Kiếp nạn mắt, ngay đến tên hỗn đản như Uất Trì Ngũ lang cũng dám loạn lúc , đành ngoan ngoãn ở Lương Châu, ngày ngày tám gẫu tới lui với Thổ Phiên. Khó khăn lắm mới thấy tin tức Linh Châu giải vây, liền kịp chờ đợi mà lập tức đưa bộ hai sứ đoàn của Đại Yến và Thổ Phiên dẫn tới Linh Châu.
Sau khi xuống ngựa, thấy trai chị dâu đều bình yên vô sự, tảng đá trong lòng lúc mới rơi xuống đất:
- A tẩu, tẩu là .
Từ xưa tới nay Uất Trì Uyên luôn mang bộ dáng đùa vui vẻ, nhưng khi trải qua những chuyện gần đây, bản cũng lộ thêm mấy phần chững chạc.
Trong suốt hành trình , bản nàng sớm coi như ruột của . Bây giờ thấy bộ dạng ỉu xìu chực của , trong lòng cũng cảm thấy chua xót. Đang vài lời để an ủi , Uất Trì Việt tiến lên ôm nàng trong ngực:
Thân thể nàng còn hồi phục , mau trở về phòng nghỉ ngơi , đừng ở bên ngoài nhiều, gió thổi lạnh.
Dứt lời liền xách lên:
Để cô kiểm tra ngươi một chút xem, những ngày qua chăm chỉ bài tập .
Mắt Uất Trì ngũ lang hoa lên:
A , xảy chuyện lớn như , thấy mà còn lời nào khác để ?
Uất Trì Việt lạnh lùng :
Chỉ cần một ngày cô còn chết, đương nhiên kiểm tra bài tập của ngươi mỗi ngày.
Ngừng một chút :
- Từ giờ đến kì thi tiến sĩ khoa cử chỉ còn bảy tháng.
Trong thời gian thủ thành, Thẩm Nghi Thu thương ít. Uất Trì Việt lo nàng chịu đường tàu xe mệt mỏi nên quyết định ở Linh Châu thêm ít ngày để nàng tĩnh dưỡng.
Hắn cũng ở Linh Châu cùng Đại hoàng tử Ngải Tuyết Lặc của Thổ Phiên tiếp tục nghị hòa.
Ngải Tuyết Lặc tên Thái tử Yến quốc nhẫn tâm mặt đen da dày cho mất hết bình tĩnh .
Quân đội Yến quốc một đường đuổi tới quả thực màng sống chết, cho những dũng sĩ vốn lớn lên lưng ngựa như bọn cũng mệt tới ngất ngư.
Cuối cùng cũng đến thành Linh Châu, cái tên Cổ Nhật Lặc đáng băm thành trăm ngàn mảnh sớm chạy còn bóng dáng. Hắn kết thù với Đột Kỵ Thi, nhưng vẫn theo. Cũng do đánh mà là nếu đánh , thấy với quân Yến, cũng sẽ chạy tới đánh .
Mơ mơ hồ hồ đánh với Đột Kỵ Thi trong tình trạng tối tăm mờ mịt, tới việc tổn thất binh lính, mà khẳng định là sẽ Khả Hãn của Đột Kỵ Thi ghi thù nữa.
Tên Thái tử Yến quốc khốn nạn thừa cơ tăng giá tại chỗ, trong lòng của khổ thể tả, chỉ hận thể lột lớp da mặt trắng nõn của Thái tử Yến quốc về thành mặt trống để đánh. Da dày như , cho dù gõ thế nào cũng rách .
Cho dù chỉ hận thể rút gân lột da của Thái tử Yến quốc, nhưng thể đắc tội . Tên phất tay áo trở mặt chỉ là chuyện nhỏ, còn bản thì đối mặt với thù địch hai nơi.
Uất Trì Việt vô cùng bình tĩnh nhàn tản, thành thạo điêu luyện, chậm rãi mặc cả với Ngải Tuyết Lặc, chỉ chủ trì tu sửa thành Linh Châu.
