Thẩm Nghi Thu kể về cuộc kỳ ngộ của Kỳ thập nhị lang, nhớ tới cùng Thiệu Vân một đường đồng hành, nghĩ nàng cũng thể chút ít nội tình, liền chạy tìm nàng hỏi thăm.
Quả nhiên Thiệu Vân gật đầu:
Muội hỏi là đúng đấy. Lúc chúng ngang qua Bồ Châu thì vô tình một lăng miếu nhỏ, đó tình cờ gặp vị tăng nhân Hồ đang chữa bệnh cho các bách tính nghèo khổ, đều y thuật của tài giỏi như thần.
Kỳ công tử thử nhờ y chẩn bệnh. Vị tăng nhân Hồ đưa cho một lọ thuốc nước, mỗi ngày chỉ cần uống một giọt. Sau một tháng, bệnh tình của quả nhiên chuyển biến hơn nhiều.
Hai mắt Thẩm Nghi Thu sáng lên:
Thật sự thần kỳ như ? Thiệu Vân gật gật đầu:
Vị Hồ tăng gặp Kỳ công tử đoán bệnh của , lúc dùng thuốc đúng với triệu chứng, nên cho dù thể kéo dài tính mạng thêm mấy ngày, nhưng khiến thể càng thêm suy nhược. Cơ mà hỏi mấy cái để gì? Chả lẽ là ai trị bệnh ?
Thẩm Nghi Thu :
Là Hoàng hậu nương nương. Thiệu Vân "" một tiếng, nhíu mày. Thẩm Nghi Thu lo lắng hỏi:
Sao ?
Thiệu Vân chút ngượng ngùng:
Vị Hồ tăng tính tình vô cùng kỳ quái. Hắn trị bệnh cho nghèo khổ, thì lấy một xu. nếu trị bệnh cho giàu sang thì gây khó dễ đủ kiểu, đưa mấy yêu cầu
khiến khác nên nên . Ta một vị quan cấp cao mời tới chẩn bệnh cho cha , liền yêu cầu vị quan từ chức, khiến cho con hiếu thảo gấp đến độ cuống quýt hết lên. Thậm chí ông còn từng yêu cầu phú thương giàu chia hết gia tài bạc triệu cho khác nữa.
Nàng dừng một chút, ánh mắt chút lấp lóe:
Có đôi khi cũng sẽ đòi mấy đồ vật kỳ lạ cổ quái. Hắn chẳng quan tâm đó là cái gì, chỉ cần khiến vui lòng là ...
Thẩm Nghi Thu như điều suy nghĩ mà về phía mái tóc ngắn ngủn của Thiệu Vân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-306.html.]
Thiệu Vân nàng dùng ánh mắt xuyên thấu đến mức chột , bất giác lùi về phía , hắng giọng một cái :
Hoàng hậu nương nương địa vị tôn quý như , Hồ tăng còn đưa điều kiện hà khắc thế nào nữa.
Thẩm Nghi Thu gật gật đầu:
Cũng tìm tới để thử một xem . Biểu tỷ vị Hồ tăng hiện giờ ở ?
Thiệu Vân :
Cũng khó tìm . Hắn cũng Đông đô, hiện giờ đang ở chùa Chú Tích.
----
Lúc Thẩm Nghi Thu thấy Uất Trì Việt, liền đem việc kể cho , nhưng đề cập tới chuyện của Kỳ thập nhị, chỉ là Thiệu Vân ở đường.
Uất Trì Việt từng sai tìm danh y vô , cũng tới tận Tây Vực để tìm danh y về chữa bệnh cho Trương hoàng hậu, nhưng đều thất bại về. Hắn tin tức thì bình tĩnh hơn Thẩm Nghi Thu một chút, nhưng phàm là cơ hội, vẫn đồng ý thử một , liền lập tức sai đến Lạc Dương mời tăng nhân tới Trường An.
Kể từ ngày đó trở , Uất Trì Việt cảm thấy thái độ của Thẩm Nghi Thu đối với chút khác biệt.
Nàng vẫn đối xử với như cũ, lúc trêu chọc nàng cũng sẽ buồn bực tức giận. vẫn là chút khác lạ, chỉ thể cảm nhận chứ thành lời.
Nếu đổi là lúc , tất nhiên sẽ nhận . bây giờ còn dùng ánh mắt để nữa, mà chỉ dùng tâm để cảm nhận.
Tâm trông thấy, mấy ngày mật khắng khít khi trải qua sinh ly tử biệt giống y hệt như hoa quỳnh lúc nửa đêm, còn ngửi hương thơm, nó vội vã héo tàn.
Mặc dù trong lòng chút đau buồn, nhưng cũng nản lòng. Bởi vì chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi, dốc lòng che chở, chăm sóc thật thì sớm muộn gì đóa hoa cũng sẽ nở thêm nữa.
Sau năm ngày, Ngũ hoàng tử dẫn một đám quan văn trong sứ đoàn đến Linh Châu.
Ngày đó Uất Trì Việt mang binh tới cứu viện Linh Châu, Uất Trì Uyên vốn định theo, nhưng trưởng bắt ở Lương Châu để chào đón sứ đoàn của Thổ Phiên.