Sau khi nàng rời , trong điện chỉ còn hai là bà với nhi tử, lúc Quách hiền phi mới buông bàn tay đang che gò má xuống.
Lúc Uất Trì Việt mới phát hiện, mặt đẻ lằn lên một vết bàn tay đỏ lừ, một nửa bên mặt sưng vù lên.
Hắn khỏi kinh hãi:
- Có chuyện gì ?
Hắn dù hỏi như , nhưng trong lòng cũng mơ hồ hiểu .
trong cung , thể đánh Quách hiền phi chỉ hai đế hậu. Trương hoàng hậu cũng lý lẽ, dùng phận chủ mẫu để tra tấn thất.
Dù đẻ thường xuyên âm thầm phân cao thấp với Trương hoàng hậu, nhưng ở bên ngoài cũng bao giờ dám công khai đắc tội với bà.
Vậy thì chỉ thể là Hoàng đế đánh. Có thể vì Hiền phi từ đến nay luôn sủng ái, sinh hai vị hoàng tử. Cho dù loạn gây rối, nhưng cũng bao giờ đánh thẳng mặt thế .
Uất Trì Việt nhíu nhíu mày :
- Là Thánh nhân?
Quách hiền phi gật gật đầu, bắt đầu thút thít, nước mắt chảy dài mặt.
Thái tử tiếng của bà cho đau đầu nhức óc, nhéo nhéo mi tâm :
Mẫu phi cho rõ , đến tột cùng là xảy chuyện gì?
Quách hiền phi rốt cục nữa, "oa" một tiếng ầm ĩ:
Còn là do con sói mắt trắng Hà Uyển Huệ . Uổng công bao nhiêu năm qua đều coi nàng như con gái ruột...
Uất Trì Việt khẽ giật :
- Biểu Hà gia ?
Quách hiền phi ngừng , hai mắt như sắp bốc hỏa, nghiến răng nghiến lợi :
Còn biểu cái gì nữa, thành kế của ngươi đấy!
Lời tựa như tiếng sấm đánh bên tai Uất Trì Việt. Nửa ngày mới hiểu , cũng kinh hãi nhiều hơn là phẫn nộ nhiều hơn.
Hắn nhíu mày, thật lâu mới :
Trong đó liệu hiểu lầm gì ? Hiền phi lạnh một tiếng:
Hiểu lầm? Vừa lúc tìm nàng, nàng vẫn trơ trẽn giường rồng của Hoàng đế kìa!
Uất Trì Việt nghĩ đến tình cảnh đó, da đầu tê dại một hồi, nổi lên bao nhiêu tầng da gà, buồn nôn đến mức hai lỗ tai cũng ù , suýt chút thì hôn mê bất tỉnh.
Hắn a da hoang đường thành thói, nhưng hoang đường tới mức đúng là khiến vô cùng bất ngờ.
Dù cưới Hà Uyển Huệ, nhưng tình cảm lúc nhỏ cũng thể vứt . Hắn vô cùng phẫn nộ về chuyện xảy với biểu , giận tái mặt :
Thánh nhân cũng thật quá quắt, để con khuyên can ông một chút.
Ngươi nghĩ con hồ ly tinh cưỡng bách ư?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-329.html.]
Quách hiền phi hừ lạnh một tiếng, hô to về phía bình phong bên ngoài:
- Xuân Đằng, ngươi đây.
Một lát , một tiểu thái giám chống gậy trúc khập khiễng , hướng Uất Trì Việt hành lễ:
Nô bái kiến điện hạ...
Hiền phi tức giận :
Ngươi cho điện hạ , hôm nay đến tột cùng là chuyện gì xảy !
Tiểu thái giám mặt mũi sưng vù, hình như là mới chủ nhân nghiêm khắc trách phạt một trận. Lúc chuyện cũng lưu loát, lắp bắp :
Khởi... khởi bẩm điện hạ. Nay... sáng nay nô... nô phụng mệnh của nương nương... đưa... đưa nương tử Hà gia...
Hiền phi ném ánh mắt sắc như đao về phía , tiểu thái giám dọa đến mức run rẩy ngừng:
Hà... hồ ly tinh Hà gia, nô phụng mệnh đưa nàng xuất cung. Đi đến ngã rẽ ở chỗ gần nhà kho, nương... hồ ly tinh bỗng nhiên tới hồ Thái Dịch ngắm hoa sen, nô liền ở cạnh xe ngựa chờ. Đợi... đợi hết nửa ngày cũng thấy nàng trở về, trong lòng nô vô cùng hoảng sợ, lập tức tới vườn ngóng, mới thì cái vị... hồ ly tinh đang bờ hồ gảy đàn tỳ bà. Thánh nhân lúc đang ở Lân Đức điện, thấy tiếng tỳ bà liền rời khỏi lâu...
Hắn vuốt ve hai gò má sưng tấy tím bầm, nước mắt lưng tròng :
Nô cứ , thế nào để ngăn cản. Sau đó Thánh nhân liền đem hồ ly tinh về Tiên Cư điện...
Uất Trì Việt thấy mấy lời lẽ thô tục của , lông mày càng nhíu chặt.
Hiền phi liên tục xưa tay như đuổi ruồi:
- Lui !
Lại đầu với nhi tử:
Tam lang, nếu ngươi tin, thể hỏi cung nhân, thái giám ở vườn Ngự Uyển.
Uất Trì Việt lúc dù tin cũng tin, những chi tiết đó tiểu thái giám bao giờ dám vô cớ bịa đặt.
Hà Uyển Huệ xuất cung vốn cần qua vườn Thượng Uyển, đề nghị ngắm hoa sen là mười phần kì quái . Chưa còn mang theo tỳ bà ngắm hoa, quả thực đúng là mang lòng Tư Mã Chiêu.
Hắn vị biểu cũng mấy phần ham hư vinh, nhưng đời chỉ nghĩ là do nữ tử lo xa, chừa đường lui cho . Hắn cảm thấy cũng ảnh hưởng lớn lao gì lắm, nên cũng trừ cho qua.
Hắn mơ cũng chẳng ngờ , nàng sẽ loại chuyện như .
Hiền phi càng nghĩ càng tức điên, nước mắt rơi lã chã:
Bao nhiêu năm qua, a da ngươi bao giờ động tới một đầu ngón tay của ? Bây giờ thì , vì con hồ ly tinh , chẳng thèm quan tâm tới tình cảm bao nhiêu năm, đánh tàn nhẫn tới như ! Hắn còn đá a nương ngươi ngã lăn đất...
Một bên kéo cổ áo cao một tấc xuống, cho nhi tử thấy dấu tay cổ:
- Còn bóp c.h.ế.t !
Tuy đó bà cũng ý nghĩ bóp c.h.ế.t Hà Uyển Huệ, nhưng cái thể cho nhi tử .
Hiền phi làn da trắng nõn, dấu tay khiến mà kinh hãi. Uất Trì Việt thấy đẻ như , cũng vô cùng xót ruột. Nhớ tới biểu , huyệt thái dương nhảy lên thình thịch.
Hắn hai đời, cũng bao giờ gặp chuyện bực như thế.