TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 287

Cập nhật lúc: 2024-12-20 06:03:42
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng lây lan giống như ôn dịch.

Một sĩ quan mang đôi mắt đỏ lừ rút loan đao từ bên hông , giơ tay c.h.é.m xuống, một đao chặt đứt nguồn gốc của bệnh dịch.

Đầu của binh sĩ thiếu niên rơi xuống đất, trong dòng nước mắt ánh lên màu xanh lục của gió mát.

Trong cổ phun tung toé m.á.u tươi, nhuộm đỏ hai mắt của sĩ quan.

Hai con mắt của hiện tại cũng biến thành màu đỏ của máu.

Hắn trừng đôi mắt đỏ ngầu lên, giơ cao thanh loan đao dính m.á.u lên khỏi đỉnh đầu, khàn giọng hô to:

Đánh hạ tòa thành ! Tơ lụa vàng bạc cùng nữ nhân đều là của các !

"Vì Đằng Cách! Vì Khả Hãn! Giết!".

Lưỡi đao phản chiếu ánh nắng của buổi sáng, giống như lửa, hong khô nước mắt và sưởi ấm trái tim của bọn .

Tất cả đều dơ cao chiến đao, hò hét:

- Vì Đằng Cách!

móng ngựa giẫm lên đầu cùng t.h.i t.h.ể của binh sĩ thiếu niên, chỉ trong phút chốc nghiền nát thành bãi bùn.

Cửa thành đột ngột mở , tướng sĩ thủ thành liều c.h.ế.t xông . Đây là trận chiến cuối cùng, bọn họ còn chiến thuật gì

thể dùng , chỉ thể dùng m.á.u thịt của để nghênh đón lưỡi đao của quân địch.

Người c.h.ế.t trận phía , ngay lập tức trở thành lá chắn cho những đồng đội ở phía .

Bọn họ mệt mỏi mà vung đao lên, ngừng chặt chém, chẳng cần ngựa, thẳng cho đến khi nhấc nổi cánh tay lên nữa mới thôi.

Có một bàn tay loan đao chặt đứt, năm ngón tay buông , một đóa hoa sơn màu đỏ rơi xuống, vó ngựa giẫm nát vùi trong đống máu.

Lại một bức tường dương mã đánh sập, quân phòng thủ tường kịp rút lui, bức tường đè thẳng lên .

Các bức tường thành tàn phá bởi sự tấn công dữ dội của xe b.ắ.n đá trong suốt nhiều ngày liền.

Thang mây gác ở tường thành, binh sĩ Đột Kỵ Thi theo đó mà leo lên thành. Vừa mới trèo lên mấy tấc, quân coi giữ đ.â.m trường mâu, b.ắ.n mũi tên, ném đá, dội nước sôi thẳng đầu quân địch. Vô đ.â.m chết, c.h.ế.t vì phỏng, lăn lông lốc từ tường thành xuống.

Thi thể chồng chất thành núi, xác c.h.ế.t của những trở thành bàn đạp cho những đồng đội tới . Mỗi khi một nhóm c.h.ế.t rơi xuống, việc leo lên càng trở nên dễ dàng hơn.

Trong chiến trường thành, bụi đất cùng m.á.u thịt trộn lẫn với , giống như bùn đỏ lăn xuống khi núi lửa phun trào.

Nhân gian trở thành địa ngục, tiếng gào thét thống khổ bay lên tận trời xanh. Mà dường như ngay cả mặt trời cũng đành lòng , nên dùng mây đen che khuất con mắt.

Bầu trời tối sầm .

Một đám thị vệ tường thành chuẩn xong xuôi cung nỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-287.html.]

Thẩm Nghi Thu cùng Tạ thứ sử chỉ huy bách tính vận chuyển cung tiễn cùng bó củi, dùng nồi lớn đun sôi nước sông, đó sẽ dùng nồi nước sôi dội thẳng xuống phía thang mây.

