TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 333
Cập nhật lúc: 2024-12-20 08:59:39
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Uất Trì Việt rời khỏi Hoa Thanh cung, xa giá mới lái đến cửa chính Tân Dương môn, thấy phía cách đó xa vang lên tiếng chuông đồng.
Hắn cuốn màn xe lên một nửa bên ngoài, trông thấy một đạo sĩ mặc đạo bài màu xanh, mái tóc hoa râm chải thành búi, cắm chiếc trâm gỗ để cố định . Trên lưng khoác bao bố bằng vải thô, đang cưỡi con lừa chậm rãi tiến lên, cổ con lừa buộc chuông lục lạc, tiếng chuông cũng chính là từ nơi đó phát .
Hắn cảm giác bóng lưng vài phần quen mắt. Vừa đúng lúc từ lưng lừa trèo xuống, quỳ gối bên trái đường, chờ xa giá của Thái tử qua.
Uất Trì Việt chăm chú kỹ, liền nhận chính là Tĩnh Hư chân nhân, vị "Đại đức" lúc nào cũng một mực theo sát bên cạnh Hoàng đế. Một năm cầu Hoàng đế hạ chỉ tứ hôn, đạo sĩ còn bói quẻ cho bọn họ.
Lúc đó mặc một đạo bào gấm màu tím, đầu đội tử ngọc quan, tự xưng với thiên tử là "a sư", các vương công quý tộc còn tranh kết giao bạn. bây giờ trông nghèo túng tiều tụy, đúng là khác xa một trời một vực với năm .
Trong lòng Uất Trì Việt động một chút, với thái giám đánh xe:
- Dừng .
Xa giá dừng ở giữa đường, Uất Trì Việt với tiểu thái giám:
- Đi mời vị đạo trưởng phía đến đây gặp .
Một lát , Tinh Hư đạo sĩ tới xe, khom hành lễ:
Tiểu đạo bái kiến Thái tử điện hạ. Uất Trì Việt :
Vì đạo trưởng ở Hoa Thanh cung phụng dưỡng Thánh nhân, còn ?
Tịnh Hư chân nhân nâng mí mắt lên trộm dò xét Thái tử một chút, phát hiện mặt thực sự lộ vẻ nghi hoặc, cũng là cố ý chế nhạo , lúc mới :
Hồi bẩm điện hạ, tiểu đạo nghiệp thuật tinh, đạo tâm thành, Thánh nhân mắt sáng như đuốc nên tước đoạt danh hào của tiểu đạo. May mà thiên ân từ bi rộng lớn nên Thánh nhân cũng trị tội tiểu đạo, chỉ mệnh cho tiểu đạo từ nay tự mưu sinh.
Uất Trì Việt lúc mới nhớ hình như là chuyện . Không Hà gia tìm ở một cao thủ giỏi luyện đan để dâng lên cho Hoàng đế thì .
Bên cạnh a da lúc nào cũng đạo sĩ, tu sĩ cao thủ tới lui. Hắn cũng bao giờ hỏi tới, trái đều là lừa gạt, chẳng gì khác biệt cả.
Bởi mà Hoàng đế thăng chức cho phụ , bá phụ Hà Uyển Huệ. Uất Trì Việt liền lấy đánh giá thành tích từ Lại bộ tới bày mắt a da , Hoàng đế liền á khẩu trả lời , đành phong cái chức suông, mở kho bạc riêng của chính thưởng cho chút tiền tài.
Uất Trì Việt gật gật đầu với đạo sĩ :
Ta cũng từng để ý tới việc . Tĩnh Hư chân nhân vội vàng sợ run :
Điện hạ bận rộn nhiều việc triều chính, một ngày trăm công ngàn việc. Đây chỉ là chuyện nhỏ, dám phiền tới điện hạ.
Uất Trì Việt :
Bây giờ đạo trưởng tính toán gì ? Tĩnh Hư chân nhân khổ một cái:
Đa tạ điện hạ quan tâm. Tiểu đạo bây giờ chỉ tìm một tiểu quan ở Thần Sơn để nghỉ tạm, từ nay ở ẩn tránh xa thế tục, dốc lòng tu đạo.
Uất Trì Việt vốn tin mấy chuyện ma quỷ nhảm nhí , nhưng tước bỏ phong hào, Hoàng đế đuổi khỏi cung. Bây giờ ăn phát tài cũng nữa, tuổi tác cao, đầu óc lẩm cẩm, quả thực cũng chút đáng thương.
Hắn nghĩ một chút cởi cái túi bên hông xuống, trong túi mấy khối vàng thỏi, là chuẩn sẵn để tùy thời thưởng cho khác.
Hắn đem cái túi đưa cho Tịnh Hư chân nhân:
Đạo trưởng cầm , tìm việc gì đó mà , đừng nghề cũ nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-333.html.]
