TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 283

Cập nhật lúc: 2024-12-20 06:02:19
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tầm mắt Uất Trì Việt trong phút chốc tối sầm , huyết dịch như ngừng chảy, đông thành băng, lạnh thấu xương thẩm thấu hết cơ thể cùng tứ chi của .

Hắn chậm rãi hộp gỗ đựng thư ở cạnh gối, trong đó là bộ thư Thẩm Nghi Thu gửi cho từ khi rời đến nay. Tổng cộng mười một bức thư, trong đó sáu bức là khi "hồi kinh" gửi tới.

Mỗi một phong thư, đều , sớm thuộc lòng.

vẫn tới giường, tay run rẩy mở hộp gỗ , đem từng bức thư xếp ngay ngắn chỉnh tề lượt mở .

Lúc mới hiểu nguyên nhân khiến bất an mấy ngày hôm nay là gì.

Tiểu Hoàn tin Linh Châu bao vây, lệnh cho Chu Tuân mang theo tướng sĩ cấm quân trở về cứu viện, nhưng bản nàng thể yên tâm thoải mái quan tâm đến chứ? Tại thư của nàng vẫn điềm nhiên như việc gì, đề cập tới tình hình chiến đấu của Linh Châu, cũng tỏ nửa phần sầu lo?

Những bức thư về cơ bản xong từ đó, chỉ là để khiến an tâm.

vẫn tin!

Vậy mà tin!

Uất Trì Việt bất giác lạnh, hận thù gặm nhấm trái tim , hận chính .

Thị vệ thấy sắc mặt Thái tử tái nhợt, bờ môi cũng trắng bệch, khỏi cảm thấy sợ hãi:

- Điện, điện hạ... bộc gọi y quan tới ?

Uất Trì Việt xua tay, đưa tay lên che mặt, yên lặng một lúc dậy, phủ thêm áo khoác ngoài, mặc áo giáp lên, đối với thị

vệ :

Truyền lệnh của cô, mệnh hai ngàn cấm quân lập tức nhổ trại, chỉ đem theo lương thực cho một ngày, quân nhu binh cần theo. Ngày mai khi mặt trời lặn, chúng tới Linh Châu. Các đội quân còn hành quân bằng tốc độ nhanh nhất.

Thị vệ sửng sốt một chút, lập tức :

Tuân mệnh!

----

Trong thành Linh Châu, mặt trời một nữa lặn xuống.

Thẩm Nghi Thu cổng thành, ánh tà dương rực rỡ chiếu xuống dòng sông gợn sóng lăn tăn. Trên mặt nước tràn ngập màu đỏ cam, là do ánh sáng của mặt trời là m.á.u nữa.

Viện quân vẫn đến, trải qua trận chiến ngày hôm nay nữa, quân coi giữ trong thành chỉ còn tới năm trăm.

Chu Tuân bình tĩnh :

- Ngày mai là trận chiến cuối cùng.

Bờ môi Thẩm Nghi Thu mấp máy, gì đó, nhưng phát âm thanh nào.

Chu Tuân với Tạ thứ sử:

Lần sứ quân lấy rượu với thịt dê khao tướng sĩ, Chu mỗ để ngày ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-283.html.]

Tướng quân trẻ tuổi khẽ thở dài một tiếng, nở một nụ hiếm thấy:

Bây giờ Chu mỗ các tướng sĩ xin sứ quân mấy ngụm rượu để uống.

Tạ thứ sử gật gật đầu:

Được thôi, Tạ mỗ sẽ sai chuẩn ngay, chút nữa xong sẽ lập tức đem tới doanh trại cho Chu tướng quân cùng các tướng sĩ.

Sau đó liền một tiếng xin tiếp về hướng bậc thang.

Chu Tuân gọi :

Sứ quân, lát nữa Chu mỗ sẽ sai đến phủ lấy. Tối nay sứ quân vẫn nên ở bên gia đình nhiều hơn một chút .

Bước chân Tạ thứ sử dừng , xoay , bờ môi run rẩy một chút, cuối cùng cũng gì, chỉ cái vái chào với từ xa.

Đêm hôm đó, Tạ thứ sử vẫn đích tự mang theo gia phó, đem bầy dê cùng mấy xe bò chở rượu ngon mang tới quân doanh.

Không bao lâu , trong doanh trại đốt lên từng đống lửa, bốn phía ngập tràn mùi dê nướng cùng mùi rượu thơm ngào ngạt nức mũi.

Mấy Thẩm Nghi Thu, Chu Tuân, Tạ thứ sử, Thiệu Trạch cùng Ngưu nhị lang đều vây quanh bên cạnh đống lửa. Thịt dê nướng gác đống lửa bốc lên dầu lăn tăn, dầu nhỏ tí tách trong lửa khiến ngọn lửa lập tức bùng lên.

Chu Tuân rút chủy thủ từ bên hông , chọc một cái trong đùi dê khứa một đường, bên trong lập tức chảy một dòng máu. Hắn bất mãn nhíu mày:

- Tại còn chín? Có là do để lửa quá nhỏ ?

Tạ thứ sử "ha ha" một tiếng. Khuôn mặt của tròn, lên trông giống một vị trưởng bối ôn hòa. Hắn thẳng dậy, lật mặt của giá nướng xuống:

Chu tướng quân chớ nóng lòng, là lửa nướng đủ thời gian nên mới khiến bên ngoài cháy nhưng bên trong chín.

Chu Tuân ừ một tiếng tiếp tục dùng chủy thủ cạy mở giấy dán nắp vò rượu.

Thẩm Nghi Thu chia từng bát rượu cho , sáu , bảy bát.

Chu Tuân ôm lấy vò rượu, rót dòng rượu trong vắt trong bát.

Thẩm Nghi Thu bưng một cái bát lên vẩy nước rượu thẳng trong đất:

- Chỉ chén rượu , xin dùng để tế điện vong linh.

Đám cùng bưng chén lên, yên lặng đem bát rượu đầy uống một cạn sạch.

Chu Tuân khen:

Đã uống qua nhiều loại rượu , nhưng vẫn thấy rượu của sứ quân là ngon nhất đấy.

Tạ thứ sử :

Chu tướng quân quá khen , rượu ngon đương nhiên thưởng cho tráng sĩ, chứ còn uống bụng lão phu thì chính là phung phí của trời.

Loading...