TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 254

Cập nhật lúc: 2024-12-20 05:47:17
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Uất Trì Việt bỏ qua việc đề cập tới nữa, cứ hết tới khác chịu buông tha.

Không đúng. Vừa nãy lúc a nhảy từ lầu xuống, thấy rõ ràng, a tẩu luôn hướng ánh mắt về phía . Huynh thể trực tiếp một kiếm đặt lên cổ Tào Bân mà, vì còn mấy động tác rườm rà phía gì?

Uất Trì Việt thẹn quá hóa giận, hung hăng trừng mắt về phía đang hết chuyện để .

Uất Trì Uyên giả vờ như thấy, tiếp tục cau mày, giống như đang phân tích gì đó:

A bao giờ chuyện dư thừa, ừm... Trong đó nhất định là ẩn ý thâm sâu gì đó...

Thẩm Nghi Thu nhịn mà bật thành tiếng.

Uất Trì Việt rít từ kẽ răng phun mấy chữ:

Uất Trì Uyên. Ngũ hoàng tử :

Aizz, a gì phân phó?

Uất Trì Việt nắm cổ áo lôi ngoài cửa:

- Cút.

Uất Trì Uyên la lên kháng nghị:

Sao a qua cầu rút ván thế... A đừng đuổi , chỉ cho a tẩu tẩu tính toán như thần thế nào, thấu gian kế của Tào Bân thôi mà?!

Uất Trì Việt , bước chân quả nhiên dừng , lập tức buông tay .

Uất Trì Uyên thuận cột leo xuống, trở bên trong sảnh đường, đem hai ngày bọn trải qua ở chùa Phổ Giác kể một sinh động như thật. Kể Thẩm Nghi Thu thế nào để dựa dấu vết khám phá chân tướng, cố tình thêm mắm dặm muối, tâng bốc tẩu tẩu lên tận mây xanh.

Thẩm Nghi Thu đỏ bừng mặt, liên tục bào chữa:

- Ngũ quá khen , việc cũng như thế ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-254.html.]

Uất Trì Việt , từ kinh ngạc ban đầu bỗng chốc chuyển thành kiêu hãnh cùng tự hào. Hắn trừng Uất Trì Uyên một chút:

Vậy thì học hỏi tẩu tẩu ngươi cho , suốt ngày chỉ chơi bởi lêu lổng, dốt nát bất tài!

Uất Trì Việt còn thẩm vấn Tào Bân, chỉ hàn huyên một lát liền lập tức dậy.

Thẩm Nghi Thu :

Nếu điện hạ còn phân phó gì khác, xin phép trở về phòng ngủ.

Uất Trì Việt hắng giọng một cái:

Đợi một lát, lời với nàng. Dứt lời liếc mắt .

Uất Trì Uyên lộ thần sắc hiểu rõ:

Vậy Ngũ lang quấy rầy a a tẩu nữa. Dứt lời nhanh chóng chạy ngoài.

Bọn thị vệ học theo, đều đồng loạt cáo lui.

Viện lạc lớn như lúc chỉ còn hai .

Vừa nãy lúc ở Hương Tuyết lâu, khuất ở phía cột gỗ lầu hai, trông thấy dáng vẻ thất thần của Ninh thập nhất khi Thẩm Nghi Thu, liền tên vẫn dứt tình với nàng.

Uất Trì Việt nhớ tới ánh mắt , lập tức cảm thấy tim gan thận lá lách phèo phổi đều như đang ngâm trong hũ giấm. Hắn cũng dám hỏi Thẩm Nghi Thu xem, liệu trong lòng nàng còn tiếc nuối ?

Một khắc đó, chỉ đem tiểu Hoàn giấu trong n.g.ự.c để cho bất cứ ai thấy, để bất cứ nào phép vọng tưởng.

Thế nhưng lúc nãy khi thuật chuyến qua, buông ý nghĩ xuống. Tiểu Hoàn của như , ngày thường giấu trong thâm cung vắng vẻ, bây giờ khó khăn lắm mới ngoài một chuyến, thể vì dục vọng ích kỷ của bản mà che giấu hết hào quang của nàng ?

Hắn đem Thẩm Nghi Thu kéo trong ngực, bao nhiêu lời chỉ quẩn quanh ở trong tim, cuối cùng hóa thành một tiếng gọi trầm thấp:

- Tiểu Hoàn!

Loading...