Bà dừng một chút :
Nếu ngươi còn yên tâm, sẽ cầu Thánh thượng ban thánh chỉ xuống. Cầm thánh chỉ ở trong tay , cho dù nào lắm miệng, cũng chẳng sợ gì hết!
Hà Uyển Huệ kinh ngạc :
Như cũng thể ? Quách hiền phi một tiếng:
Quy củ là do định, thiên gia giống như những nhà bình thường khác? Không xa, như Thái Lệ phi năm đó Thánh thượng hết mực sủng ái trong lòng bàn tay, ban đầu nàng còn gả cho khác . Sau đó Thánh thượng đưa nàng cung, chồng cũ của nàng đến nay vẫn sống vui vẻ ở phủ Tô Châu đó thôi.
Hà Uyển Huệ bất ngờ thấy bí mật cung đình , khỏi cảm thấy ngạc nhiên, khuôn mặt cũng hun tới đỏ bừng lên.
Quách hiền phi :
Ngươi cũng đừng suy nghĩ lung tung nữa, cứ yên tâm Tây Bắc...
Lời còn dứt, chợt thấy bên ngoài bình phong một âm thanh mỉm vọng :
- Biểu tỷ Tây Bắc?
Bên tai Hà Uyển Huệ nổ "đùng" một tiếng, phía lưng tự dưng tuôn mồ hôi lạnh. là sợ điều gì thì sẽ gặp điều đó mà.
Ngũ hoàng tử tiến về phía , Quách hiền phi mắng:
Ngươi đó cái đứa nhỏ , ngươi là mèo biến thành ? Đi mà một chút tiếng động nào cả.
Trong lòng Hà Uyển Huệ âm thầm tự nhủ, mèo cái gì chứ? Rõ ràng là hồ ly hóa thành mà.
Ngũ hoàng tử híp híp đôi mắt hồ ly, đánh giá hai mắt của Hà Uyển Huệ:
- Chúc mừng biểu tỷ đạt ước nguyện.
Hà Uyển Huệ thèm trả lời, trong lòng âm thầm lo lắng. Việc nàng từ hôn nào , mà chỉ dựa
đôi câu vài lời liền đoán . là xảo trá phi thường.
Ngũ hoàng tử xoay chuyển lời :
- Biểu tỷ Tây Bắc? Đáng tiếc, đáng tiếc...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-221.html.]
Vừa lắc đầu, đúng là một bộ dạng đau đầu nhức óc.
Hà Uyển Huệ :
Ngũ hoàng tử lầm , là dì với Cửu nương đang về chuyện biểu Tây Bắc thôi.
Uất Trì Uyên thở dài một :
May mắn, may mắn. Nếu biểu tỷ thực sự Tây Bắc, Ngũ lang sợ là tỷ sẽ giữ gương mặt như hoa như ngọc nữa .
Hà Uyển Huệ ngạc nhiên :
- Là ?
Con ngươi Uất Trì Uyên đảo một vòng:
Biểu tỷ ? Tây Bắc bão cát lớn, ánh nắng ban ngày độc, thời tiết hanh khô thiếu nước. Nữ tử ở đó ai cũng mang làn da thô ráp, mới hai ba chục tuổi đầu mà già cả như mấy lão phụ nhân. Tất cả đều vì những điều đó.
Hắn dừng một chút mới tiếp:
À đúng , đường còn vượt qua một biển cát lớn, nóng khô, mười mấy ngày liền thể tắm rửa, đây bụi đất. Tỷ thử suy nghĩ một chút về cái mùi vị ...
Ách... Người bình thường thấy còn ghét bỏ, chứ đừng tới a mắc bệnh sạch sẽ nặng nữa...
Hà Uyển Huệ cố ý chuyện giật gân, dù thể tin hết, nhưng nàng cũng đường tới Tây Bắc hanh khô mà còn nhiều bão cát. Ven đường cũng chẳng mấy hành cung, chuyến chắc chắn sẽ chịu nhiều khổ sở. Nàng khỏi cảm thấy chần chờ.
Đợi khi Uất Trì Uyên , Hà Uyển Huệ mới lắc đầu với
Quách hiền phi:
Cửu nương đa tạ ý của dì. Chỉ là lúc Cửu nương mới từ hôn xong theo biểu tới Tây Bắc, nếu để ngoài
, ảnh hưởng tới danh tiết của Cửu nương chỉ là chuyện nhỏ, liên lụy tới tiếng thơm của biểu mới là chuyện lớn.
Nàng ngượng ngùng một tiếng:
Dù Cửu nương cũng chờ nhiều năm như , hà tất bây giờ gấp gáp nhất thời? Mấy tháng Cửu nương sẽ ở trong nhà ngày đêm tụng kinh, cầu phúc cho biểu , khẩn cầu Phật tổ phù hộ cho biểu sớm ngày bình an trở về.
Quách hiền phi nàng lời chân thành như , cũng khỏi cảm động:
Đứa trẻ ngoan, khó ngươi lúc nào cũng suy nghĩ cho Tam lang. Về ngươi hầu hạ ở bên Tam lang, a nương như , rốt cục cũng thể yên tâm .