TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 257

Cập nhật lúc: 2024-12-20 05:50:13
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý ma ma lấy tinh thần, buông Thẩm Nghi Thu :

Nương nương thứ tội, dân phụ quên mất quy củ. Dứt lời hướng hai hành lễ:

Dân phụ Lý thị, bái kiến Thái tử điện hạ, Thái tử phi nương nương.

Thẩm Nghi Thu vội vàng kéo bà dậy:

- Ma ma đừng đa lễ.

Uất Trì Việt với Thẩm Nghi Thu:

Tạ thứ sử còn đang chờ , đằng . Nàng ở nơi nghỉ ngơi, bữa tối sẽ sai đem tới.

Thẩm Nghi Thu :

Thiếp cung tiễn điện hạ. Uất Trì Việt một tiếng:

Ta chỉ một lát thôi, cần lưu luyến rời như thế.

Thẩm Nghi Thu thể gì, đúng là đến c.h.ế.t cũng chịu đổi, cơ hội là dùng miệng lưỡi chiếm chút tiện nghi. Một khắc nàng cơ hồ còn cảm động tới rơi nước mắt, một khắc liền cho dở dở .

Nghĩ nghĩ , mặc dù lớn hơn tuổi, nhưng suy cho cùng cũng chỉ mới mười tám tuổi thôi, tâm trí còn trẻ con cũng gì lạ.

Mặc dù Thái tử cần tiễn, nhưng Thẩm Nghi Thu vẫn đưa tới ngoài viện.

Hai bên hành lang, Thẩm Nghi Thu thấp giọng :

- Đa tạ điện hạ.

Uất Trì Việt nhíu nhíu mày, thản nhiên như :

Chỉ là tiện tay mà thôi, cũng cần cảm ơn tới lui như .

Thẩm Nghi Thu lúc nào cũng trưng cái bộ dáng nhẹ nhàng như , nên cũng chọc thủng , chỉ mím môi nhạt:

- Cho dù như thế nào cũng cảm ơn điện hạ.

Dứt lời trịnh trọng chỉnh đốn trang phục, nghiêm túc hành lễ.

Trông nội tâm nàng hiểu rõ, Thái tử nhẹ nhàng, nhưng tìm cũng hề dễ dàng.

Đời nhũ mẫu Thẩm lão phu nhân trục xuất khỏi phủ. Về nàng sai điều tra ngóng, thậm chí còn nhờ cữu phụ lúc đó đang đảm nhiệm chức vụ ở Hộ bộ giúp đỡ. Thế nhưng tới c.h.ế.t nàng cũng tìm tung tích của nhũ mẫu.

Đang bước hành lang bò đầy dây của cây nho, Uất Trì Việt dừng bước, xoay , đôi môi chạm nhẹ trán của Thái tử phi, tự nhiên nắm lấy tay nàng:

Chốc nữa sẽ trở về với nàng, đêm nay chúng sẽ ở đây. Dừng một chút, tiến gần đến tai nàng thấp giọng :

Đừng nóng vội quá, phu quân một chút sẽ về ngay.

Thẩm Nghi Thu đỏ bừng mặt, lập tức rút tay , uốn gối, xoay rời .

Tiếng nam nhân khẽ ở phía gió thổi bay tới, nàng nghiến chặt hàm răng, vô thức mỉm theo.

Từ lúc hai ngang nhiên ở chung một chỗ tại phủ thứ sử Khánh Châu, Thái tử chút do dự lột luôn tấm màn che xuống, công khai chung sống mật với "tiểu nam sủng" của .

Một đám quan viên cách đây lâu mới trông thấy tác phong sát phạt quyết đoán của Thái tử điện hạ, lúc đối với việc riêng của nào dám xen . Chỉ cần hai chung một chỗ, xung quanh sẽ tự giác biến thành mù.

Thẩm Nghi Thu trở trong viện, cùng nhũ mẫu ở sảnh đường.

Lý ma ma vẫn đè nén sự kích động trong lòng, một bên lau nước mắt :

Nô tỳ mơ cũng nghĩ tới, đời còn cơ hội gặp Thái tử phi nương nương một .

Thẩm Nghi Thu kéo tay Lý ma ma, mắt cũng ươn ướt:

Mấy năm nay ma ma ? Lý ma ma :

Năm đó khỏi Thẩm phủ, nô tỳ trở về Linh Châu. Không bao lâu thì trượng phu mất, nô tỳ liền sửa tên họ, việc cho một hộ thương nhân Khang quốc. Sau đó nữ nhi của gia chủ gả về Khang quốc, nô tỳ cũng cùng nàng, bao nhiêu năm nay vẫn luôn ở ngoài biên giới.

Lúc của Thái tử điện hạ tìm đến, nô tỳ thực sự kinh ngạc. Lúc đầu nô tỳ theo vị Trung quý nhân về Trường An, nhưng đến nửa đường thì điện hạ cùng nương tử tới Linh Châu cho nên chuyển hướng về, cuối cùng tới sớm hơn nương tử hơn một tháng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-257.html.]

Thẩm Nghi Thu bừng tỉnh đại ngộ, thì sớm rời khỏi Đại Yến, bảo nàng tìm khắp nơi cũng thấy.

Trong lòng nàng lập tức trở nên ấm áp. Nhất định là Uất Trì Việt chuyện hồi nhỏ của nàng ở đó, từ lúc đó bắt đầu âm thầm sai tìm kiếm hỏi thăm.

