Đây cũng là đầu tiên mà bọn thấy Thái tử để ý tới mặt mũi của Hoàng đế như thế.
Lửa giận trong lòng Hoàng đế bùng lên kiềm chế , phát tác . nghĩ thì, là do ông điều khiển quân Sóc Phương để Đột Kỵ Thi thời cơ lợi dụng, về triệu hồi viện quân về thành khiến nhi tử cùng con dâu xém chút là ngã gục ở Linh Châu. Hắn tức thành bộ dạng như thế, cũng là nguyên do.
Huống chi khi xảy chuyện của viện quân, thái độ của Trương thị càng thêm cứng rắn, quân Bân Châu cũng rơi tay Mao Trọng Côn. Nếu lúc trực tiếp đối đầu giương cung bạt kiếm với con trai, chịu thua thiệt ngược chính là ông.
Nghĩ đến đây, ông liền dịu giọng :
Thái tử yêu nước thương dân, đúng là may mắn của xã tắc. Trẫm sẽ chọn một ngày hạ lệnh cho cao tăng của Hộ Quốc tự đến lập đàn cầu siêu, kinh siêu độ cho những hùng cùng bách tính hi sinh vì nước. Được ?
Uất Trì Việt nhất thời xúc động nên vô cùng phẫn nộ, lúc cũng bình tĩnh . Hắn đến là cãi với Hoàng đế, nếu như thật sự trở mặt, thì cho cùng gặp nạn vẫn là các tướng sĩ cùng bách tính.
Hắn thi lễ xong :
Đa tạ thánh nhân thương cảm cho những ở . nhi thần vẫn còn một vài yêu cầu quá đáng xin.
Hoàng đế thấy thái độ của hơn chút, khỏi thở phào một :
- Nói .
Uất Trì Việt :
Thứ nhất, xin Thánh nhân rộng lòng trợ cấp cho nhà của các tướng sĩ cùng bách tính mất. Dựng bia tưởng niệm cho các tướng sĩ để chiếu cáo thiên hạ, vinh danh nghĩa cử.
Hoàng đế gật đầu:
- Được.
Uất Trì Việt tiếp:
Thứ hai, Linh Châu gặp đại họa, bách tính khốn đốn, nên xin Thánh nhân miễn thuế ba năm để dân chúng định .
Lần Hoàng đế băn khoăn một chút. Linh Châu phồn hoa giàu , miễn trừ thuế phú lao dịch ba năm cũng chuyện nhỏ.
Ông suy tư một lát, nhíu mày :
Việc vẫn cần bàn bạc kỹ hơn, ngày mai ba tỉnh lục bộ sẽ thảo luận xem xét .
Uất Trì Việt tạ ơn. Việc đúng là một Hoàng đế thể chủ, chẳng qua là Hoàng đế tỏ rõ thái độ mặt các quan đại thần mà thôi.
Uất Trì Việt :
Thứ ba, nhi thần xin khẩn cầu chọn một ngày , hiến hết tù binh hoàng lăng, bêu đầu A Sử Na Di Chân mặt công chúng để an ủi liệt tổ liệt tông cùng các vong linh dũng cảm hy sinh vì nước.
Thỉnh cầu thứ ba hợp tâm ý của Hoàng đế. Ông thu hồi sự lòng lúc , vuốt râu :
- Được, trẫm chuẩn.
Uất Trì Việt tạ ơn, dậy trở bàn tiệc, bưng chén rượu lên kính Hoàng đế cùng quần thần.
Đám thấy bầu khí hòa hoãn, đều thở phào một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-314.html.]
Nhạc nhân chơi nhạc, các vũ công thì nhảy múa. Bữa tiệc đón gió tẩy trần gián đoạn tiếp tục như thường.
Thái tử cũng thêm chuyện "mất hứng" gì nữa, chỉ trầm mặt xuống, cứ một cốc uống thêm một cốc.
Hoàng đế bỏ qua chuyện lúc , híp mắt thưởng thức khúc tỳ bà mới sáng tác một hồi. Lúc mới chợt nhớ tới tiểu nương tử giỏi chơi tỳ bà , cũng nhớ tới việc Hiền phi nhiều giao phó, trong lòng chút buồn bực vô cớ, nhưng ông cũng là sắc mờ hai mắt.
Tuy là mỹ nhân hiếm , nhưng quan hệ giữa ông và nhi tử lúc đang chút căng thẳng. Nếu lúc ông ngang nhiên hoành đao đoạt ái*, chỉ sợ sẽ mất lòng .
Hoành đao đoạt ái - 横刀夺爱 - héng dāo duó ài (cầm ngang đao đoạt ái tình - đại loại là chỉ thứ 3 vô duyên nhảy công nhiên cướp đoạt ái tình của khác).
Nghĩ đến đây, ông vỗ tay hai cái, tiếng nhạc cùng ca múa lập tức dừng .
Hoàng đế với Thái tử:
Thái tử một lòng vì dân mà bỏ qua chuyện tư của . Nếu ngươi ban thưởng, thì trẫm sẽ mang chuyện tới cho ngươi.
Uất Trì Việt nhất thời hiểu ý tứ trong lời của ông.
Hoàng đế tiếp:
Trẫm ngươi cùng tiểu thư Hà gia tình đầu ý hợp, trẫm sẽ hạ chỉ tứ hôn, phá lệ phong nàng thành lương . Được ?
Uất Trì Việt khẽ giật , Hà Uyển Huệ đính hôn với Kỳ thập nhị lang ?
Nghĩ một chút, liền hiểu . Nếu như Hà cửu nương còn hôn ước mang theo, Hoàng đế cho dù tai hoa mắt ù cỡ nào cũng sẽ ban thưởng chuyện cưới gả . Nhất định là hai nhà hủy bỏ hôn ước .
khi tin tức , tới nửa điểm mừng rỡ.
Thậm chí còn chút hoảng sợ.
Hoàng đế khả năng vô duyên vô cớ nghĩ đến chuyện tứ hôn cho bọn họ, trong đó nhất định đẻ của là Quách hiền phi nhúng tay . Mà hôm nay tiểu Hoàn cung, khẳng định sẽ tiện thể tới Phi Sương điện thỉnh an. Vậy chuyện nàng ?
Nghĩ tới phản ứng của Thẩm Nghi Thu khi việc , trong lòng giống như là một trưởng nặng nề đánh thẳng tim, chỉ hận thể lập tức bay trở về Đông cung để trấn an nàng.
Một đêm dày vò trong thành Linh Châu khiến rõ tâm tư của .
Hắn tiểu Hoàn, chỉ cần một tiểu Hoàn.
Nếu như thực lòng thích một , thể dung thứ cho khi ở giữa còn một khác?
Đáng tiếc là dùng hai đời mới hiểu . Cũng may sống hai đời, rốt cục cũng tỉnh ngộ. Hoàng đế thấy ngẩn , trêu chọc :
Thái tử vui đến thế ? Giật tới mức cứng họng luôn . Uất Trì Việt lấy tinh thần, dậy hành lễ :
Tạ ý của Thánh nhân, nhưng xin thứ cho nhi thần thể phụng mệnh.
Hoàng đế khỏi ngạc nhiên:
- Vì ?
Uất Trì Việt nghĩ lý do nào hợp lý nên dứt khoát chẳng thèm tìm cớ, trực tiếp quỳ xuống :
Xin thứ cho nhi thần thể phụng chỉ, cầu Thánh nhân thu hồi mệnh lệnh ban .