TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 318

Cập nhật lúc: 2024-12-20 07:49:24
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Uất Trì Việt ở Tuyên Chính điện cùng Hoàng đế, quần thần ăn uống tiệc rượu, Thẩm Nghi Thu thì về Đông cung .

Xe ngựa cửa Sùng Minh, nàng liền thấy thuộc hạ, nội quan, cung nhân cùng hai vị lương . Tất cả đều đang ở cửa nghênh đón.

Nhìn thấy xe ngựa lái bên trong cửa, đám cùng hạ bái hành lễ:

- Cung nghênh Thái tử phi nương nương hồi cung.

Trước bọn họ đối xử với nàng cũng lễ độ, kính cẩn, nhưng chỉ giống như cung kính đối với vị đương gia chủ mẫu trong nhà. Bây giờ bên trong cái kính cẩn thêm trịnh trọng cùng nghiêm trang. Tố Nga, Tương Nga, Lý ma ma cùng mấy cung nhân, thái giám bình thường hầu hạ nàng, đều nhịn mà vui tới phát .

Thẩm Nghi Thu mệnh nô bộc dừng xe ngựa , Tố Nga cùng Tương Nga chạy về phía .

Thẩm Nghi Thu vịn tay của bọn họ bước xuống xe, Tố Nga thấp giọng nghẹn ngào:

Một tiểu nương tử mắc kẹt ở Linh Châu, nô tỳ thể ở bên hầu hạ. là tội đáng muôn chết...

Thẩm Nghi Thu nhẹ nhàng nắm c.h.ặ.t t.a.y của nàng :

Ban đầu là do lệnh cưỡng chế các ngươi hồi kinh, tội ? Hơn nữa cũng bình an trở về còn gì, đừng nữa, Tố Nga tỷ tỷ, mắt đều sưng hết lên .

Nàng đến mặt đám :

- Xin hãy lên , phiền chư vị đón.

Dứt lời, nàng về phía Tống lục nương cùng Vương thập nương, nắm lấy tay của bọn họ:

- Từ khi chia tay tới nay, chuyện gì xảy chứ?

Vương thập nương thì còn đỡ, chỉ là đỏ hai vành mắt. Tống lục nương vốn thích , lúc nãy còn thấy bóng , mới thấy xe ngựa của Thái tử phi thôi, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt. Đợi tới khi Thẩm Nghi Thu xuống xe ngựa, hai mắt nàng ướt đẫm lệ, đến mặt Thái tử phi cũng chẳng rõ nữa.

nhiều đang ở đây nên nàng chỉ thể dùng sức kìm nén, ngập ngừng kêu một tiếng "a tỷ", đó nước mắt lập tức như thác lũ xả , ngăn cũng ngăn nổi.

Thẩm Nghi Thu cũng để ý thất lễ thất lễ, dứt khoát kéo nàng gần, đưa tay vỗ vỗ lưng nàng:

- Đừng nữa, a tỷ trở về ?

Nàng vỗ một cái liền nhận sự khác biệt, nhíu nhíu mày:

- Gầy .

Lại nắm cằm nàng lên quan sát tường tận vẻ mặt của nàng:

Dạo gần đây chịu dùng bữa đúng giờ ? Vương thập nương :

Lúc nàng ăn nhiều, hiện tại thì đủ. Ngược là a tỷ hình như càng ngày càng gầy .

Đừng phơi nắng ánh mặt trời nữa, dễ sinh bệnh lắm. Trở về Thừa Ân điện chuyện tiếp.

Thẩm Nghi Thu kéo tay hai vị lương tới liễn xa với .

Đám cung nhân đều mở to hai mắt. Bọn họ thấy nóng , ba chen chúc ở một chỗ như thế.

Tống lục nương dựa n.g.ự.c nàng nức nở liên hồi, suýt chút nữa thì thở .

Vương mặt sang chỗ khác lặng lẽ rút khăn tay lau nước mắt, nghẹn ngào :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-318.html.]

Suốt ngày chỉ , a tỷ trở về là mừng , nào ai như ngươi chứ, đến mức cũng theo...

Tống lục nương với Thẩm Nghi Thu:

- Xin a tỷ, nhịn ...

Thẩm Nghi Thu nhịn lên:

Muốn thì cứ , cần kìm nén. Tống lục nương :

Nghe a tỷ vây khốn ở Linh Châu, hoảng loạn , thể ngoài, nên chỉ thể ngày ngày mệnh cho thái giám ngoài ngóng tin tức, chờ bọn trở về bẩm báo. Cả ngày lúc nào cũng bồn chồn lo sợ...

Vương thập nương nghiến răng nghiến lợi:

Nghe viện quân Bân Châu xuất phát nhưng bắt vòng trở về, tức giận đến mấy đêm ngủ nổi... Chỉ hận thể rút kiếm c.h.é.m nát mấy lão già ăn !

Thẩm Nghi Thu dở dở , bất đắc dĩ vỗ vỗ trán. Thập nương nhà nàng mới giống một nam tử hán thua đấng mày râu.

mà nàng dám ngang nhiên hùng hồn như cũng bởi vì tổ phụ nàng là Vương thiếu phó cùng Tiết Hạc Niên hợp , trong triều ai cũng .

Ba trở Thừa Ân điện, viện tử thấy một tràng tiếng chó sủa. Nhật tương quân nhảy nhót tung tăng chạy vọt , một con thỏ xám mập thù lù đang ỉu xìu theo ở phía .

Nhật tương quân đầu sủa với nó hai tiếng, liền tình nguyện nhảy về phía mấy bước.

Thẩm Nghi Thu xổm xuống, vẫy tay với Nhật tương quân đang lao đến:

- Tương quân, tới đây!

Nhật tương quân chạy về phía nàng, chuẩn tới mặt, nhưng bỗng nhiên rẽ ngoặt một cái nhào thẳng chân Vương thập nương.

Vương thập nương dọa liên tục lùi về phía :

- Đừng, đừng!

Thẩm Nghi Thu ngẩn . Con chó ngốc nhận nàng ?

Tống lục nương hết sức vui mừng:

A tỷ quên , Vương tỷ tỷ sợ chó con. Tiểu Nhật tương quân thích nhào nàng, dùng thịt khô gọi nó tới cũng vô dụng.

Thẩm Nghi Thu lấy từ trong túi nhỏ bên hông một miếng thịt khô mang về từ Tây Bắc, lắc lư trong tay đùa nó:

- Tương quân, tương quân, nhận ?

Nhật tương quân l.i.ế.m liếm miệng, do dự một chút, lúc mới bổ nhào trong n.g.ự.c nàng, ăn thịt khô vẫy đuôi liên tục, đó ngửa để lộ cái bụng cho nàng sờ.

Thẩm Nghi Thu lúc mới an tâm chút, nhẹ nhàng chọc chọc lên cái đầu đầy lông xù của nó:

- Đồ sói mắt trắng.

Giống y như tính tình của chủ nhân ngươi, nàng thầm nghĩ, khóe miệng cũng bất giác cong lên. nhớ tới những chuyện bực , nụ cũng lập tức biến mất.

Chơi đùa với Nhật tương quân cùng thỏ xám một hồi, Thẩm Nghi Thu hậu điện tắm rửa quần áo, hai vị lương thì ở sảnh đường uống đợi nàng.

Loading...