TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 353

Cập nhật lúc: 2024-12-20 09:36:38
Lượt xem: 86

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một đảng của Tiết Hạc Niên đền tội, chuyện trong triều vẫn ít . Chớp mắt tới khoa cử tiến sĩ, thuế má cũng từ khắp nơi vận chuyển về kinh thành. Uất Trì Việt hầu như cơ hội để thở dài, chỉ vùi đầu đống công việc triều.

Cũng may mà Hoàng hậu giúp một tay, chỉ cần bỏ mặt mũi, liền thể nhẹ nhõm ít.

Cứ bận rộn như tới cuối tháng mười, bất giác tới sinh nhật của Thẩm Nghi Thu.

Uất Trì Việt ý độc chiếm Hoàng hậu, thế nhưng Tống lục nương vì chơi với a tỷ đến hết ngày sinh nhật mà đặc biệt hoãn ngày thành . Vậy nên chỉ thể bất đắc dĩ cùng Tống lục, Vương thập cùng mừng sinh nhật cho Thẩm Nghi Thu. Nhìn ba nữ tử lưu luyến rời, ôm ấp sướt mướt, một chữ cũng .

Khó khăn lắm mới nhịn tới lúc đêm khuya tiệc tan, Thẩm Nghi Thu nỡ xa Tống lục, giữ nàng ở Huy Chương cung. Cũng may là Tống lục vẫn còn mắt , dựa bậc thang leo xuống mà đuổi Hoàng đế .

Cuối cùng cũng tiễn hai vị huyện chúa , trong lòng Uất Trì Việt mừng thầm, nhưng dám biểu hiện ngoài. Trong lòng Thẩm Nghi Thu thì tràn đầy tiếc nuối khi chia tay, lúc thấy biểu hiện hân hoan lộ liễu của , tất nhiên cảm thấy bực .

Vị thiên tử đa mưu túc trí nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay mềm mại của Hoàng hậu, đặt ở trong ngực:

Đừng buồn nữa, phu quân tương lai của nàng vì nàng mà quyết định thi khoa cử tiến sĩ. Đến lúc đó nhận chức quan ở kinh thành, thể thường xuyên gặp ?

mà tiểu lang quân Cố gia bây giờ mới mười sáu thôi, đợi tới lúc quan, sớm thì ba năm, muộn thì bảy tám năm.

Tốt gì mấy năm cũng sẽ yên tĩnh.

Thẩm Nghi Thu nâng hai mắt đẫm lệ lên, khẽ "ừm" một tiếng.

Uất Trì Việt ôm nàng lòng, từng chút từng chút khẽ vuốt ve lưng nàng, ôn nhu sờ gáy nàng:

Chờ lúc nào rảnh rỗi hơn chút, chúng sẽ du ngoạn Giang Nam.

Câu thuần túy chỉ là đói quá vẽ bánh ăn thôi*, Uất Trì Việt chuyện còn tìm chuyện để , thể rảnh rỗi .

Họa bính (tức bánh vẽ) là tắt của câu thành ngữ Trung Quốc họa bính sung cơ (畫餅充飢 - tạm dịch: vẽ cái bánh để qua cơn đói). Câu thành ngữ ý sử dụng trí tưởng tượng để an ủi bản (vì thực tế ăn bánh vẽ giấy thì mà đỡ đói ). Còn nghĩa bóng của câu thành ngữ dùng để chỉ sự việc viễn vông, thật.

Uất Trì Việt cần vẻ mặt nàng cũng là nàng tin. Hắn cùng nàng đan chặt mười ngón tay, lắc lắc tay nàng:

Không lừa nàng . Chờ tới khi Thái tử thể cầm quyền, chúng nhàn rỗi ?

Thẩm Nghi Thu giãy khỏi n.g.ự.c , nâng mí mắt lên, cảnh giác về phía .

Quả nhiên kẻ cúi đầu xuống, chống lên trán nàng, chững chạc đang hoàng, lời cực kì chính nghĩa:

Cho nên chúng cố gắng hơn chút, để Thái tử sớm lên nắm quyền.

