TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 332
Cập nhật lúc: 2024-12-20 08:58:49
Lượt xem: 76
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày xưa bà giả bệnh là thể dụ Hoàng đế tới hỏi han ân cần, bây giờ thật sự lên cơn đau tim, Hoàng đế đến cũng chẳng thèm một cái. Ngày thứ hai dẫn bảo bối mới kiếm tới Ly Sơn.
Quách hiền phi sủng ái hơn hai mươi năm, cuối cùng cũng nếm mùi vị thất sủng.
Lúc bà sủng ái Trương hoàng hậu cũng từng ghen ghét với bà, nên cho dù bà thất sủng cũng bỏ đá xuống giếng. Thế nhưng những khác thì rộng lượng như .
Chính là vì còn xem trọng mặt mũi của Thái tử nên dám , thế nhưng những phi tần trong hậu cung gì nào ăn chay? Riêng về việc ngấm ngầm hại thì lúc chỉ cần một vài lời bóng gió như kim chích cũng đủ để Quách hiền phi ăn đủ khổ sở.
Bệnh tim do bà tức giận mà cũng dần dần bén rễ trong, thi thoảng tái phát một .
Nhất là khi Đức phi, Thục phi miêu tả sinh động như thật về chuyện Hà Uyển Huệ sủng ái như thế nào, bệnh tim của bà liền lập tức phát tác.
————
Tuy tin tức Hiền phi cùng cháu gái chung một chồng lan truyền nhanh chóng, nhưng mặt mũi vẫn cần san bằng mới .
Huống chi một ngày Hoàng đế còn tứ hôn cho nhi tử ngay mặt bá quan văn võ, luôn mồm "giúp ngươi thành ước nguyện", mà hôm trở thành mỹ nhân của . Quả thực là thể nào nổi.
Tầng quan hệ dì cháu của Hiền phi cũng chút hổ, nhưng
Hiền phi sinh hai hoàng tử, một trong đó vẫn
Thái tử nên thể phế bà .
Mà Hoàng đế thể nhẫn tâm để thương cứ như danh phận theo bên ?
Sau khi cùng Hà gia bí mật bàn bạc một , cuối cùng nghĩ một biện pháp trung hòa: Trưởng nữ của Hà gia một nữ nhi c.h.ế.t yểu khi mới bảy tuổi, tuổi tác tương đương với Hà Uyển Huệ,
nàng sẽ lấy tên của Hà thất nương để nhập cung, coi như cháu gái đích tôn của Hà gia.
Như , danh nghĩa thì tính là cháu ruột của Hiền phi nữa. Tuy là để che đậy, nhưng vẫn hở đầu hở đuôi.
Tam phòng Hà gia trong lòng vui. Nữ nhi nhà sủng hạnh, nhưng bên ngoài chỉ thể coi như cháu gái, chuyện gì cũng để dành cho đại phòng một phần, nhưng vì tình thế quá bức bách nên cũng thể gì khác.
Mấy ngày , chiếu thư sắc phong cục cũng ban tới. Thất nương tử của đại phòng Hà gia "thanh khiết nhẹ nhàng, khí chất điềm đạm", phong Chiêu viện.
Quách hiền phi việc , bệnh đau tim tái phát thêm một . Đào phụng ngự dùng châm thi cứu hết ba ngày mới đỡ.
—————
Lúc Uất Trì Việt gặp Hà Uyển Huệ là mười ngày , biểu bây giờ lắc biến thành Hà Chiêu viện.
Hắn đến Hoa Thanh cung để thương lượng với Hoàng đế về việc hiến tù binh. Vừa khỏi điện, liền thấy Hà Uyển Huệ mặc một hoa phục đang bên bộ liễn. Một đoàn cung nhân, thái giám chậm rãi theo phía .
Bộ liễn nàng đang là xa giá của Hoàng đế, bộ trang phục cũng lộng lẫy vượt qua tiêu chuẩn. Kiếp Hà Uyển Huệ cũng dám xa hoa như thế, dù ưa mẩy, nhưng bên ngoài cũng gây sai lầm gì lớn, cuối cùng vẫn là quen ăn cơm canh đạm bạc.
Uất Trì Việt khỏi nhíu chặt mày .
Hà Uyển Huệ thấy sắc mặt trầm như nước, vẻ mặt khó chịu, lập tức hiểu sai ý.
