TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 241

Cập nhật lúc: 2024-12-19 08:35:50
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm đó, Thái tử điện hạ vẫn chăn đơn gối chiếc như cũ, vẫn thể đem lời đồn đại chứng thực .

Uất Trì Việt nhiều thị vệ giỏi, mới phân phó xuống , trong đêm bọn họ giả dạng thật .

Sáng sớm hôm , Uất Trì Việt, Thẩm Nghi Thu cùng Ngũ hoàng tử giả dạng thành sĩ tử từ phía nam tới kinh thành thi tiến sĩ, sáu tên thị vệ võ nghệ cao cường thì giả bộ hầu. Một đoàn cứ thế cưỡi ngựa lên đường.

Giả bát với Thiệu Trạch cũng cùng nhóm thị vệ, ngoài còn một nam tử cao lớn khôi ngô khác nữa.

Uất Trì Uyên thấy chút hiền hòa, khỏi chăm chú thêm, đột nhiên nhận :

Ngưu ? Huynh cạo râu giống như khác , ngay đến cũng nhận .

Không râu ria, tỉa lông mày nhỏ , khuôn mặt của Ngưu nhị lang trở nên thon dài, còn thêm mấy phần tuấn lãng.

Ngưu nhị lang sờ sờ mặt:

khác lạ. Uất Trì Uyên :

dẫn đường thì , chúng quen đường lối , nếu cứ mù mờ lung tung trong thành để khác thấu thì nguy to.

Dừng một chút :

- Ngưu , lúc lừa , thực là .

Ngưu nhị lang sớm lừa gạt cướp đường Thái tử chính là vì giúp giải oan, giờ chỉ hận thể đem tim móc luôn cho vị , gì còn chút khúc mắc nào:

Nhị... Ngũ điện hạ thảo dân minh oan báo thù, giờ giống như phụ mẫu tái sinh của thảo dân . Thảo dân nguyện kiếp

trâu ngựa để báo đáp ân tình cho Ngũ điện hạ cùng Thái tử điện hạ.

Hắn quanh bóng lưng Thái tử một chút, thấy cùng "tiểu nam sủng" đang cưỡi chung một con ngựa. Thái tử ôm thật chặt trong lòng, thỉnh thoảng cúi đầu ghé tai thiếu niên mà cọ tới cọ lui, trong lòng cảm thấy chút bối rối.

nghĩ thì, Thái tử giúp giải oan, chính là một vị Thái tử . Không giống loại ăn h.i.ế.p bách tính như Tào thứ sử , những cướp đoạt dân nữ trắng trợn mà còn là tên đại dâm tặc. Cái vị tiểu Lâm quan nhân cũng là hiền lành bụng, cho dù bọn họ tình cảm thì cũng chẳng ảnh hưởng tới ai.

Chính bản chịu ân huệ của , thực tế cũng nên nghĩ như về bọn họ. Hắn lập tức cảm thấy hổ thôi, âm thầm quyết định chủ ý. Nếu cơ hội, cho dù thịt nát xương tan cũng bảo vệ bọn .

Dù ở Ly Sơn Thẩm Nghi Thu từng cưỡi chính một con ngựa với Thái tử, nhưng lúc trong lòng vẫn chút ngại ngùng.

Nàng vốn định tự cưỡi riêng một con ngựa, nhưng đời nào Uất Trì Việt chịu buông bỏ cơ hội để ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, dùng lời lẽ chính nghĩa :

Trên đường mấy chục dặm là đoạn đường núi, nàng cưỡi ngựa giỏi, như nguy hiểm.

Thẩm Nghi Thu nghĩ nghĩ một chút. Nàng cưỡi ngựa chậm, những khác vì nhường nhịn nàng, khó tránh khỏi cũng thả chậm tốc độ, kết quả là sẽ chậm trễ chính sự, nên cũng nhắc nữa.

Từ lúc rời kinh tới nay Uất Trì Việt từng gần gũi cận với nàng, ở xe ngựa thỉnh thoảng ôm ấp một chút nhưng cũng chỉ lướt qua liền thôi. Lúc tựa như nắng hạn lâu ngày gặp mưa rào, hai đầu cánh tay ôm nàng thật nàng thật chặt trong n.g.ự.c . Thỉnh thoảng cúi đầu xuống, giả bộ chuyện, để mượn cơ hội mật với nàng.

Thẩm Nghi Thu cọ qua cọ , trong lòng chút ngứa ngáy giải thích . Nàng chỉ ngóng trông trời mau tối để lên giường nghỉ ngơi, sớm thoát khỏi màn tra tấn .

Uất Trì Việt lúc cũng tâm linh tương thông với nàng, cũng trông mong trời mau tối để lên giường. Bọn họ cải trang ngoài, theo cùng đều là tín, đương nhiên cần bịt tai trộm chuông mà tách nữa.

Một đoàn giục ngựa nhanh, lúc đến ngoài cửa thành tây Khánh Châu thì sắc trời tối đen.

Bọn cải trang giả dạng, đương nhiên thể ở dịch quán của triều đình. Vì bọn họ liền ở quan đạo bên cạnh tìm một nhà trọ để xin nghỉ . Uất Trì Việt dặn dò đám :

Tí nữa trong, nhớ cẩn thận một chút với cách xưng hô, đừng lỡ miệng.

Mọi đáp ứng, cùng về phía cửa.