Binh châu phủ Lương Châu khi giải vây cho thành Linh Châu xong cũng lập tức rời , mà ở Linh Châu giúp bách tính tu bổ tường thành, đào mương hào. Năm đó khi Lương Châu vây khốn, chính là Thẩm sứ quân mang theo binh lính châu phủ đến cứu viện, cùng quân dân Lương Châu liều c.h.ế.t thủ thành. Mãi cho tới khi viện quân tới, nhưng chính bản ông lấy đền nợ nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-307.html.]
Tuy chuyện trôi qua mười năm , nhưng bách tính Lương Châu vẫn còn nhớ rõ.
Khoảng chừng hai tuần , rốt cục Uất Trì Việt cũng lòng thỏa ý, đưa tiễn Ngải Tuyết Lặc cùng sứ đoàn Thổ Phiên về nước. Thân thể Thẩm Nghi Thu cũng gần như khỏe hơn nhiều, còn nếu bình phục chỉ sợ cần thêm một thời gian nữa. Nàng Uất Trì Việt còn nhiều việc xử lý khi hồi kinh, mà nàng cũng nóng lòng Tào Bân nhận hình phạt thích đáng, để an ủi cho linh hồn của những vô tội .
Một ngày khi rời khỏi Linh Châu, Uất Trì Việt cùng Thẩm Nghi Thu một chuyến lên núi Hạ Lan, tế bái cha của nàng.
Trong thời gian mùa hạ mưa mấy trận, nên mùi m.á.u tươi quanh quẩn rốt cục cũng phai nhạt . Trên vùng quê nhiều bụi cỏ tươi mới thò đầu khỏi đất đá khô cằn, mượt mà xanh mát trải đầy đất. Có cả những khóm hoa dại nở vô cùng rực rỡ, y như thiếu nữ ngẩng đầu mang theo khuôn mặt tươi .
Hai chung một con ngựa, chậm rãi thong thả vùng quê yên bình.
Thẩm Nghi Thu :
Sau khi về kinh, điện hạ thể tiếp tục dạy học võ ?
Uất Trì Việt mười phần ngoài ý :
- Tại đột nhiên học?
Trước bắt nàng rời giường tập võ, ngày nào mà đem hết vốn liếng để dụ dỗ ?
Thẩm Nghi Thu ngẩng đầu mây trắng, nhẹ nhàng :
Nếu sớm cố gắng, lẽ Ngưu đại thúc bọn họ...
Uất Trì Việt ôm chặt lấy nàng:
Nàng yên tâm, khi về kinh, nhất định sẽ lấy cái đầu ở cổ của Tiết Hạc Niên.
Thẩm Nghi Thu khẽ giật :
- Điện hạ động tới Tiết Hạc Niên?
Lẽ nàng nên hỏi tới chuyện triều chính, nhưng nàng thực sự căm thù đến tận xương tủy, nên mới nhịn mà hỏi .
Lần viện binh Bân Châu còn , nhất định liên quan tới , là do thổi lời gì đó tới tai Hoàng đế. Nói là kẻ cầm đầu cũng sai chút nào.
Còn một kẻ cầm đầu khác, Thẩm Nghi Thu cũng là Uất Trì Việt thể g.i.ế.c . Không thể g.i.ế.c nên chỉ thể tiêu diệt một đảng của Tiết Hạc Niên, cũng coi như chặt mất một đầu cánh tay của , tiện thể cho một bài học.
mà nàng vẫn chút lo lắng:
Điện hạ kế sách vẹn ? Uất Trì Việt bên tai nàng:
Yên tâm, trong tay một quân cờ quan trọng nhất. Thẩm Nghi Thu suy tư một lát, bừng tỉnh hiểu :
- A Sử Na Di Chân?
Vây cánh của Tiết Hạc Niên trong triều đông, Hoàng đế che chở, nên vặn ngã một tên trọng thần như thế, cũng chỉ thể là mắc tội thông đồng với ngoại quốc.