Về , bọn họ dứt khoát vén tay áo lên, hỗ trợ tìm kiếm cung tiễn hoặc là thêm củi trong lửa.

Không là do nhân lực đủ, cũng dân chúng tự nguyện tới giúp đỡ, nhưng mà bọn họ đều cần tự tìm cho chút việc để .

Dùng những việc vặt để lấp đầy tâm trí của , bọn họ mới thể tạm thời quên thời gian, quên vận mệnh của tòa thành , quên hết thứ.

Cố gắng chống chọi một ngày, sống thêm một ngày cũng là lắm , Thẩm Nghi Thu tự nhủ ở trong lòng như thế.

Sắc trời trở nên tối hơn một chút, những tầng mây nặng nề giống như một tấm thảm màu sắc nâu đen bao trùm cả vùng quê.

Trải qua một ngày tấn công dữ dội, Đột Kỵ Thi cũng cạn kiệt sức lực, bọn kiên trì bao lâu nữa.

Những đám mây màu nâu đen chậm rãi biến thành màu bạc xám mờ ảo, cách xa năm bước thì sẽ tài nào nổi khuôn mặt của phía .

Sau đó, Thẩm Nghi Thu cùng Tạ thứ sử dùng ánh mắt cổ vũ lẫn .

Sau khi tia sáng cuối cùng màn đêm nuốt chửng, dường như Thẩm Nghi Thu thấy hiệu lệnh thu quân của Đột Kỵ Thi.

mà đúng lúc , chợt thấy một tiếng "oanh" cực lớn từ phía Đông truyền tới.

Đám về hướng phát tiếng vang, lập tức sợ hãi khôn cùng. Chỉ thấy bên trong màn đêm mờ tối, bức tường cửa thành sụp đổ ầm ầm, ngọn lửa từ phía luồn lên, cột khói bay thẳng lên trời cao.

Tạ thứ sử hoảng hốt:

Nhất định là bọn đào rỗng phía cửa thành dùng lửa đốt cổng... Mau bảo vệ nương nương...

Lời còn dứt, cửa nam do Chu Tuân cùng các binh lính canh giữ cũng chống đỡ nổi nữa. Kỵ binh Đột Kỵ Thi giơ cao bó

đuốc tràn thành giống như thủy triều.

Thành hủy.

...

Cung nỏ tường thành đổi phương hướng của đầu mũi tên, b.ắ.n hướng về phía nhóm binh sĩ Đột Kỵ Thi đầu tiên xông trong thành, nhưng mà cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc.

Các cánh cổng của thành lượt mở , những cánh cửa từng vững vàng như tường đồng vách sắt lúc đều mở rộng.

Từng đội từng đội binh sĩ của Đột Kỵ Thi giống như những con rắn lửa, lũ lượt trườn trong thành từ những cánh cửa mở rộng, những nơi bọn họ qua đều đốt cháy còn gì cả.

Khắp nơi đều là tiếng cùng tiếng gào thét.

Một bách tính cầm lấy đao bổ củi, rìu gậy sắt, dùng thứ vũ khí thể tìm để bảo vệ gia đình cùng vợ con. sự phản kháng của bọn họ cũng chỉ như đứa trẻ con ba tuổi đang cầm khúc gỗ khua khoắng mặt những kỵ binh thiện chiến của Đột Kỵ Thi.

Có nhiều trốn ở Lý phường, chùa miếu, bên trong nha môn. mà những bức tường bằng gỗ căn bản ngăn cản khí thế hung hãn của binh sĩ Đột Kỵ Thi.

Sự giàu , phồn hoa và đông đúc của vùng Tái Bắc Giang Nam khiến hai mắt của bọn họ tỏa sáng. Tường càng cao, cửa càng dày, nghĩa là bên trong càng nhiều vàng bạc, lụa là cùng mỹ nhân xinh .

Loading...