TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 27

Cập nhật lúc: 2024-12-13 14:04:13
Lượt xem: 138

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương hoàng hậu đang quần áo rửa mặt nhưng thấy nhi tử rời , vì bà cũng chỉ đành kiên nhẫn cố chuyện với . Quanh quẩn , lượn quanh cả ngày, tại về chuyện truy phong.

Lần , Trương hoàng hậu rốt cục cũng nhớ tới nữ nhi mồ côi đáng thương của trung thần:

Đáng thương cho đứa nhỏ Thất nương của Thẩm gia, phụ qua đời khi tròn năm tuổi... Nói đến đây, đột nhiên nhớ tới một chuyện...

Bà dừng một chút, như chìm hồi ức :

Khi đó Thẩm thất nương trở kinh thành lâu, tổ mẫu nàng từng mang nàng cung yết kiến. Ta bao giờ thấy qua một cô bé xinh như , chính xác là mắt ngọc mày ngài nhưng gầy vô cùng. Các hài tử khác khó cơ hội cung nên luôn chung quanh kiếm sự mới mẻ, nàng chỉ lo cúi đầu chằm chằm mũi chân, một lời cũng .

Trương hoàng hậu lắc đầu:

Thật là khiến đau lòng. À đúng, ngày đó con cũng ở đó, cùng tổ mẫu của nàng chuyện, đó bảo con dẫn nàng về phía bên trong vườn chơi, con còn nhớ ?

Uất Trì Việt lộ vẻ mờ mịt. Hồi đó thường xuyên các vị phu nhân mang theo hài tử cung yết kiến Hoàng hậu, ai với ai.

Trương hoàng hậu tiếp:

Con còn đem cây đao nhỏ mà yêu quý nhất đưa cho Thẩm nương tử đấy.

Sau khi xong lời , cũng chút ấn tượng.

Trương hoàng hậu :

Con đúng là khiến cho cảm thấy kinh hãi, cây đao là thứ mỗi tối ngủ con đều đặt ở gối, Hà biểu của Hà gia con cũng cho động , thế mà đem tặng cho khác.

Uất Trì Việt nhớ mang máng về thanh hồ đao , đúng là vật mà yêu thích nhưng việc tặng đao ấn tượng chút nào.

Trương hoàng hậu thêm:

Thẩm lão phu nhân cẩn trọng, việc liền bắt Thẩm nương tử trả đao cho con.

Uất Trì Việt trong lòng thoáng qua một tia tiếc nuối.

Trương hoàng hậu như điều suy nghĩ, khỏi :

Nghe vẻ Tam lang đối với Thẩm gia tiểu nương tử chút để ý thì .

Uất Trì Việt nghiêm mặt:

Mẫu hậu đùa , nhi tử cùng Thẩm gia tiểu nương tử vốn quen , chỉ là chuyện của Thẩm sứ quân đề cập tới thôi.

Trương hoàng hậu nghĩ một chút, xác thực là cũng từng hai họ gặp , liền gật đầu :

Thẩm tam lang đời chỉ còn một huyết mạch , cần quan tâm thật nhiều để an ủi tướng sĩ trời linh. Ngoài truy phong, cũng nên trọng thưởng cho nữ tử đó.

Uất Trì Việt chờ mãi , chờ mãi cũng chỉ là chờ một câu của Trương hoàng hậu, xong liền yên tâm.

Thẩm Nghi Thu ban thưởng, tất cung tạ ơn hoàng hậu, đến lúc đó ắt sẽ cơ hội gặp . Chỉ cần gặp , chuyện về tự nhiên sẽ nước chảy mây trôi.

Uất Trì Việt khi đạt mong ước, liền hướng mẫu cáo từ về.

Vừa khỏi tẩm điện của Hoàng hậu, dừng ngựa mà tiếp tục phi tới Tử Thần điện, lệnh cho thái giám triệu tập một đám quan trọng thần thảo luận chính sự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-27.html.]

Sau khi thảo luận về tình hình quân sự của Lũng Hữu, đề cập về việc truy phong cho Thẩm Cảnh Huyền.

Đời Thẩm Cảnh Huyền truy phong là Hầu tước Khai Phủ huyện hầu, nhưng đó là khi Uất Trì Việt lên ngôi hoàng đế.

