất cũng thể đảm bảo mấy chục năm yên bình cho biên quan Tây Bắc.

Trương hoàng hậu liếc một chút:

Ngươi mở miệng lời , chẳng lẽ là sợ giúp ngươi?

Uất Trì Việt chắp tay thi lễ:

- Nhi tử cảm tạ mẫu hậu.

Hắn liếc mắt Thẩm Nghi Thu, :

Nhi tử tính sẽ chọn tuyến đường qua Linh Châu, thuận tiện thị sát quân của Sóc Phương luôn.

Thẩm Nghi Thu thấy hai chữ Linh Châu, trong mắt hiện một tia khát vọng.

Uất Trì Việt ở trong mắt, với Trương hoàng hậu:

Nếu lỡ phiền mẫu hậu , nhi tử còn xin một yêu cầu quá đáng khác.

Trương hoàng hậu tức giận :

Được một tấc tiến thêm một thước. Uất Trì Việt về phía Thẩm Nghi Thu:

A Thẩm, nàng về Linh Châu ? Nếu thì cùng cầu xin ân điển của mẫu hậu.

Hai mắt Thẩm Nghi Thu bỗng chốc sáng lên, nàng đương nhiên là .

Loading...