TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 30
Cập nhật lúc: 2024-12-14 14:17:44
Lượt xem: 143
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần cuối Thẩm Nghi Thu cùng Uất Trì Việt chia tay, vẫn là một cỗ t.h.i t.h.ể còn trong quan tài. Bây giờ đột nhiên mở miệng chuyện, tiếng trầm thấp như , âm thanh vẫn còn mang theo chút trong trẻo của thiếu niên, đúng là một cảm giác thể gọi tên.
Các cung nữ trong cung của Hoàng hậu bận rộn bái hạ :
Hồi bẩm điện hạ, là Kinh triệu Thẩm thị lão phu nhân cùng tiểu nương tử cung yết kiến hoàng hậu nương nương.
Thẩm Nghi Thu tâm lạnh giá, gặp cũng gặp.
Bà cháu hai đang quỳ lạy, Uất Trì Việt :
- Cô tổ mẫu cần đa lễ.
Trong lúc chuyện, xuống khỏi bộ liễn, tới cúi đầu Thẩm lão phu nhân.
Thẩm Nghi Thu gọi một tiếng cô tổ mẫu liền giật . Nàng từng theo tổ mẫu dự tiệc, đương nhiên cũng Thẩm lão phu nhân mới nhận thêm một hoàng quốc thích.
Thẩm lão phu nhân vội vàng né tránh, liên tục đảm đương :
Thái tử điện hạ đừng lão tổn thọ. Ngừng một chút :
Đa tạ thái tử điện hạ ban thưởng, ân đức trời cao, Thẩm thị suốt đời quên.
Uất Trì Việt lấy tinh thần, đường hoàng :
Trung tĩnh hầu vì nước quên , cứu vạn đang nước sôi lửa bỏng, là quốc sĩ của Đại Yến . Dù phong thưởng như thế nào cũng đủ, cũng chỉ là bày tỏ tâm ý thôi.
Thẩm lão phu nhân tạ ơn, phân phó cháu gái hướng thái tử hành lễ.
Thẩm Nghi Thu bất đắc dĩ :
- Dân nữ bái kiến thái tử điện hạ.
Sau khi hành lễ xong thì lui xuống lưng tổ mẫu, cúi gằm mặt.
Uất Trì Việt cảm thấy nan giải.
Hắn cố ý với Thẩm lão phu nhân, chính là vì thuận lý thành chương từ bộ liễn xuống . Chỗ của đang cao, màn che, quả thực tiện ngắm .
Hắn lên kế hoạch tỉ mỉ, nhưng Thẩm thị hiểu nỗi khổ tâm của một chút nào. Sao nàng chỉ cúi đầu mũi mũi, tim tim ? Từ đầu tới giờ còn nâng mí mắt lên.
Uất Trì Việt từng gặp qua chuyện gì khó như .
Hắn tướng mạo tuấn mỹ, là thái tử quý tộc. Đi tới chỗ nào cũng thể thu hút ánh của nữ nhân, từ lão bà tám mươi cho tới đứa trẻ tám tuổi, thấy thể nhiều thêm vài . Hoặc là thẹn thùng nhát gan, dám vượt lễ nghi mà nhưng cũng sẽ lén vài .
Thẩm thị là một ngoại lệ.
Uất Trì Việt trầm tư suy nghĩ, nếu nàng từ nơi đó sang, sợ là chỉ thể thấy vạt áo của . Mà nàng cũng thể nào thấy vạt áo của cảm mến ...
Mà lúc Thẩm Nghi Thu cũng đang đuôi áo choàng của .
Đây là một chiếc áo vải tuyn màu tím quýt, vạt áo những ngọn núi sơn bằng bùn bạc, đó giao bởi những sợi vải vàng và xanh, thêu hình cây thông và cây bách, bên ngoài lớp vải tuyn phủ một lớp khói như mây và sương mù nhạt màu, ống tay rộng rủ xuống đầu gối.
Thẩm Nghi Thu nhếch lên mí mắt, liền thấy nam nhân đang kẹp một chiếc quạt xếp bằng ngọc giữa những ngón tay thon dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-30.html.]
Nàng khỏi lấy kì lạ, đời đối với chuyện ăn mặc bên ngoài, Uất Trì Việt luôn là một bộ dạng hờ hững. Trừ những dịp như thượng triều hoặc lễ hội ở ngoại thành thì mới mặc lễ
phục, triều phục. Còn hầu như tất cả thời điểm luôn luôn lúc nào cũng mặc quần áo cưỡi ngựa hẹp tối màu và ủng da đen, eo đeo thắt lưng nhỏ để thuận tiện cho việc . Một năm bốn mùa cũng khác là mấy.