Thẩm Nghi Thu nên nên , thực nàng cũng nghĩ sinh con nối dõi sớm. Bây giờ trong hậu cung của Uất Trì Việt chỉ một nàng, con vua tới nay vẫn thấy tăm , nghĩ qua cũng trong triều áp lực lớn bao nhiêu. Vậy mà một gánh vác, để nàng chịu nửa phần ủy khuất.

ngày hôm Đào phụng ngự mới khám mạch bình an cho nàng xong. Thân thể còn điều trị thêm một thời gian nữa, gấp cũng gấp .

Còn đang suy nghĩ, tay Uất Trì Việt trượt tới bên hông nàng từ lúc nào. Không đợi nàng lấy tinh thần, đai lưng áo ngủ cởi .

Thẩm Nghi Thu vội vàng kéo vạt áo, che chính :

- Đào phụng ngự còn điều dưỡng thêm.

Uất Trì Việt một tay nắm lấy hai tay nàng, một tay cởi áo ngủ từ vai nàng xuống. Hắn cảm thấy da thịt nàng còn mềm mại trơn nhẵn hơn cả vải tơ, hầu kết khỏi giật giật, ánh mắt cũng tối sầm.

Khoảng thời gian hai đều bận rộn, ban đêm cơ hồ xuống gối là ngủ ngay. Nhiều nhất cũng chỉ ôm nàng chặt chẽ cọ xát một phen thôi, mấy chuyện mật chút hổ đều từng tới. Chút kĩ năng học từ Ngọc Hoàng tiểu quan cũng cơ hội áp dụng.

Hôm nay khó ngày giờ , đúng lúc thể ôn cái cũ, thực hành thêm cái mới. Uất Trì Việt hạ quyết tâm, cho dù như thế nào cũng quyết để nàng chạy trốn.

Hắn hai lời liền lập tức ôm Thẩm Nghi Thu lên giường, bản dựa gối đầu giường, để cho nàng dựa lưng lồng n.g.ự.c , từ lưng ôm lấy eo nàng.

Thẩm Nghi Thu thấy mặt , cúi đầu chỉ thể thấy ngón tay với khớp xương rõ ràng của nam nhân đang nhẹ nhàng lướt qua đầu vai cùng xương quai xanh của nàng.

Cùng lúc đó, môi mỏng của khẽ cọ tai nàng, thỉnh thoảng như như thổi trong lỗ tai nàng.

Thẩm Nghi Thu sợ nhất một chiêu , tay lập tức mềm nhũn, giữ nổi vạt áo, liền đoạt .

Buổi tối nàng uống nhiều thêm vài chén rượu, lúc cơn chếnh choáng phát tác. Vốn chút mê man, đùa bỡn như , tinh thần chỉ còn một mảnh hỗn độn.

Hai cánh tay của Uất Trì Việt một khắc cũng ngừng nghỉ, còn thấp giọng lời dụ dỗ bên tai nàng:

Đừng sợ. Đào phụng ngự , lúc nữ tử vui vẻ sẽ càng dễ mang thai, đứa trẻ sinh cũng thông minh lanh lợi...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-353.html.]

Thực thì Đào phụng ngự từng qua lời , đây chỉ là do bịa đặt lung tung thôi.

Thẩm Nghi Thu chút nghi ngờ, thở gấp :

- Là... Thật chứ?

Uất Trì Việt nghiêm túc :

Ta lừa nàng bao giờ ? Nhiều ít thì thì cũng nên diễn luyện mấy , tới lúc thật cũng chịu nhiều đau đớn, cũng tới nỗi trở tay kịp.

Thẩm Nghi Thu vẫn chút nửa tin nửa ngờ như cũ. trong những chuyện , nàng cũng nhiều hơn các thiếu nữ khuê các là bao, đành cắn răng tin tưởng.

Nam nhân đáng ghét :

- Đừng lo, ban nãy chuẩn đệm lót cẩn thận phía .

