Nghĩ như , nhưng hiểu tại cảm thấy giống như một dòng mật ngọt rót thẳng tim.
Từ tới nay luôn cho rằng thích kiểu nữ tử nhu thuận lời, nhưng bây giờ mới khi trái tim của bản thực sự yêu ai đó, thì gì còn yêu cầu nào khác. Cho dù nàng như thế nào, cũng vẫn yêu thích.
Lúc nàng mềm mại thì chính là nhu thuận đáng yêu. Còn lúc nàng hung dữ, cũng hung dữ động lòng .
Cho dù nàng giống như Thiệu phu nhân chỉ chửi với đánh biểu cữu, chỉ sợ bản cũng sẽ dứt khoát duỗi tay đưa cho nàng đánh.
-----
Thiệu Trạch ngoan cường mà dịch về hướng giữa giường:
Thích... Sao Thích gia tiểu nương tử tới đây... Lệnh tôn, lệnh đường...
Thích thất nương :
Ta với a da a nương , a da còn mang chiến mã của ông tới cho mượn nữa đó.
Thiệu Trạch cứng họng:
- ... nhưng mà... danh...Thích gia nương tử... danh tiết...
Thích thất nương "phụt" một tiếng:
- Ta coi trọng thứ đồ chơi đó từ bao giờ ?
Vừa đúng lúc , tiểu đồng Tạ phủ bưng chén thuốc tới:
- Thiệu lang quân, tới giờ uống thuốc ...
Lời còn dứt, chợt thấy Thích thất nương đang cạnh giường, khỏi giật nảy .
Thích thất nương như việc gì mà tiếp nhận chén thuốc để ở bàn nhỏ, dùng gối đầu đệm lưng cho Thiệu Trạch.
Thiệu Trạch còn đang lải nhải, Thích thất nương liền :
Ngươi thể nghỉ một chút ? Đừng tự đến c.h.ế.t luôn đấy.
Thiệu Trạch chỉ yên tĩnh chốc lát, một lúc :
- Chúng dù ...
Thích thất nương liếc xéo một chút:
Chờ lúc nào ngươi đồng thì chúng mới thể bái đường, ?
Thiệu Trạch sửng sốt:
Không . Thiệu mỗ từng lập lời thề, nếu thể thi đậu trạng nguyên cao trung võ cử...
Thích thất nương nhỏ giọng lầm bầm:
Đồ đầu gỗ. Thiệu Trạch :
Thích nương tử mới gì thế? Thích thất nương đáp:
Ta nếu năm nay ngươi thi đậu thì sẽ tay.
Thiệu Trạch ngoan ngoãn "ừm" một tiếng, dám hỏi tại thể tuyệt vời như thế.
-----
Thẩm Nghi Thu cùng Uất Trì Việt khỏi viện tử nơi Thiệu Trạch ở, liền lập tức thăm Chu Tuân.
Hôm đó Chu Tuân trấn thủ cửa thành, đối mặt với quân chủ lực do đích A Sử Na Di Chân chỉ huy. Trong thời khắc nước sôi lửa bỏng, tướng địch mang theo quân chủ lực rời , nên mới cho cơ hội thoát chết.
Hắn thương bất tỉnh nhân sự, cấm quân chạy tới cứu lúc tính mạng đang ngàn cân treo sợi tóc. Sau đó mới Thái tử tự dẫn binh đến cứu, mới dẫn quân chủ lực của A Sử Na Di Chân .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-304.html.]
Trên nhiều vết đao chém, dù trúng chỗ trọng yếu, nhưng cũng mất nhiều máu, hiện tại vẫn vô cùng suy yếu.
Thái cùng Thái tử phi trong phòng, chật vật lết dậy hành lễ.
Uất Trì Việt tiến lên phía ngăn :
- Chu khanh cần đa lễ.
Chu Tuân trông thấy Thẩm Nghi Thu, liền lộ sự vui vẻ như trút gánh nặng:
Mạt tướng bái kiến nương nương, may mà nương nương bình an vô sự.
Thẩm Nghi Thu bất giác cảm động, đỏ cả vành mắt:
- Chu tướng quân.
Hai đó lập tức về tình hình chiến đấu khốc liệt hôm thủ thành đó.
Bọn liều c.h.ế.t bảo vệ thành Linh Châu, kề vai chiến đấu, là bằng hữu sinh tử cũng sai. Sự ăn ý cùng tín nhiệm cũng tự nhiên toát .
Uất Trì Việt ở một bên quan sát, trong lòng chút chua xót. Chính bản giống như dư thừa .
Hắn nhớ rõ lúc đầu mệnh cho Chu Tuân bảo vệ Thái tử phi, còn tỏ vẻ tình nguyện, lời cùng vẻ mặt tràn đầy sự khinh thường. Ai ngờ còn tới một tháng, thái độ của đổi khác một trời một vực như .
Kỳ thật cũng trách Chu Tuân, là do tiểu Hoàn của quá . Cho dù là ai ở cùng nàng mấy ngày, chỉ sợ đều sẽ điên đảo vì nàng.
Cho dù thể hiểu , nhưng vẫn khiến khác cảm thấy khó chịu.
Một tên mặt trắng Ninh Thập Nhất đủ đáng ghét , bây giờ thêm một tên mặt đen Thất lang.
Cũng may Thẩm Nghi Thu cũng ở lâu. Hỏi thăm mấy câu xong, liền với Chu Tuân:
Chu tướng quân an tâm dưỡng thương nhé, quấy rầy nữa.
Chu Tuân :
- Nương nương bảo trọng.
Lại thoáng qua Uất Trì Việt đang bỏ quên nửa ngày ở một bên, lúc mới nhớ tới , vội :
- Điện hạ cũng bảo trọng.
Uất Trì Việt cũng lười so đo với một tên võ tướng như , chỉ gật đầu một cái:
- Chu khanh nghỉ ngơi cho khỏe .
Nói xong lập tức lôi kéo Thái tử phi ngoài, tính toán. Tên Thất lang cũng tới tuổi trưởng thành , lúc nào trở về tìm tới bàn chuyện thành cho .
Lại nghĩ, từ lúc Nhị tỷ cùng Tứ tỷ gả vợ , cả ngày rảnh rỗi việc gì . Mà bọn họ cũng thích mấy chuyện chèo kéo mai , đợi tới lúc về kinh sẽ đem việc giao cho bọn họ.
Thẩm Nghi Thu trong chớp mắt, nam nhân bên cạnh chuyển qua bao nhiêu suy nghĩ như .
----
Bảy ngày , Thiệu Vân cũng từ Đông đô chạy đến.
Vừa thấy Thẩm Nghi Thu, lời nào liền lập tức ôm lấy nàng, nước mắt rơi xuống y như mưa rào:
- Tiểu Hoàn, tiểu Hoàn. Chúng dọa cho sợ gần chết...
Trong lòng Thẩm Nghi Thu tràn ngập áy náy:
Biểu trọng thương, tất cả là tại ...
Thiệu Vân lắc đầu:
A da a nương , đất nước lâm nguy, là nam nhi đương nhiên cầm đao kiếm lên bảo vệ quốc gia. Thế nhưng còn ...
Chưa hết lời nấc lên.