Căn nhà thuộc sở hữu của tư nhân, nhưng quy mô so với dịch quán cũng khác bao nhiêu, chừng năm tới sáu viện lạc.

Bọn xem xét, chỉ thấy nhà cửa cao rộng, bày biện sạch sẽ. Trong đình một gốc cây mai nở hoa đúng lúc, khiến căn nhà tăng thêm mấy phần trang nhã.

Nhà trọ ngoại trừ bọn , còn thêm mấy thương nhân tới từ phía nam.

Uất Trì Việt đưa mắt liếc ý hiệu cho Giả bát, Giả bát liền tiến lên với chủ nhân của căn nhà:

- Nơi còn mấy gian phòng trống, chúng thuê hết.

Hắn còn kịp xong, bên ngoài truyền đến một trận tiếng bước chân. Một lát , ở cửa ngăn bên ngoài gào to:

Sao cho ngoài đón khách? Chủ nhân nhà trọ vội :

Làm phiền khách nhân đợi chút, để tiểu nhân bên ngoài một tiếng, bảo bọn họ tìm chỗ khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-241.html.]

Ngưu nhị lang trợn tròn mắt khi thấy âm thanh .

Uất Trì Uyên ở trong mắt, nhỏ giọng hỏi:

- Ngưu nhận ?

Ngưu nhị lang hạ giọng, nhưng vẫn kìm sự tức giận:

Là Khâu Tứ, môi giới trong thành Khánh Châu chúng . Lúc Tam nương nhà gả Tào gia, chính là tới hỏi chuyện. Người cái gì kiếm tiền cũng , Tào gia, Phương gia, mấy cái gia đình giàu lắm tiền , mua đều qua tay của .

Hắn lạnh một tiếng :

Lúc ngoài hẳn là vẫn đang giúp Tào lão cẩu tìm kiếm tiểu lang xinh , đúng là dâm tặc bằng heo chó!

Nói mới lập tức nhớ Tào lão cẩu tìm kiếm thiếu niên xinh để gì, bất giác chút hổ, ho khan hai tiếng, giấu đầu lòi đuôi :

- Ý thảo dân là tên Tào lão cẩu , ... khụ khụ...

Mặc dù Ngưu nhị lang đang châu đầu ghé tai với Uất Trì Uyên, mấy khác rõ lắm, nhưng Uất Trì Việt với Thẩm Nghi Thu sót chữ nào.

Uất Trì Uyên bình chân như vại mà :

Ngưu lời là sai , dâm dâm chẳng liên quan tới nam nữ. Nam tử với nam tử cũng thể tâm ý tương giao, tình sâu như biển, so với đôi vợ chồng ân ái nhất đời cũng khác bao nhiêu.

Dứt lời nheo đôi mắt hồ ly, sang trai với chị dâu.

Ngưu nhị lang lang nên lời:

- Là thảo dân kiến thức.

Mặt Uất Trì Việt xanh mét , qua túm lấy cái gáy của

Uất Trì Uyên kéo tới:

Ngươi mấy lời lời bậy bạ , còn dám năng linh tinh, xem đánh gãy chân của ngươi !

Hai chân của Ngũ hoàng tử mỗi ngày đều gãy tám mười miệng trưởng, nên chẳng để ý chút nào, con ngươi đảo một vòng :

- A , ý kiến lắm...

Thái tử hừ lạnh:

- Cút.

Thẩm Nghi Thu :

Hiền túc trí đa mưu, nghĩ chủ ý gì ? Uất Trì Uyên xém chút cảm động tới rơi nước mắt:

Lâm đúng là tri kỷ của Ngũ lang mà.

Uất Trì Việt cong ngón tay búng lên trán một cái:

Nói chuyện hẳn hoi! Ngũ hoàng tử :

Một nhóm chúng mười mấy , mặc dù mai danh ẩn tích, cải trang giả dạng, nhưng xứ khác khó tránh khỏi sẽ luôn cảnh giác. Chẳng bằng chúng treo đầu dê bán thịt chó ...

Tuy a lớn tuổi một chút, nhưng cũng may là còn đủ dễ , miễn cưỡng cũng thể tính là "thiếu niên xinh ", là...

Uất Trì Việt xong liền nổi trận lôi đình, đang đánh gãy chân , nghĩ Thẩm Nghi Thu như điều suy nghĩ :

Chủ ý . Chúng thể chia thành hai đường, một đường Phật tự, một đường khác trộn Tào phủ. Lỡ như suy đoán sai nữa, cũng thể thất bại .

Uất Trì Uyên :

Quả nhiên chỉ thông minh mới hiểu thông minh thôi.

Uất Trì Việt thấy Thẩm Nghi Thu lời , khẽ gật đầu:

Lâm đúng. Cứ quyết định như . Ngũ hoàng tử cảm khái:

Y da! A trở nên dễ chuyện từ bao giờ thế?

Ngưu nhị lang cũng âm thầm kinh ngạc. Thầm nghĩ Thái tử điện hạ quả nhiên đối với tiểu Lâm quan nhân luôn lời tuyệt đối. Ngũ hoàng tử sai, cảnh của bọn họ, so với vợ chồng thật cũng khác bao nhiêu, vẫn là vợ chủ thứ... À mà khoan . Hai nam tử sống cùng với , rốt cục thì ai vợ...

Loading...