Lời của mang theo hai nghĩa, gương mặt của Thẩm Nghi Thu lập tức hun đến đỏ bừng. nhanh, nàng còn để ý tới e lệ nữa, cũng rảnh để ý tới mấy cái . Nàng cách nào suy nghĩ , chỉ thể ngẩng cái cổ thon dài lên, thở dốc dồn dập.

Uất Trì Việt để một chuỗi nụ hôn dày đặc cổ nàng, cả chậm rãi trượt xuống.

Trong lòng Thẩm Nghi Thu run lên, mở to hai mắt, trong mắt vẫn mang một mảnh nước m.ô.n.g lung, một bên dùng tay đẩy :

- Không thể như thế...

Đây còn là loạn bình thường nữa, đây chính là loạn trong loạn .

Nam nhân gì, cũng để ý quá nhiều. So với sự trúc trắc của , hiện tại càng thêm linh hoạt thành thạo. Chính xác là uyển chuyển như rồng lượn, chỉ trong chốc lát đưa nàng lên tới đỉnh cao của sự càn rỡ.

Có lý do chính đáng đàng hoàng, chỉ cần Uất Trì Việt nhàn rỗi, sẽ lôi kéo Hoàng hậu chuyện càn rỡ.

mà dù "càn rỡ" mấy , nhưng da mặt Thẩm Nghi Thu vẫn mỏng. Có một tính một chữ "",

nàng để ý, mấy ngày liên tục chịu khuôn khổ.

Cứ chân chính chuyện càn rỡ như hơn một tháng. Vào ngày đúng hôm mùng một, Đào phụng ngự theo thường lệ đến xem mạch bình an, cuối cùng cũng gật đầu.

Uất Trì Việt như đại xá, xém chút nữa là ôm Hoàng hậu lên xoay mười bảy mười tám vòng mặt lão phụng ngự.

Đêm đó, thiên tử tắm rửa đốt hương, đem chính từ trong ngoài tẩy đến mức sáng bóng chói lóa.

Thừa dịp Hoàng hậu đang tắm rửa ở điện, lặng lẽ đem những bí kíp Ngọc Hoàng tiểu quan truyền dạy ôn một , tới lúc thuộc làu hơn cả sách mới thôi.

thật sự tới lúc dùng đao chiến đấu, Uất Trì Việt vẫn chút lo lắng.

Đây là đầu tiên bọn họ thực sự chuyện cá nước mật

kiếp . Nếu như Thẩm Nghi Thu nhớ rõ gì hết thì cũng thôi , nhưng xui là nàng cũng chuyển thế trùng sinh giống như .

Rất nhiều chuyện của đời Uất Trì Việt đều để ý, cũng thể là mắc bệnh quên giống hầu hết các nam nhân đời. nam nhân nào thể quên đầu tiên của chính .

Lần đầu tiên của bọn họ... Không đề cập đến cũng .

Uất Trì Việt tính toán rửa sạch nhục nhã, Thẩm Nghi Thu cũng đang nhớ kiếp .

Khi đó bọn họ đều là đầu tiên, mò mẫm tìm tòi đến tận nửa đêm vẫn gì. Sang đêm thứ hai ngừng cố gắng, nàng đau đến mức c.h.ế.t , mà Uất Trì Việt hình như cũng hề dễ chịu.

Nghĩ đến lặp chuyện tội đó một nữa, khuôn mặt nàng lập tức trắng bệch.

Hai lo sợ bất an dài giường, Uất Trì Việt nhẹ nhàng giữ lấy đầu vai của nàng:

- Đừng sợ, sẽ cho nàng thoải mái.

Dứt lời liền hạ quyết tâm, xoay đem nàng đặt ở .

Có lẽ là do chuẩn kỹ càng từ , nên so với sự đau đớn như xé rách thành hai nửa của kiếp thì hơn nhiều. Đau thì vẫn đau, nhưng thể chịu đựng .

Điều càng khiến nàng vui mừng hơn chính là, tên Uất Trì Việt sống một đời tiến bộ hơn nhiều, tới một khắc đông hồ* rửa tay gác kiếm.

*~ 15'.

Loading...