TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 251

Cập nhật lúc: 2024-12-20 05:45:58
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đang chuyện, bỗng nhiên một trận gió thổi tới, màn cửa châu ngọc thủy tinh va chạm , phát tiếng vang thanh thuý như suối chảy. Lúc hơn phân nửa đèn đuốc cũng đồng thời vụt tắt, chỉ còn mấy ngọn đèn đồng tường vẫn tỏa ánh sáng m.ô.n.g lung như cũ.

Cùng lúc đó, tiếng nhạc triền miên cũng dừng im bặt, mấy thiếu niên đang tấu nhạc nhảy múa cũng lặng lẽ lui .

Đám hai mặt , hiểu chuyện gì đang xảy .

lúc , chợt thấy âm thanh "leng keng" từ phía truyền đến, giống như trường kiếm rút khỏi vỏ. Đám vô thức ngẩng đầu về nơi phát tiếng vang, chỉ thấy hàn quang lóe lên, ngay đó một bóng màu đen lan can bằng gỗ ở lầu hai nhảy thẳng xuống.

Đột nhiên sinh biến, đám đều cho là thích khách, tự chủ mà phát từng trận kinh hô, bọn thị vệ cũng lập tức đưa tay đè chặt mạch đao bên hông.

Chỉ thấy mũi chân bước nhẹ tường, điểm nhẹ vài cái, động tác vô cùng mau lẹ, vững vàng rơi đệm múa. Dáng nhẹ nhàng thanh thoát, khó thành lời.

Mọi mượn ánh đèn u ám để về phía , chỉ thấy mặc một trang phục màu đen, trong tay cầm một thanh kiếm dài ba thước. Dù rõ khuôn mặt, nhưng khiến cảm thấy chắc chắn đây là một thiếu niên dung nhan tuyệt thế.

Cổ tay chuyển động một cái, động tác vung kiếm xinh như hoa.

lúc , tiếng nhạc cổ đột nhiên vang lên, là khúc "Mãn đường thế".

Đám như bình tỉnh đại ngộ, thì một phen sự cố , là màn múa kiếm Tào Bân cố ý chuẩn .

Theo tiếng nhạc cổ vang lên, đèn đuốc dập tắt lúc nãy cũng sáng trở . Mọi rõ mặt mày của thiếu niên , nhất thời đều trợn mắt há hốc mồm.

Cho dù Thẩm Nghi Thu cùng Uất Trì Uyên sớm chuẩn , nhưng cũng nghĩ Thái tử điện hạ sẽ màn lên sân khấu

long trọng như thế.

Trong khoảnh khắc Ninh thập nhất nhận phận của múa , khỏi thoáng qua Thẩm Nghi Thu, chỉ thấy khóe miệng nàng khẽ cong lên, đang ở giữa đệm múa tới mức xuất thần.

Uất Trì Việt về hướng Thẩm Nghi Thu một cái. Ánh mắt hai chạm vội rời , nhưng cũng hiểu rõ ý tứ của - chuyện thành.

Trong lòng Thái tử bình tĩnh, múa trường kiếm theo nhịp trống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-251.html.]

Hắn ở ô vuông ở giữa xoay nhảy lên, trường kiếm dài ba thước trong tay giống như đầu của con rắn, uốn lượn vòng quanh , kiếm sáng loáng phản chiếu ánh nến. Kiếm quang tựa như ngôi , quả nhiên là nhẹ nhàng như chim hồng, uyển chuyển như rồng bay.

Tất cả đều xem tới mức xuất thần, lớn tiếng khen , mà ngại dám kêu lên thành tiếng. Chỉ đám quan chức Khánh Châu hổ, cứ vỗ tay hoan hô ngừng.

Nhịp trống càng lúc càng nhanh, động tác của Uất Trì Việt cũng , nhanh chóng xoay chuyển như chim én bay trong mưa xuân, ánh sáng của kiếm quang như những ngôi , cơ hồ đem cả bao trùm trong đó.

Sau đó chỉ một tiếng "keng" vang lên, tiếng trống im bặt, Uất Trì Việt cũng đột nhiên dừng , tung trường kiếm lên cao. Mọi khỏi nín thở, xung quanh cũng im ắng một tiếng động.

Trường kiếm bay lên giữa trung, cơ hồ đụng sàn gỗ đỉnh, đó thẳng tắp rơi xuống, tựa như một đạo tia chớp đánh xuống. Uất Trì Việt nhảy lên một cái, đợi rõ, trường kiếm trở trong tay .

Nhạc cổ vang lên nữa. Lần đám chẳng còn ai để ý tới tôn ti, cũng nhịn mà lớn tiếng cổ vũ.

Uất Trì Việt một bên múa kiếm theo nhịp trống, một bên lặng lẽ tới gần "Thái tử". Thừa dịp ai chú ý, mũi kiếm bỗng nhiên gảy nhẹ một cái chén rượu mạ vàng bạc của "Thái tử".

Thân kiếm quét ngang, chén rượu vững vàng rơi trường kiếm, nửa chén rượu một giọt cũng hề rơi.

Giả thất nước mắt, tay run run nâng chén rượu từ trường kiếm lên:

- Hay... kiếm !

Hắn mà còn khó coi hơn cả .

Rượu tràn cổ họng, tự chủ đưa tay lên sờ cái cổ lạnh ngắt.

Uất Trì Việt trừng mắt lườm một cái, tiếp tục múa kiếm. Trong chớp mắt tới mặt Tào thứ sử, cổ tay rung lên, trường kiếm liền đ.â.m ngoài.

Tào Bân lập chiêu cũ, trường kiếm như rắn trườn về phía , trán khỏi toát mồ hôi lạnh. Tuy rằng là kiếm mài, nhưng vẫn mang khí thế hung hãn như , thực khiến cho lòng kinh hãi.

Tào Bân cố vẻ trấn tĩnh, nhưng ai ngờ kiếm hướng về chén rượu mà đến, chỉ trong chớp mắt nó gác lên cổ .

Không đợi hai chữ " càn" thốt , âm thanh lạnh lùng của múa kiếm vang lên:

- Người , bắt lấy !

Loading...