Nhóm Thái tử cũng dừng chân ở Lâm Dịch quán quá lâu.
Uất Trì Việt uống hết ba chén rượu, liền dậy đưa tôn thất cùng các bách quan cáo từ:
Làm phiền chư vị bớt chút thì giờ tới đây đưa tiễn, vốn nên ở vui chơi hồi lâu. kỳ hạn công việc gần ngay mắt, nên thể chần chờ thêm nữa. Thôi thì xin từ biệt ở đây, mong chư vị thứ .
Đám nhao nhao dậy, tiễn nhóm Thái tử đến bên ngoài dịch quán.
Uất Trì Việt đang lên xe, khóe mắt vô tình liếc thoáng qua Ngũ hoàng tử, mí mắt đột nhiên giật lên một cái. Trong lòng lướt qua một tia bất an, đành dừng bước, gọi sang một bên, dặn dò:
Mấy tháng cô ở kinh thành, ngươi cẩn trọng từ lời đến việc , theo lời dạy bảo. Chớ lười biếng bỏ bê học tập. Nếu đợi cô từ Lương Châu trở về, nhất định sẽ cho ngươi tay.
Lời , chính cũng cảm thấy kiểu uy h.i.ế.p chẳng tác dụng. Cùng Uất Trì Ngũ lang về việc học, nghĩ thôi cũng là chẳng ích gì.
Thái tử trầm ngâm một lát, đành hạ thấp yêu cầu:
Cho dù như thế nào cũng xằng bậy. Uất Trì Uyên nghiêm túc gật đầu, động tác vái chào :
Ngũ lang xin theo lời a dạy bảo. Nhất định sẽ theo đúng khuôn phép, tuyệt đối để a lo lắng.
Thái tử liếc mắt , trong lòng cảm thấy hồ nghi. Hắn rõ ràng cái tính tình bại hoại của đứa nhỏ , thái độ càng thì càng khiến cho lo lắng, cụp mi rũ mắt thì chính là chuẩn hồ nháo chuyện .
Trong lòng Uất Trì Việt nhảy dựng lên. Ngũ lang yêu thích nhất là vui chơi náo nhiệt, với tính tình của , tới Lương Châu, đáng là nhất định nháo lên cùng mới . Thế mà mấy ngày nay tại đến nửa điểm động tĩnh cũng thấy?
lúc , con ngươi Uất Trì Uyên đảo một vòng:
A , thể cùng các ? Nghe thành Lương Châu phồn hoa giàu , mười dặm đèn cây, Ngũ lang cũng để ngắm một chút.
Tới . Uất Trì Việt âm thầm mỉm , đồng thời cũng cảm thấy an tâm một chút.
Sắc mặt lập tức nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn :
Không . Cô vì việc chính sự , chơi .
Uất Trì Uyên giảo hoạt một tiếng:
- Vậy tại a còn đem theo tẩu...
Thái tử ném ánh mắt hình cây đao tới, Uất Trì Uyên liền che miệng:
- A a hắt xì!
Uất Trì Việt xoa cái gáy của mấy cái, leo lên xe ngựa chuẩn lên đường.
Ngũ hoàng tử cũng trở lên ngựa theo :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-224.html.]
A , gì cũng để Ngũ lang đưa đến bến đò. Như ?
Uất Trì Việt thấy giọng của còn mang theo chút uỷ khuất, trong lòng lập tức mềm nhũn.
Đây là đầu tiên rời kinh lâu như , cũng là đầu tiên chia cách với trong thời gian dài. Hắn nỡ xa trưởng cũng là điều đương nhiên.
Nghĩ đến đây, giọng nhẹ nhàng hơn:
Chỉ đưa tới bến đò xong trở về ngay, nếu về muộn, cửa thành đóng thì thêm phiền toái đấy.
Ngũ hoàng tử đồng ý, cưỡi ngựa theo bên cạnh xe. là chỉ đưa trưởng tới bến đò, đầu ngựa , lao vun vút về phía dịch quán.
Uất Trì Việt đầu thoáng qua ảnh của đang dần biến mất khỏi cung đường cuối cùng, trong lòng cũng dâng lên một cỗ nhàn nhạt cảm xúc đau buồn khi chia ly.
Hoàng đế đối với nhóm con cái nay đều lạnh nhạt, còn Quách hiền phi thì cưng chiều giới hạn. Đứa em trai của ngoài việc chút đắn, độc miệng một tí, thì cũng nhiễm thói hư tật nào khác. là cũng dễ dàng.
Uất Trì Việt nghĩ ngợi xuống xe ngựa, cùng Thẩm Nghi Thu một một lên đò ngang.
Thái tử trong khoang thuyền, tiếng ngựa huyên náo tứ phía. Trong hỗn hợp tiếng vang còn âm thanh nước xô mạn thuyền, nỗi bất an trong lòng càng nhiều hơn.
Trong đầu chợt lóe lên một suy nghĩ, liền vội vàng dậy tới buồng nhỏ thuyền, với Lai Ngộ Hỉ:
Mới những từ dịch quán, đều kiểm tra kĩ càng ?
Lai Ngộ Hỉ hiểu , cũng chẳng tại tự dưng hỏi câu , bèn đáp:
Hồi bẩm điện hạ, kiểm tra qua. Không gì khác biệt. Uất Trì Việt vẫn yên lòng như cũ, nghĩ kỹ một hồi :
Ngươi cho kiểm tra một nữa, so sánh danh sách thật cẩn thận. Không thể thiếu một , cũng thể thừa một .
Lai Ngộ Hỉ nhận mệnh, liền đem nhiệm vụ phân công xuống . Hơn ba ngàn mà giờ kiểm tra đúng là tốn hết một phen công phu, kết quả vẫn gì khác biệt.
Uất Trì Việt xong, cuối cùng cũng cảm thấy yên tâm hơn một chút. Trong lòng chợt thấy hình như là bản suy nghĩ tiểu nhân .
Đệ dù thích loạn, nhưng chắc cũng tới nỗi chuyện hoang đường thế .
Hắn chút áy náy, âm thầm hạ quyết tâm. Trên đường nếu trông thấy đồ chơi gì đó hiếm lạ cổ quái thì sẽ mua về hết, ngày mang về kinh thành đưa cho Ngũ lang. Kể cả rượu ngon của thành Lương Châu cũng đem về một xe mới .
Uất Trì Uyên theo, trái tim của Thái tử cũng lặng lẽ hạ xuống. Hắn cũng chẳng để tâm tới việc nữa, chỉ sai tới Hồng Lư tự thiếu khanh mượn một dịch quan tới dạy chữ Thổ Phiên.
Hồng Lư tự thiếu khanh thấy Thái tử mang theo bên hai vị đãi chiếu đều là những tiểu lang quân trắng nõn tuấn tú, liền hiểu
Hắn chọn lấy một trẻ tuổi nhất, tướng mạo đẽ nhất trong đám phiên dịch cử .
Uất Trì Việt thấy tiểu dịch quan , trong lòng âm thầm ghim của Hồng Lư tự thiếu khanh. tới cũng tới , thể cho lui về , đành bóp mũi mà nhận.