TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 271

Cập nhật lúc: 2024-12-20 05:55:56
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thanh âm của bình tĩnh, nhưng rơi trong tai giống như sét đánh giữa trời quang.

Một vị quan viên Hộ bộ hoảng sợ :

Linh Châu là cửa ngõ của Tây Bắc Đại Yến , nếu như để cho bọn cầm quân xuống Linh Châu, về phía nam là một đường bằng phẳng, núi cao hiểm trở, đánh thẳng tới Trường An cũng là điều thể...

Uất Trì Việt đưa mắt Ninh Ngạn Chiêu:

Ninh đãi chiếu, ngươi cao kiến gì ? Ninh Ngạn Chiêu :

Thần vốn là trong giới văn sĩ, nhiều về sự tình biên cương, nên luôn cố gắng thêm nhiều sách sử. Bắc Địch xâm lấn biên giới, thường thường là vì cướp lương thực của cải cùng dân đinh. Đột Kỵ dẫn mười vạn đại quân xâm lược biên cảnh, lợi dụng quân chủ lực của Sóc Phương Tây Châu, thừa dịp lúc vắng mà tiến . Chỉ cần đại quân trở về cứu viện, thì cũng sợ. Theo ý kiến ngu dốt của thần, mục tiêu của bọn họ chính là linh, muối chư châu.

A Sử Na Di Chân cấu kết với Nhị hoàng tử Thổ Phiên, chủ yếu là ngăn cản Đại Yến cùng Thổ Phiên kết liên minh. Tốt nhất là điện hạ trong cơn nóng giận g.i.ế.c luôn Đại hoàng tử Thổ Phiên, như Đại Yến với Thổ Phiên sẽ khai chiến. Quân Sóc Phương ở Tây Châu cùng hai mươi vạn đại quân ở Hà Tây Thổ Phiên kiềm chế, thể trở về cứu nguy cho Linh Châu. Như thì của Đột Kỵ Thi thể ở giữa ngư ông đắc lợi, từng bước xâm chiếm bờ cõi của Tây Bắc biên quan nước . Tiện thể tiến thẳng tới Trường An, trở thành mối họa lường.

Còn nếu như điện hạ mắc mưu, quân Sóc Phương trở về ứng cứu, bọn sẽ cướp sạch linh muối chư châu, lập tức rút lui trở về. Quân Đột Kỵ Thi đều là Kỵ binh, một khi trở thảo nguyên thì khó thể đuổi theo.

Uất Trì Việt tán thưởng gật đầu:

Góc của Ninh đãi chiếu cũng trùng khớp với cô. Lý Huyền Đồng cũng vuốt râu tán thưởng:

là hậu sinh khả uý*.

*

Trong Hán Việt từ điển giản yếu của Đào Duy Anh, từ hậu sinh (后

生 ) giảng như : "Người sinh - Người trẻ tuổi

(postérité, jeunes gens)". Còn từ úy (畏) giảng là: "Sợ - Lòng phục theo".

, hậu sinh khả úy nghĩa là giới trẻ, lớp sinh thật đáng tôn kính và "đáng sợ". Lưu ý, chúng [Quang Nguyễn] đặt chữ đáng sợ trong ngoặc kép theo nghĩa tích cực; tức là câu hậu sinh khả úy vốn là một lời khen của tiền bối dành cho lớp hậu bối (thế hệ , thế hệ trẻ, thế hệ nối tiếp), ám chỉ lớp hậu bối quá giỏi, thể vượt qua thế hệ .

Ninh Ngạn Chiêu cũng quan tâm hơn thua, chỉ là ánh mắt so với bình thường sáng hơn một chút. Hắn cúi đầu :

Tiểu tử chỉ là múa rìu qua mắt thợ, trò cho thiên hạ thôi.

Uất Trì Việt :

Ninh đãi chiếu cần quá khiêm tốn. Hắn trầm ngâm chốc lát :

Đối với kế hoạch hiện tại, chỉ còn cách lập tức phái quân đến đồn Bân Châu cứu viện, đồng thời điều quân chủ lực Sóc Phương hồi cứu. Quân Sóc Phương lúc chắc hẳn là tới Sa Châu, còn cách Linh Châu hơn ba ngàn dặm. Như cho dù hành quân gấp gáp, cũng mất thời gian hai tuần. Vậy nên mệnh cho thủ tướng Bân Châu lập tức đem hai vạn quân cứu viện cho Linh Châu, tiện thể cung cấp lương thực cho các châu phủ ven đường.

