TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 278

Cập nhật lúc: 2024-12-20 05:59:51
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Viện quân" đến Linh Châu, ngày đó liền g.i.ế.c ngay một viên đại tướng của quân địch. Cũng nhờ đó mà nâng cao tinh thần sĩ khí của quân trấn thủ trong thành lên nhiều.

Chu Tuân tiếp nhận quyền chỉ huy quân trấn giữ. Ngựa chạy cả đêm ngừng nghỉ, tới toà nhà Binh bộ là nửa đêm.

Sáng sớm hôm , Đột Kỵ Thi ở ngoài thành bắt đầu công thành. Chu Tuân sai ném đá lũy, hạ lệnh mở cửa thành , tự đưa một đội nhân mã khỏi thành, mượn bức tường dương mã để yểm hộ giao chiến cùng quân địch.

Kỵ binh Đột Kỵ Thi giỏi tấn công ở nơi đất rộng bằng phẳng, nhưng chỉ với một tấc vuông ở thành, kỵ binh ưu thế.

Còn nhân mã của Chu Tuân thì chia mỗi một nhiệm vụ riêng. Ở phía nghênh địch gồm lính b.ắ.n nỏ, lính kỵ binh, mã quân và lính nhảy dù. Lính b.ắ.n nỏ chiếm giữ một nơi cao, sử dụng tường thành để yểm hộ, dùng mưa tên để "chào hỏi" quân địch ý định vượt qua tường dương mã. Tiếp theo là bộ binh cầm mạch đao trong tay, khoác áo giáp hạng nặng tạo thành một đội hình đao.

Mạch đao từ thép ròng vô cùng sắc bén, lưỡi đao thể dễ dàng chặt đứt đùi ngựa và xương . Bên trong thành cổ nhỏ bé, tiếng than và tiếng ngựa hí vang vọng một góc trời.

Thẩm Nghi Thu cùng Tạ thứ sử cổng thành quan sát trận chiến.

Chu Tuân cùng binh sĩ trướng xông thẳng ngoài thành, tựa như lưỡi kiếm sắc bén ngừng xoay liên tục. Đem từng đội từng đội binh mã Đột Kỵ Thi biến thành một đống m.á.u thịt lẫn lộn, đem cửa thành tràn đầy nhựa sống biến thành quỷ môn quan.

Thẩm Nghi Thu thấy m.á.u thịt bay tứ tung, vô ngựa cùng ngã xuống đất, xếp thành núi thây biển máu. Mà phía thì giẫm lên xác của đồng bọn, tiếp tục tiến công về phía .

Thân thể nàng giống như lạc một cơn ác mộng thể tỉnh dậy , hai lỗ tai tiếng trống trận, tiếng gào thét cùng c.h.é.m g.i.ế.c ồn ào liên tục vang lên ong ong khiến tâm nàng chấn động. Sau đó tiếng đánh hỗn loạn dần dần trở nên xa xôi mơ hồ.

Máu tươi thành chảy xuôi, hội tụ , giống như dòng suối nhỏ hợp thành đại dương mênh mông. Mặt trời xuống núi chậm rãi đem bầu trời xanh thăm thẳm nhuộm thành một màu đỏ như máu.

Thế công của Đột Kỵ Thi đột nhiên trở nên hung hãn, quân thủ thành thì giống như tường đồng vách sắt, nửa bước cũng lùi.

Ước chừng mười lăm phút tấn công dữ dội, quân địch bỗng nhiên giống như thủy triều dần dần rút lui.

Tiếng chiêng vang lên, quân thủ thành Đại Yến cũng dần thu binh lui trong thành.

Quân coi giữ trong thành cùng muôn dân bách tính phát từng trận reo hò vang dội.

Các tướng sĩ tường thành đống t.h.i t.h.ể của địch chất như núi tường thành, ai cũng phấn khích thôi. Thành Linh Châu bao vây nhiều ngày, cho đến hôm nay, mới coi như đánh một trận hồn để bảo vệ thành.

Lúc Thẩm Nghi Thu mới phát hiện, bản bất tri bất giác tường thành cả một ngày, hai chân gần như mất hết tri giác.

