TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 285

Cập nhật lúc: 2024-12-20 06:02:22
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trở về phủ thứ sử, nàng trở trong viện, rửa mặt qua loa một phen sang áo ngủ.

Nàng cho tỳ nữ của phủ thứ sử lui ngoài, đó án mài mực.

Mực bên trong nghiên nhanh chóng đặc .

Nàng lấy một tờ giấy thư , cầm bút trúc lên chấm mực. Sau khi chấm đầy ống mực, nàng bắt đầu thư cho những của .

Ngày mai nếu thành phá, những bức thư chừng cũng sẽ hủy, chắc chắn cũng chẳng gửi tới tay của , chẳng qua thế là để cho bản an tâm thôi.

Phong thư đầu tiên nàng cho cữu phụ cữu mẫu, nội dung giấy đầy sự hổ thẹn cùng áy náy.

Bọn họ xem nàng như con gái ruột thịt, từ khi nàng mất chỗ dựa, bọn họ chính là những nhân duy nhất của nàng. Từ khi nàng lên bốn tuổi, chỉ căn nhà nhỏ ở Gia Hội phường mới thể xem là nhà của nàng. Thế nhưng nàng mang theo con trai độc nhất của họ tới Linh Châu, đẩy cảnh nguy hiểm chín phần c.h.ế.t một phần sống.

Phong thư thứ hai nàng cho biểu tỷ Thiệu Vân, chúc nàng một đời bình an hạnh phúc, ưu phiền.

Đáng tiếc là nàng duyên gặp vị tiểu lang quân mà biểu tỷ thường xuyên nhắc tới .

Nàng chẳng bao giờ tâm sự với khác, nhưng thực tính tình giống với a nương qua đời của nàng vô cùng. Mỗi thấy biểu tỷ, nàng liền nhớ tới mẫu , cả đời ung dung tự tại, thế gian ràng buộc.

Phong thư thứ ba cho Trương hoàng hậu, cảm ơn lòng của bà, cũng chúc bà khỏe mạnh an khang.

rằng bọn họ hai đời chồng nàng dâu, chỉ tiếc là đời còn kịp trò chuyện tâm sự gì nhiều, tới lúc ly biệt.

Nàng còn kịp vẽ phong cảnh từ Linh Châu tới Trường An để gửi cho bà, mà bây giờ chỉ e là còn kịp nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-285.html.]

Phong thư thứ tư nàng cho hai vị lương , nàng đồng ý sẽ trở về Trường An khi tới sinh nhật Lục nương, cùng bọn họ trèo thuyền du ngoạn hồ, câu cá bắt tôm ăn đồ ăn thuyền. Đáng tiếc rằng dù nàng chuẩn xong chiếc thuyền lò nướng , nhưng nàng lỡ hẹn.

Còn Thập nương nữa, nàng thêm hương thơm gì mới ? Thời gian nàng ở Đông cung, nàng đến tàng thư lâu luyện tập nhạc cổ ? Điều nàng hối hận nhất khi chính là còn kịp lời tạm biệt với hai họ.

Phong thư thứ năm cho Tố Nga, Tương Nga. Phong thư thứ sáu cho Lý ma ma...

Phong thư thứ bảy, cho Uất Trì Việt.

Thẩm Nghi Thu trải giấy thư , chấm ngòi bút nghiên mực, chấm đầy ống mực , ngòi bút đang lơ lửng ở giữa trang giấy, nhưng nàng gì cả.

Một giọt mực rơi xuống, giống như giọt nước mắt nhanh chóng lan .

Nàng gác bút, lấy một tờ giấy khác. Nàng ngơ ngác tờ giấy thư trống một lát, mấy nhấc bút lên nhưng gác xuống. Mực bên trong nghiên khô, nàng thêm vài giọt nước để mài . chỉ chốc lát , nghiên mực tiếp tục khô cứng.

Không lặp lặp bao nhiêu , nàng thoáng qua đồng hồ nước, mà nàng tờ giấy hơn một canh giờ.

Nàng do dự mãi, cuối cùng vẫn nhấc bút lên, dường như nhiều lời nhưng bắt đầu từ , giống như lời gì cũng đều là dư thừa.

"Thiếp cầu mong lang quân bình an khỏe mạnh, trở về cố gắng ăn nhiều lên. Xin đừng nhớ mong."

Nàng thêm mấy câu, nhưng nên cái gì. Cuối cùng chỉ khẽ thở dài một , sắp xếp các bức thư xong, bỏ hộp gỗ đựng văn kiện dùng sáp ong niêm phong .

Dù bọn họ phu thê hai đời, nhưng hình như luôn thiếu chút duyên phận. Đời thứ nhất dây dưa vướng mắc mười hai năm, khiến nửa đời sống trong oán hận. Lần khởi đầu vẻ hơn một chút, nhưng đáng tiếc là chẳng thể tới cuối cùng.

Nếu kiếp ... Nàng khỏi suy nghĩ...

nghĩ thì, kiếp cũng chính là kiếp .

Loading...