Lúc Thẩm Nghi Thu là hoàng hậu, chúng thần chỉ coi là Uất Trì Việt đang cân nhắc nhà ngoại, đương nhiên dám dị nghị gì.

bây giờ Uất Trì Việt vẫn là thái tử, tự dưng cân nhắc Thẩm gia, còn truy phong Thẩm tam lang thành huyện hầu, đương nhiên vui.

Ngự sử đại phu Dương Thản :

Thẩm sứ quân giữ vững thành Lương Châu tất nhiên là công với xã tắc. dốc hết sức, đánh tới c.h.ế.t khiến binh lính thương vong cũng nhiều, đây là . Sau đó thêm viện binh ở Lương Châu, khiến Lương Châu binh lực trống rỗng. Nếu quân giặc xâm phạm Lương Châu thì chính là chỉ bảo vệ đầu cần đuôi.

Dương Thản là cầm hoà ở giữa, trong bóng tối luôn chỉ trích Thái tử hiếu chiến. lúc Hà Tây đại thắng giống như một cú đánh đánh thẳng mặt ông .

Uất Trì Việt sớm mượn việc để chỉ trích, chỉ nâng mí mắt lên :

Như thì theo ý kiến của Dương đại phu, thành Lương Châu như thế nào để bảo vệ?

Dương Thản là một nhà Nho chân chính, ít hiểu chuyện biên giới, chỉ là đánh giặc hại dân, hại của cải mà còn tăng thuế.

Ông đưa tay vuốt bộ râu rậm rạp :

Nhà hiền triết "Nhân từ là bất khả chiến bại". Đại Yến chính là nhận mệnh mà trở về, theo lời Phật, tất cả đều thần phục. Người đời cũng "hợp sức chiến đấu, nâng cao cung tiễn, cầu ý đức, lấy đức phục chúng, mới là đại nghĩa".

Uất Trì Việt vuốt cằm một cái, nhạt :

Nếu như ngày đó đổi thành Dương đại phu , nhất định thể lấy đức phục . Ở cổng thành bên ngâm một bài thơ, xong quân địch Thổ Phiên tới, thấy sẽ hổ bỏ về nhỉ?

Chỉ tiếc rằng Thẩm Sứ Quân tài hùng biện như Dương đại phu miệng lưỡi sắc bén như dao. Ông chỉ một bộ trung dũng, chính trực nên chỉ thể đổ m.á.u nơi biên ải, đến c.h.ế.t cũng vẫn chịu tội.

Dương Thản tới mặt mo đỏ ửng, á khẩu trả lời , cũng dám thốt từ nào nữa.

Úy Trì Việt quét mắt các quan đại thần:

Ta phong Thẩm Sứ Quân Hầu tước quận vương sáng lập. Các ngươi ai ý kiến gì nữa ?

Cái ẩn chứa vẻ uy nghiêm của bậc đế vương.

Với bài học kinh nghiệm của Dương Thản, các quan đại thần thể tự mặt nữa:

- Thẩm Sứ Quân xứng với danh hiệu .

Chuyện lớn liền quyết định như thế, nhưng chi tiết thì còn cần bàn bạc kĩ hơn.

Mắt thấy mặt trời lặn về phía tây, liền cho quần thần giải tán, bản thì cưỡi ngựa trở về Đông cung.

Uất Trì Việt giường lòng thỏa mãn. Mọi chuyện biến chuyển cực kì thuận lợi, bây giờ tất cả sẵn sàng. Chỉ cần đợi Thẩm thị gặp gặp yêu nữa thôi.

Không hôm đó Thẩm thị sẽ lộ vẻ mặt như thế nào khi thấy ? Nghĩ tới ngày đó, đôi mắt phượng đẫm nước của Thẩm thị trong rừng đào, nụ như hoa đào rực rỡ xuất hiện mặt .

Uất Trì Việt khoé miệng nhịn tràn đầy ý , đó nhếch khoé miệng, lật thẳng giường.

Hắn là nghiêm túc, nhất định bao giờ giống với mấy tên đào hoa lúc nào cũng cùng với nữ tử mắt mày ...

Uất Trì Việt sắp xếp thứ ở trong đầu, vô tình cảm thấy hào hứng, mãi cho tới bốn giờ sáng mới chợp mắt. Mặc dù thể yên giấc nhưng tâm trạng khác so với mấy hôm ...

Loading...