Lý Huyền Đồng gật gật đầu:

Để bộc truyền lệnh xuống . Dứt lời mặt lộ thần sắc lo lắng:

Quân Sóc Phương phụng mệnh Thánh nhân tiến về Tây Châu, phái Trung quý nhân cùng giám sát. La tướng quân chắc thể chủ ...

Sắc mặt Uất Trì Việt tối sầm , cởi bỏ cá phù bên hông của xuống, trầm giọng :

Truyền lệnh của cô, lập tức lệnh cho La tướng quân dẫn binh trở về Linh Châu. Nếu bất cứ kẻ nào dám cản trở, lập tức g.i.ế.c tha.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-271.html.]

Trong lòng Lý Huyền Đồng khẽ động. Chém g.i.ế.c giám quân do Hoàng đế đích sai khiến, nhẹ thì là tát mặt Hoàng đế, còn nặng hơn thì chính là mưu nghịch.

Uất Trì Việt nhéo nhéo mi tâm :

Lý khanh cứ truyền lệnh , hết thảy hậu quả sẽ do một cô gánh chịu.

Lý Huyền Đồng nghiêm nghị :

- Bộc tuân mệnh.

Dứt lời liền truyền lệnh xuống .

Uất Trì Việt cho quần thần giải tán hết, chỉ giữ Uất Trì Uyên ở trong trướng.

Ngũ hoàng tử :

- A tin tức của a tẩu ?

Uất Trì Việt khẽ lắc đầu. Dưới ánh nến, sắc mặt của trắng bệch như tờ giấy.

Uất Trì Uyên bao giờ thấy trưởng suy yếu giống như bây giờ, trong lòng cũng trầm xuống, nhưng vẫn giả vờ thoải mái mà khuyên giải :

Có Chu tướng quân ở đó, nhất định sẽ hộ tống tẩu tẩu khỏi thành an . Chắc là tin tức vẫn đang đường tới thôi.

Uất Trì Việt nghiêm nghị :

Linh Châu là một nửa cố hương của tẩu tẩu ngươi. Uất Trì Uyên khuyên nhủ:

A tẩu cũng vô ích, nàng chắc chắn sẽ lấy đại cục trọng.

Lời còn dứt, thị vệ đến báo thư khẩn cấp của Chu tướng quân gửi đến.

Thái tử phắt dậy, cơ hồ là giật lấy phong thư, kịp chờ đợi mà mở bì thư , lướt qua, lập tức như trút gánh nặng, với Ngũ hoàng tử:

A tẩu ngươi ba ngày rời khỏi Linh Châu, theo đường cũ trở về Trường An .

Uất Trì Uyên cũng thở phào một :

Ta mà, a tẩu nhất định sẽ khăng khăng đòi ở .

Uất Trì Việt gật đầu, gương mặt chút huyết sắc, nhưng sâu trong đáy lòng vẫn một tia bất an khó hiểu.

----

Tháng tư ở Linh Châu chính là thời điểm chim bay cỏ mọc, nhưng mà tháng đầu tiên của mùa hạ năm nay, ở trong thành là hương khí trong xanh tươi mát của cỏ cây hoa lá, mà là mùi tanh ngọt ngai ngái và mùi hôi thối của t.h.i t.h.ể đang phân hủy.

Vùng bỏ hoang ở thành Bắc m.á.u tươi nhuộm đỏ, đó ngưng tụ thành màu đỏ nâu, giống như một cây cỏ dại khổng lồ đang nhảy múa. Đám kền kền bay quanh quẩn trung, thỉnh thoảng sà xuống mổ thịt thối thi thể.

Dưới ánh nắng đỏ rực như máu, Tạ thứ sử cùng một đám phụ tá bên tường thành, quân Đột Kỵ Thi mệt mỏi đang công phá thành. Dù trong lòng lo lắng như lửa đốt, nhưng cũng còn cách nào.

Loading...