Cũng hôm nay ngọn gió nào thổi tới, kẻ cũng học cách ăn mặc trông giống như con khổng tước.
Nàng đang suy nghĩ, bỗng nhiên như bừng tỉnh ngộ.
, Hà Uyển Huệ mấy năm thường xuyên cung để để bạn với Quách Hiền phi. Hắn ăn mặc sặc sỡ như thế đến hậu cung, hơn phân nửa là tới gặp biểu của .
Uất Trì Việt nào nội tâm nàng đang suy nghĩ gì, hôm qua đặc biệt ở trong sảnh của Tử Thần cung để thể một màn "tình cờ gặp" ngày hôm nay. Kế hoạch vô cùng chặt chẽ từ trong ngoài, ai ngờ một bước cuối cùng thất bại.
Hắn tốn công tốn sức, cam lòng cứ mà rời liền sang Thẩm lão phu nhân :
Ta đang đến chỗ mẫu hậu để thỉnh an. Nếu cùng đường thì bằng chung .
Thẩm Nghi Thu da đầu tê dần, chuyện vẫn kết thúc ? Nàng khỏi tức giận vì khi cửa bói một quẻ.
Tuy nhiên, lúc đầu nàng cũng chút nghi ngờ, vì sợ Uất Trì Việt cũng như nàng từ cõi c.h.ế.t sống , nhưng khi xong lời , nàng cảm thấy yên tâm hơn.
Đời mấy năm cuối cùng , hai bọn họ hợp ý nên cả ngày chả nửa câu. Nếu Uất Trì Việt nhớ chuyện cũ, gặp nàng chỉ sợ sẽ đường vòng, gì chuyện mời cùng đồng hành chứ.
Thái tử lên tiếng, Thẩm lão phu nhân thể tuân theo. Ba một nữa lên kiệu cùng bộ liễn, mang theo một đám tuỳ tùng, về hướng Cam Lộ điện của hoàng hậu.
Trương hoàng hậu hai bà cháu Thẩm lão phu nhân tới yết kiến nên đợi sẵn trong điện, ai ngờ Thái tử cũng tới.
Hoàng hậu nghi ngờ nhi tử ngọc thụ lâm phong mặt, dằn xuống nỗi nghi vấn trong lòng, cho truyền bà cháu Thẩm gia .
Sau khi hành lễ xong, hoàng hậu lệnh cho cung nhân ban thưởng ghế để Thẩm lão phu nhân xuống, vẫy tay với Thẩm Nghi Thu:
- Thất Nương đây, để kỹ một chút.
Đời chồng nàng dâu hai ở chung cũng gọi là hoà hợp, cùng chút đồng bệnh tương liên. Cùng là chính thất của đế vương, cùng thể sinh con nối dõi, cũng nhận sủng ái giống .
Chỉ là Trương hoàng hậu mất sớm, đợi Uất Trì Việt đăng cơ về cõi tiên. Thẩm Nghi Thu lúc đó vô cùng tiếc nuối, bây giờ thấy cố nhân, là hình dáng trẻ tuổi khỏe mạnh, trong lòng vui vẻ khôn xiết.
Nàng chỉnh đốn trang phục cho gọn gàng, đến bên
Trương hoàng hậu, hoàng hậu cầm tay của nàng mà tán thưởng:
Đã nhiều năm gặp, ngươi lớn lên càng ngày càng đoan trang trầm tĩnh, thanh cao thoát tục. Mẫu ngươi xinh tuyệt trần, ngươi càng phong hoa tuyệt đại.
Thẩm lão phu nhân sắc mặt chút hổ. Bà vẫn luôn thích mẫu của Thẩm Nghi Thu, nào hoàng hậu khen nàng như . Trong lòng bà thầm nghĩ, Trương thái uý tuy là một võ tướng, nhưng đối với nữ nhi dạy dỗ cũng tệ.
Trương hoàng hậu :
Thất nương cần câu nệ, hãy coi nơi là nhà của . Ta con gái đầu ấp tay gối ở cạnh, hôm nay gặp ngươi cảm thấy thích.
Thẩm Nghi Thu ngay từ đầu cúi đầu, cổ đau nhức, lời của Hoàng hậu, nàng ngạc nhiên mà ngẩng đầu lên, thẳng thể.
Uất Trì Việt đang bên Hoàng hậu, lúc Thẩm Nghi Thu ngẩng đầu lên một cái, đương nhiên sẽ thấy .
Uất Trì Việt rốt cục đợi đến khi Thẩm Nghi Thu ngẩng đầu lên, vội vàng nghiêm chỉnh, sắc mặt trầm xuống, vẻ mặt nghiêm túc cẩn trọng.