Hai kể về những chuyện trải qua khi chia tay, Thẩm Nghi Thu :

Khi đó thực sự là xin ma ma. Lý ma ma :

Khi đó nương nương mới bao nhiêu tuổi, chỉ là một tiểu cô nương nhỏ xíu, thì thể chứ? Ma ma là nô bộc của Thẩm gia, lão phu nhân đuổi nô tỳ nô tỳ cũng . Nô tỳ chỉ là yên lòng tiểu nương mới trở về Trường An, quen nhà cửa...

Bà vỗ vỗ trán:

Xem trí nhớ của nô tỳ , luôn quên đổi cách xưng hô. Cứ nghĩ nương tử còn nhỏ nên quen miệng gọi tiểu nương tử, xin nương nương đừng ngạc nhiên.

Thẩm Nghi Thu :

Ma ma cần khách khí, cứ xưng hô giống như đây là .

Lý ma ma :

Vậy cũng . Tiểu nương tử bây giờ gả cho lang quân như ý , thể nào suốt ngày gọi tiểu nương tử, tiểu nương tử .

Thẩm Nghi Thu cụp mắt xuống:

Ma ma đừng nhạo . Lý ma ma :

Có gì mà ngượng ngùng chứ. Ma ma là từng trải, qua liền Thái tử điện hạ là thực lòng thực đối xử chân thành với nương tử đó.

Bà ngẩng đầu xà nhà cùng cây cột:

Ta vị Trung quý nhân , điện hạ tốn nhiều công sức để trùng tu tòa viện lạc . Hắn tìm kiếm nhóm thợ thủ công xây dựng năm đó, trăm phương ngàn kế tìm mấy vật liệu trang trí giống năm xưa, nên bây giờ mới thể giống y như đúc với năm đó.

Lại vị Trung quý nhân , thời điểm điện hạ sai sửa sang tòa viện lạc , cũng bản sẽ đem nương tử tới Linh Châu, càng nghĩ sẽ cho nương tử . Điện hạ chỉ bảo rằng, cho nương tử một căn nhà.

Trong lòng Thẩm Nghi Thu như một cỗ ấm áp chảy xuôi, dần dần lan đáy mắt.

Lý ma ma dừng một chút :

Nếu lang quân với nương tử nhà chúng suối vàng , chắc chắn cũng vui mừng.

Nói đến đây, cả hai đều ảm đạm.

Im lặng một lúc, Thẩm Nghi Thu nắm chặt lấy tay của nhũ mẫu:

Ma ma thể trở về, thật sự vui mừng. , Tố Nga còn ma ma ở chỗ , chốc nữa khi thấy ma ma, đảm bảo sẽ dọa cho giật nảy .

Đang chuyện, cửa sân kêu lên cọt kẹt một tiếng mở .

Tố Nga cùng mấy vị cung nhân, thái giám ôm một bọc hành lý, tráp gỗ trong viện. Nàng thấy cảnh tượng trong viện, liền hét lên một tiếng "aaa".

Đợi tới khi thấy cả Lý ma ma, trong lòng càng thêm vui buồn lẫn lộn, .

Ba cùng hàn huyên một hồi, đó hạ nhân của phủ thứ sử đưa bữa tối đến, chủ tớ ba liền ngay tại trong viện dùng bữa tối.

Tới giờ Tuất*, Uất Trì Việt cũng trở về trong viện.

Giờ Tuất từ 19 giờ đến 21 giờ.

Thẩm Nghi Thu hiên nghênh đón, tiếp nhận áo lông cừu từ trong tay :

- Sao điện hạ trở về sớm thế?

Trên Uất Trì Việt mang theo mùi rượu nhàn nhạt:

liên nhẫn xã giao với bọn họ, sáng mai còn dậy từ sáng sớm nữa.

Thẩm Nghi Thu thấy hai chữ "dậy sớm", thần sắc khỏi khẩn trương lên.

Uất Trì Việt vuốt ve gò má nàng một cái:

Mới tới sáng sớm sợ thành như . Yên tâm, bắt nàng tập võ . Ngày mai là Thượng tị*, đưa nàng thành chơi.

THƯỢNG TỊ 上巳: là một tiết truyền thống cổ xưa của Trung Quốc, tục gọi là "Tam nguyệt tam" 三月三. Tiết từ đời Hán về ấn định ngày Tị của thượng tuần tháng ba, về cố định ngày mồng 3 tháng 3 theo lịch nhà Hạ. Tiết Thượng Tị cũng là ngày "phất hễ" 祓禊, tức ngày "xuân dục" 春浴 (tắm mùa xuân), nội dung chủ yếu là: "phất" 祓 tức loại bỏ tật bệnh, trong sạch tâm; "hễ" 禊 là tu chỉnh, tịnh . Tập tục tắm xuân ngày Thượng Tị bắt nguồn từ lễ "phất hễ" bên bờ sông từ thời Chu, về do triều đình chủ trì, triều đình phái nữ vu 女巫 lo giữ việc , trở thành ngày nghỉ của quan . Từ đời Tống về , lí học thịnh hành, lễ giáo đến chỗ nghiêm ngặt, phong tục ở tiết Thượng Tị dần suy vi trong văn hoá Hán.

Loading...