TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 309

Cập nhật lúc: 2024-12-20 07:44:15
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đoạn đường hồi kinh xảy thêm sóng gió gì nữa.

Cuối tháng sáu, nhóm Thái tử cuối cùng cũng tới Trường An.

Đây cũng là thời điểm nóng bức nhất trong thành lúc . Đầu đường ngõ hẻm các cây hoè đều tràn ngập tiếng ve kêu inh ỏi như vỡ tổ, trời nóng đến mức thể đun sôi cả nồi nước.

Nắng gắt giống như mũi tên nhọn xuyên thấu qua màn xe, bên trong xe ngựa thì y như cái lồng hấp lớn kín kẽ một khe hở.

Uất Trì Việt dùng bội kiếm đẩy màn xe lên hở một đường thẳng nhỏ, một cỗ nhiệt khí ngay lập tức ùa trong xe. Không những mát mẻ, mà ngược càng thêm nóng bức.

Thẩm Nghi Thu mệt mỏi tựa ở bên toa xe. Nàng luôn mùa hè thể tiện thể giảm cân, hàng năm thời tiết nàng đều cảm thấy vô cùng khó chịu. Huống chi thể nàng còn hồi phục , chịu nổi cả quãng đường dài đều mặt trời chiếu rọi như .

Mới qua một tháng, nàng gầy nhiều so với lúc còn ở Linh Châu. Những nét nở nang gương mặt của thiếu nữ cơ hồ đều lấy hết.

Uất Trì Việt ôm lấy đầu vai nàng:

Mệt ? Từ giờ tới lúc cung vẫn còn một đoạn đường nữa, dựa ngủ một lát .

Thẩm Nghi Thu vô lực liếc nam nhân bên cạnh một cái. Nàng chỉ mặc quần áo mỏng manh đơn bạc của mùa hè thôi mà vẫn còn cảm thấy nóng, mà tên điên hết tới khác cứ xán sát cạnh nàng, còn chính bản cũng nóng như cái bếp lò.

Uất Trì Việt nắm lấy tay nàng, đem ngón tay nàng giữ chặt trong lòng bàn tay:

Về Đông cung điều dưỡng thật , cả đều gầy thành cái que .

Thẩm Nghi Thu miễn cưỡng "ừm" một tiếng.

Uất Trì Việt :

Hôm nay tham gia yến tiệc, sợ sẽ về trễ. Nàng cứ Tây phòng vấn an mẫu hậu , đó trở về nghỉ ngơi cho sớm, cần chờ . , đằng nào cũng cung thỉnh an, thì nhân tiện mời Đào phụng ngự tới xem mạch luôn .

Dứt lời mặt hiện chút ngượng ngùng hổ. Hắn vốn cũng chẳng tâm tư gì khác, chỉ là lo lắng cho cơ thể ốm yếu của Thẩm Nghi Thu lúc ở Linh Châu nên để lão y quan kinh nghiệm tới khám mạch bình an cho nàng.

nhắc tới Đào phụng ngự, khỏi hiện lên ý niệm khác trong đầu, đành giấu đầu lòi đuôi giải thích:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-309.html.]

Cô chỉ là lo lắng đơn thuốc nửa năm đúng bệnh, nên gọi Đào phụng ngự tới khám cho yên tâm, ý gì khác cả.

Bây giờ mặt Thái tử phi còn xưng "cô" nữa, mỗi khi chữ "cô" xuất hiện, là giận dỗi thì chính là chột .

tâm, vô ý. Thẩm Nghi Thu chỉ gật gật đầu:

- Đa tạ điện hạ.

Khoảng cách tới Trường An càng ngày càng gần, trái tim của nàng cũng càng ngày càng nặng.

Nàng ngóng trông ngày mau đến, nhất là đến nhanh một chút để bách tính Linh Châu cùng các tướng sĩ huyết tẩy biên thành thể sớm lấy công đạo. Thế nhưng nàng cũng âm thầm khát vọng đoạn đường tối tăm đầy cạm bẫy sẽ dài mãi điểm dừng.

Cuối cùng Uất Trì Việt cũng phát hiện Thái tử phi ôm càng khó chịu hơn, liền buông đầu vai nàng , xê dịch sang bên cạnh hơn một tấc*, nhưng vẫn cố chấp nắm lấy tay nàng chịu buông.

1 tấc ~ 10cm

Thẩm Nghi Thu rũ mắt xuống, ánh mắt dừng ở chỗ hai bàn tay đang giao .

Thái tử cũng gầy một chút, mu bàn tay mỏng hơn khiến cho ngón tay càng thêm thon dài, khớp xương rõ ràng.

Thừa dịp dùng một tay khác nâng chén lên uống, nàng nghiêng đầu sang, lén lút liếc sườn mặt của .

Ánh mắt của nàng lướt qua hàng mi dài cong của , đó rơi xuống khóe mắt sâu xa .

Đôi mắt của sinh , lúc thì sắc bén như đao, lúc lén lút ngắm nàng thì giống như hoa đào xuân thủy. Mũi của cao thẳng, khiến cho khuôn mặt càng thêm cân đối hài hòa. Đôi môi của đường cong rõ ràng mềm mỏng, điểm nào là lộ vẻ bạc tình bạc nghĩa.

Còn khuôn mặt hảo như điêu khắc , mỗi một đường nét đều mỹ một cách thỏa đáng. Cái cằm góc cạnh mà giảm một phần thì sẽ nữ tính, mà thêm một phần thì quá cứng nhắc, như hiện tại đủ để lộ cần cổ thon dài, tiếp đến là cổ áo trung y màu trắng như tuyết.

Ánh mắt của Thẩm Nghi Thu giống như biến thành bút vẽ, tinh tế vẽ khuôn mặt của nam nhân bên cạnh một . Trong lòng nàng âm thầm cảm khái, lúc tạo hóa tạo , chỉ sợ là đem hết các nét của trời đất gắn hết lên .

Tướng mạo của bình thường vốn hợp tâm ý nàng, bây giờ giống như mũi tên mài dũa qua lửa, càng khiến cho thể rời mắt.

Giống như lúc , sự vui vẻ âm thầm giống như dây leo tử đằng mọc lan tràn trong lòng nàng. Nàng lúc nào cũng tự nhắc nhở bản , miễn cho nhất thời váng đầu, quên mất phận của bọn họ, quên mối quan hệ chân chính giữa bọn họ.

Loading...