TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 270

Cập nhật lúc: 2024-12-20 05:55:54
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Uất Trì Việt cố gắng đè nén nỗi bất an trong lòng xuống, nhanh chóng lấy bình tĩnh, mời Binh bộ thị lang, Hồng Lư tự thiếu khanh và các quan đang ở bên ngoài trong trướng nghị sự.

Hắn liếc mắt lướt qua các quan viên tùy hành, dừng một ảnh mặc áo trắng:

- Ninh đãi chiếu, ngươi cũng cùng .

Ninh Ngạn Chiêu khẽ giật . Dù Thái tử thỉnh thoảng triệu tới đánh cờ chuyện phiếm, nhưng dù vẫn ban chức quan nào, cũng địa vị, bàn chuyện chính sự cũng tư cách .

Thái tử bỗng nhiên chỉ điểm , chỉ lấy kinh hãi, mà những quan viên khác cũng lộ vẻ do dự.

Uất Trì Việt giải thích :

Ninh đãi chiếu nhiều kiến giải về chuyện biên giới, thể cùng thảo luận .

hiểu , Thái tử là đang bồi dưỡng vị trạng nguyên khoa tiến sĩ , để trở thành tâm phúc của .

Ninh Ngạn Chiêu cũng nhanh chóng định thần , kiêu ngạo tự ti mà hành lễ, trầm giọng :

- Tuân mệnh.

Uất Trì Việt khẽ gật đầu, với :

- Ngũ lang, ngươi cũng .

Một đoàn trở trong doanh trướng, tướng quân bên cạnh

Uất Trì Việt thuật tình hình ngắn gọn:

Đột Kỵ Thi mười vạn binh mã, một vạn quân nhu binh. Một vạn là do Nhị hoàng tử Thổ Phiên thống soái, còn đều là kỵ binh của Đột Kỵ Thi, chủ tướng là Diệp Hộ Hoạch A Sử Na Di Chân, vượt qua núi Hạ Lan phía Bắc sang xâm chiếm nước . A

Sử Na Di Chân là con của Ất Bì Đốt Lục Khả Hãn, lúc nhược quán từng phụ phái tới Trường An túc vệ.

Cái gọi là triều túc vệ chính là sung con tin.

Số chư thần bên trong gặp qua cũng ít, đa đều lộ vẻ kinh ngạc.

Vị A Sử Na Di Chân lúc còn ở Trường An luôn sống buông thả ăn chơi, hàng đêm sênh ca, thế nào cũng thấy giống một vị công tử ngoại bang, sự xa hoa tiền bạc tha hóa đến tận xương tủy.

Hồng Lư tự thiếu Khanh thở dài:

Bộc từng mấy gặp mặt với . Khi đó mỗi Thánh nhân tổ chức ăn uống tiệc rượu, liền đem gọi đến, mệnh hầu rượu, soạn nhạc, thậm chí còn bảo giả vờ vũ nữ Hồ nhảy múa mua vui. Vậy mà bộc thấy chẳng vẻ gì là giận, thậm chí còn chút hưởng thụ. Có thể chịu đựng những thứ bình thường thể chịu , tâm tư đúng là đơn giản.

Hắn khổ một cái:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-270.html.]

Bộc từng khuyên nhủ Thánh nhân, là con trai của Khả Hãn, thể g.i.ế.c nhưng thể nhục. Đã coi là trò hề, thì tuyệt đối thể thả hổ về rừng... Đáng tiếc...

Câu kế tiếp , nhưng những mặt đều rõ, về Ất Bì Đốt Lục Khả Hãn dùng một ngàn con ngựa, năm ngàn dê đầu đàn cùng một thanh bảo kiếm c.h.é.m đứt tóc để đem nhi tử đổi trở về.

Quần thần đều cố gắng thuyết phục, nhưng Hoàng đế vô cùng hài lòng sự nhẫn nhục chịu đựng, ngoan ngoãn lời của A Sử Na Di Chân. Tiết Hạc Niên và những khác A Sử Na Di Chân mua chuộc, nên cũng chuyện , rằng:

Cái gì mà thảo nguyên là sói, đến thánh chủ Đại Yến minh của chúng , cũng trở thành con ch.ó ngoan thôi.

Sau khi A Sử Na Di Chân về nước vẫn ngoan ngoãn lời như khi còn ở Trường An, hàng năm vẫn cống nạp đồ cho sứ triều dứt. Hoàng đế còn thường xuyên khoe khoang rằng ở phương Bắc, ông một con hiếu thuận hiểu chuyện.

Uất Trì Việt nhớ những việc , càng cảm thấy bực hơn.

Hắn nhéo nhéo mi tâm :

Đừng lung tung, việc cấp bách nhất bây giờ là nghĩ biện pháp đối phó.

Lại chuyển hướng sang Lý Huyền Đồng:

Theo ý kiến của Lý khanh, thành Định Viễn thể giữ mấy ngày?

Đám Thái tử như thế, trong lòng đều chùng xuống. Hắn hỏi thể giữ vững , mà hỏi là thể giữ mấy ngày, chính là tin chắc rằng thành Định Viễn sớm muộn cũng sẽ thất thủ.

Định Viễn bảy ngàn binh mã đóng quân tại đó, là tuyến phòng thủ đầu tiên ở biên ải. Nếu thất thủ, quân địch sẽ tiến quân thần tốc, Tân Bảo cùng Hoài Viễn sẽ khó để ngăn chặn quân tiên phong, tiến thêm về phía nữa chính là Linh Châu.

Lý Huyền Đồng nhíu chặt lông mày, dụi dụi mi mắt, phân tích :

Thủ vệ thành Định Viễn là Chung Hạ Lương dũng mãnh thiện chiến, năm đó chinh phạt bộ tộc phản loạn Cát La Lộc của Đột Quyết, từng mang ba ngàn quân tân binh g.i.ế.c hai vạn địch. Theo ý kiến của bộc, thể giữ vững ba ngày.

Mọi ở đây xong, tất cả đều giật . Những binh sĩ tinh nhuệ cường tráng như mà chỉ thể giữ ba ngày? Lý Huyền Đồng Chưởng binh bộ nhiều năm, suy đoán của chắc chắn thể sai.

Uất Trì Việt lắc đầu:

Phỏng đoán của Lý khanh đúng là quá lạc quan . Chung Hạ Lương giỏi tấn công chứ giỏi phòng ngự, chinh phạt chính là sở trường của . Còn Đột Kỵ Thi chỉ một vạn quân nhu binh, chắc chắn cũng mang theo nhiều lương thực. Định Viễn là thành đầu tiên, chúng nhất định sẽ dốc lực tấn công, cướp đoạt lương thực cùng vũ khí quân sự.

Hắn ngừng một chút tiếp:

Thứ cô lo lắng hơn chính là Linh Vũ. La tướng quân dẫn binh tiến về Tây Châu, còn thừa hai vạn binh lực do Đậu Phấn thống lĩnh. Người chí lớn nhưng tài mọn, thích tranh đấu tàn nhẫn. Có La tướng quân chỉ huy điều khiển, thì chính là mãnh tướng hùng mạnh. Còn nếu để cho tự chủ, chỉ sợ...

Lý Huyền Đồng im lặng một lát, nặng nề gật đầu:

Điện hạ đúng là mắt sáng như đuốc. Uất Trì Việt :

Nếu tính đến tình huống nhất, thì lúc ước chừng quân Đột Kỵ Thi tới Linh Vũ , ít ngày nữa thôi sẽ dẫn binh tới thành Khánh Châu.

Loading...