Tịnh Hư chân nhân đương nhiên "nghề cũ" mà tới là gì, liền tạ ơn đỏ mặt :
- Tiểu đạo xin theo lời dạy bảo của điện hạ.
Uất Trì Việt đang đuổi , chợt nhớ tới một chuyện:
Xin hỏi đạo trưởng, ba đồng tiền ngày đó ngươi dùng để bói toán cho cô với Thái tử phi, bây giờ còn giữ ?
Tịnh Hư chân nhân giật , vội vàng cởi bao bố lưng xuống, thò tay sờ chốc lát lấy một túi nhỏ bằng lụa đỏ:
Hồi bẩm điện hạ, ngày hôm đó, tiểu đạo dùng nước thơm tẩy rửa sạch sẽ ba đồng tiền đó bảo quản kỹ.
Uất Trì Việt :
Không đạo trưởng thể bỏ những thứ bản yêu thích ?
Tịnh Hư chân nhân vội vàng dâng hai tay lên.
Uất Trì Việt tiếp nhận đồng tiền cất trong tay áo, đó lời tạm biệt với Tịnh Hư chân nhân, lúc mới mệnh cho thái giám tiếp tục đánh xe.
————
Hai ngày , thị vệ Thái tử phái Lạc Dương hỏi thăm tìm kiếm rốt cục cũng đưa Hồ tăng về Trường An.
Ngày đó Thiệu Vân Hồ tăng đang mai danh ẩn tích trong một ngôi chùa ở Đông đô, bọn thị vệ liền tìm. Thế nhưng Hồ tăng đó trong chùa, bọn đành khắp bốn phía hỏi thăm. Thật vất vả mới tìm trong một lăng miếu nhỏ ở vùng ngoại ô Hạo Châu.
Bọn thị vệ mời tới Trường An, đồng ý. Đang nghĩ trói đem , nhưng nhớ tới lời Thái tử dùng sức mạnh, đành dùng lời ngon ngọt nhờ vả.
Vị Hồ tăng quả nhiên danh bất hư truyền, cách hành hạ khác. Dọc đường đề bao nhiêu yêu cầu kỳ quái, đem mười mấy tên thị vệ tra tấn đến mức tiều tụy phờ phạc, thiết sống nữa. Bây giờ chỉ cần tới chữ "Hồ" là cả lũ kinh hồn táng đảm, ngay cả bánh hồ cũng ăn nữa.
Đêm đó, Uất Trì Việt xử lý chính vụ xong, từ Thái Cực cung trở về Thừa Ân điện, tin tức cho Thẩm Nghi Thu.
Thẩm Nghi Thu vui mừng khôn xiết. Uất Trì Việt sợ nàng thất vọng, đành nhẹ nhàng nhắc nhở:
Lúc cũng tìm nhiều danh y tài giỏi tới để chữa trị cho mẫu hậu, nhưng đều thất bại về. Nghe bọn thị vệ tăng nhân ngôn ngữ vô lễ, cử chỉ quái dị, phường lừa đảo . Nếu như kết quả, nàng cũng đừng khổ sở.
Thẩm Nghi Thu nhớ Thiệu Vân từng qua, vị Hồ tăng thích gây khó dễ cho khác. Càng giàu thì sẽ càng đề mấy yêu cầu quái gở, xảo quyệt. Lúc Uất Trì Việt như , chỉ sợ coi vị thành cố ý vẻ cao siêu, vẻ chuyện, nghi ngờ y thuật của . Nếu bởi vì thế mà bỏ lỡ cơ hội, chẳng khác nào mất công lấy giỏ tre múc nước suối.
Nàng đành chi tiết:
Ta biểu tỷ y thuật của cao siêu, trị liệu hơn nhiều . Bệnh Thập nhị công tử Kỳ gia cũng là trị khỏi.
Uất Trì Việt khẽ giật :
- Kỳ thập nhị lang?
Bệnh tình của Kỳ thập nhị lang như thế nào, rõ ràng. Kỳ gia vì con trai mà tìm kiếm danh y ở khắp nơi, biện pháp gì cũng từng thử qua. Ở kiếp hai ba năm buông tay với trần thế.
Vị tăng nhân thể trị căn bệnh nan y nguy hiểm như , đúng là đơn giản.
Thẩm Nghi Thu :
Trên đường tới Đông Đô cữu mẫu cùng biểu tỷ gặp Kỳ tam phu nhân cùng Thập nhị công tử, đường kết bạn đồng hành, nên nàng rõ.
Uất Trì Việt nghĩ một chút, liền lập tức hiểu . Thì lúc nàng Linh Châu chuyện của Kỳ thập nhị lang, chắc hẳn khi đó hôm sự của Hà Uyển Huệ hủy bỏ. Trong thời gian đó nàng đột nhiên trở nên lạnh lùng, hơn phân nửa vì cho rằng sẽ theo vết xe đổ của kiếp nạp Hà Uyển Huệ cung, nên mới ghen tuông.