Trong lòng nàng lập tức cảm thấy đắc ý. Nhương ngoài niềm vui khi trả thù, khỏi vẫn mấy phần thất vọng.
Mặc dù Hoàng đế sủng nàng, nhưng so với Thái tử tuấn lãng trẻ tuổi.
Thấy Thái tử lướt qua mà ngoảnh , xúc động trong lòng bộc phát, đầu óc nóng lên, nàng mệnh cho Thái giám dừng liễn, vịn tay cung nhân xuống khỏi liễn xa, với bóng lưng của Thái tử:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-332.html.]
- Biểu xin dừng bước.
Uất Trì Việt dừng bước, xoay , thản nhiên :
- Hà chiêu viện gì chỉ giáo?
Hà Uyển Huệ coi sự lãnh đạm của là biểu hiện của ghen tức, trong lòng ngọt ngào chua xót. Thầm nghĩ nam tử đời ai cũng tầm thường như , dễ dàng thì trân trọng, đợi tới lúc mất mới hối hận kịp.
Nàng với mấy cung nhân thái giám bên cạnh:
Các ngươi lui xuống .
Không cần.
Uất Trì Việt lạnh lùng :
Hà chiêu viện lời gì thì cứ thẳng, những lời thể cho khác thì cũng đừng với cô.
Hà Uyển Huệ buồn bã một tiếng:
Biểu từng , cho dù thì tình cảm giữa chúng cũng đổi...
Uất Trì Việt đánh gãy lời nàng:
Cô niệm tình ngươi với là nên hôm nay mới đồng ý dừng ở chỗ .
Hà Uyển Huệ nước mắt lưng tròng:
Bây giờ biểu cũng phỉ nhổ a Huệ giống như những ngoài ? A Huệ chỉ là một nữ nhân nhu nhược yếu đuối, còn thể gì khác chứ?
Uất Trì Việt vạn ngờ rằng tới lúc mà nàng còn mấy lời như , chỉ cảm thấy thể lý :
Ngươi vẫn rằng bản ép buộc? Hà Uyển Huệ nâng đỡ tóc mây:
Nhất định là biểu cũng cho rằng A Huệ thấy sang bắt quàng họ, thế nhưng biểu từng nghĩ xem, tại a Huệ biến thành thế ? Từ nhỏ a da a nương luôn trong đám tỷ là nhất, cũng thông minh nhất, lớn lên nhất định sẽ trở nên nổi bật. Lúc ít tuổi vẫn còn ngây thơ, a nương dẫn cung dạy cho như thế nào là vinh hoa phú quý, như thế nào là một vạn ...
Nàng khẽ thở dài một tiếng:
Nếu như cung, với cái tiếng khắc chồng của , thể gả cho hạng với gia cảnh như thế nào, biểu còn ? Ta thua kém gì khác, dựa cái gì mà chấp nhận? Biểu a Huệ thấy sang bắt quàng họ cũng , nhưng từ nhỏ a Huệ dạy dỗ như thế, cũng sống theo cách khác là thế nào, còn đây?
Uất Trì Việt :
Ngươi còn là đứa trẻ ba tuổi nữa, cũng coi như đủ các loại thơ văn , chẳng lẽ vẫn phân biệt đúng sai? Ngươi cha dạy dỗ như thế là , tại còn nguyện ý sai đường?
Hắn ngừng một chút :
Ngươi thể đem trách nhiệm đổ hết cho bên ngoài, nhưng cuộc đời là của chính ngươi, hậu quả cũng là do một ngươi gánh chịu, dạy dỗ ngươi cũng sẽ chịu trách nhiệm ngươi.
Hà Uyển Huệ thu nước mắt, mặt đỏ lên, tức giận tới mức run rẩy:
Lời của biểu thật là vô lý. Cái gì gọi là hậu quả ? A Huệ bây giờ , Thánh nhân đối với sủng ái vô vàn. Ta cái gì là cái đó, sống vài chục năm qua còn lúc nào vui vẻ thoải mái như lúc .
Lúc đầu Uất Trì Việt đối với Hà Uyển Huệ còn chút áy náy, nhưng bây giờ thấy nàng như thế, chút áy náy cũng lập tức tan thành mây khói. Hắn gật gật đầu:
- Ta chỉ thôi.
Nói xong liền xoay thẳng, hề đầu .