Trải qua trận chiến , nàng rốt cục cũng thể hiểu rõ vì Chu Tuân tuổi đời mới hai mươi mà thống lĩnh mấy vạn cấm quân. Hắn đem chuyện g.i.ế.c chóc biến thành một loại kỹ nghệ tinh xảo cao siêu, rõ ràng tình hình đang giống như ở trong địa ngục, mà trong cảnh rét mà run vẫn xen lẫn một tia cảnh ý vui kì dị.

Chu Tuân choàng lên một bê bết m.á.u leo lên tường thành. Hắn chút nặng nề, Yển Nguyệt Đao trong tay kéo lê mặt đất, mũi đao cọ gạch đá, phát tiếng vang dọa .

Hắn giao chiến với quân địch cả một ngày, chỉ hai lui về trong thành nghỉ ngơi chỉnh đốn, hiển nhiên bây giờ là sức cùng lực kiệt.

Tạ thứ sử bước nhanh tiếp đón:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-278.html.]

Chu tướng quân hổ là danh tướng của Đại Yến , chỉ dùng d.a.o mổ trâu cắt tiết gà cũng giành đại thắng. Bây giờ Tạ mỗ sẽ sai lập tức thịt dê, kho lấy rượu để thưởng cho những tướng sĩ trong doanh.

Vẻ vui mừng rạng rỡ hiện rõ khuôn mặt.

Chu Tuân lắc đầu:

Đa tạ ý của Tạ sứ quân, nhưng rượu ngon vẫn nên giữ chờ ngày giải vây xong hãy uống.

Tạ thứ sử liên tục gật đầu:

Lời của Chu tướng quân đúng. Kiêu binh ắt bại, là Tạ mỗ đắc ý quên .

Không bao lâu , áp quan trướng Chu Tuân đến bẩm báo, thương vong của trận chiến thống kê xong. Quân trấn thủ hơn trăm bỏ mạng, thương hơn ba trăm . Còn quân địch thì ước chừng c.h.ế.t hơn một vạn.

Tạ thứ sử mới nãy còn tự khuyên chính kiêu căng ngạo mạn, bây giờ xong con cũng khó nén vui mừng.

Chu Tuân ở cao xuống quan sát thương vong cùng hướng rút lui của quân địch, sắc mặt càng thêm ngưng trọng, giống như hôm nay hề đánh thắng một trận nào .

Thẩm Nghi Thu qua hỏi:

Chu tướng quân đang lo lắng gì ? Chẳng lẽ là Đột Kỵ Thi hành động khác thường ?

Nếu đổi đây, Chu Tuân chiến đấu cả một ngày, đương nhiên sẽ kiên nhẫn giải thích chuyện quân sự với một phụ nhân. từ bao giờ, thói quen thương lượng chuyện với Thái tử phi. Hắn chút bực bội khó chịu nào, chỉ chỉ một mảnh chiến trường hỗn độn chân thành :

Nương nương xem . Hôm nay tuy quân địch thương vong nhiều, nhưng phần lớn đều là dân thường với trọng binh. Số thiện chiến dũng mãnh nhiều, mà hình như trong đó Thổ Phiên.

Thẩm Nghi Thu như chợt hiểu :

A Sử Na Di Chân đang thử thăm dò thực lực cùng phong cách dụng binh của Chu tướng quân.

Chu Tuân thêm một âm thầm kinh ngạc, Thái tử phi thực sự là chỉ cần một điểm hiểu rõ mấu chốt.

Hắn gật gật đầu:

Ngoài , việc để dân thường và binh lính chịu c.h.ế.t khiến chúng tiêu hao một lượng lớn mũi tên, tiết kiệm lương thảo. là một công ba việc.

Sau lưng Thẩm Nghi Thu phát từng trận khí lạnh, ý đồ phía đúng là còn đáng sợ hơn cả việc thấy m.á.u thịt bay tứ tung.

Chu Tuân thở dài một :

Bắt đầu g.i.ế.c binh mã của chính , chứng tỏ lương thảo của bọn còn nhiều nữa.

Thẩm Nghi Thu chỉ cảm thấy trong lòng như một khối chì nặng đang rơi thẳng xuống :

- Mấy ngày nữa bọn chúng chắc chắn sẽ vội vàng tiến công.

Loading...