Thẩm Nghi Thu trùng sinh về năm nàng mười lăm tuổi.
Một khắc nàng còn ở linh đường của Uất Trì Việt chèn ép Hà thục phi, tại tự dưng trượt chân, thái dương va ngay góc nhọn phía của quan tài.
Ngay lúc đó nàng chỉ cảm thấy một trận đau đớn đánh úp tới, hai mắt bỗng dưng tối đen. Sau khi mở mắt một nữa, nàng trở khuê phòng ở Thẩm gia - nơi nàng ở khi xuất giá.
Thẩm Nghi Thu nhanh nhận rõ ràng về tình cảnh của bản hiện tại. Trước mắt nàng là quang cảnh của mười một* năm , lúc nàng chọn Thái tử phi.
Thẩm Nghi Thu ở giường, ngơ ngẩn ngước mắt lên đỉnh màn với những hoa văn quen thuộc, hít sâu một nghẹn luôn ở trong ngực, suýt chút nữa khiến nàng nghẹn chết.
Nàng như băng mỏng mà nhẫn nhịn mười năm, thật vất vả vượt qua khổ sở để trở thành Thái hậu, mắt thấy bản sắp nắm quyền, nhưng bỗng nhiên trượt chân đập đầu mà c.h.ế.t khiến nàng phí hết công sức.
Chẳng lẽ là Uất Trì Việt tuổi đang tráng niên mà c.h.ế.t sớm nên cam lòng, đó biến thành lệ quỷ tới hại nàng?
Thẩm Nghi Thu âm thầm suy nghĩ, cảm thấy đến nỗi như . Bọn họ kết tóc mười năm, tuy luôn ghét như chó với mèo nhưng cũng chỉ thế mà thôi, thâm thù đại hận gì cả.
Huống chi khi chết, chính bản nàng coi như cũng tận tình tận nghĩa, nhiều ngày ngủ nghỉ, giúp đem tiểu thái tử nâng lên ngai vàng.
Cùng lắm là chèn ép lòng của * hai câu, nhưng Uất Trì Việt cũng đến mức lòng hẹp hòi như thế chứ.
* Ý Hà Uyển Huệ.
Thẩm Nghi Thu nghĩ đến thái tử, khỏi nghĩ tới nàng vốn thể buông rèm chấp chính, giang sơn. Rồi tự dưng thấy khó thở, suýt chút c.h.ế.t thêm nữa.
Đang ảo não, chỉ màn cửa ai đó nhẹ nhàng vén lên, tỳ nữ của nàng - Tố Nga vòng qua bình phong lớn, đến giường nàng nhỏ:
- Tiểu nương tử, Hải Đường tỷ tỷ đến nhờ nô tỳ chuyển lời, lão phu nhân mời đến Thanh Hoè viện.
Thẩm Nghi Thu thấy là tổ mẫu gọi đến, đành dậy.
Tố Nga vén cao màn trướng lên, nhóm nô tỳ nối đuôi . Múc nước, bưng chậu rửa mặt, nâng xiêm y,... một loạt mười mấy vững vàng, vô cùng dọa .
Người câu gọi là "con rết trăm chân, c.h.ế.t vẫn giãy giụa". Thẩm gia dù gì cũng là gia đình thế gia cuộc sống xa hoa, tuy giờ chỉ còn cái thùng rỗng, nhưng phô trương thanh thế trăm năm cũng thể bỏ .
Tổ mẫu xuất từ dòng họ Hoa tộc cũ, quen sự qua loa, cầu kì quá nên Thẩm Nghi Thu liền chọn một kiện áo màu sắc tươi tắn họa tiết hoa đào mắt, váy lụa màu xanh ngọc bích, hai búi tóc bên cài một đôi trâm gỗ kim tố, đeo thêm trang sức gì khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-4.html.]
Rửa mặt xong xuôi, Thẩm Nghi Thu phủ thêm áo khoác ngoài màu trắng, mang theo hai nha khỏi cửa.
Thanh Hoè viện phía là hai cái sân, hai sảnh đường lớn, hành lang bốn phía vây quanh.
Thẩm lão phu nhân ngủ ở chính đường rộng năm gian, độ dài chín thước, nóc tẩm điện phủ ngói lưu ly xanh biếc, vách tường kiên cố chắc chắn, mái nhà cao lớn thoáng mát, đúng là mười phần đẽ và hùng vĩ.
Gian viện trạch là Cụ tổ của Thẩm Nghi Thu thiết kế, mấy gian phòng thôi cũng tiêu tốn hết hai mươi vạn lượng bạc.
Cho dù là ở trong cung, dạng nhà xa xỉ như thế cũng quá nhiều.
Canh giờ theo thường lệ là lúc Thẩm lão phu nhân đang tụng kinh ở Phật đường phía Tây nhĩ phòng.
Thẩm Nghi Thu bước phòng, một cỗ mùi đàn trầm hương xen lẫn mùi gỗ mục ập mặt.
Trong hương khói mờ mịt, Thẩm lão phu nhân mặc một y phục vấn màu đỏ tía vặn, đang quỳ ở bàn thờ Phật tụng kinh.
Sau khi nàng xuất giá sáu năm thì Thẩm lão phu nhân qua đời, bây giờ bỗng nhiên gặp lâu ngày thấy, nhớ tới đủ loại chuyện của kiếp , trong lòng Thẩm Nghi Thu ngũ vị tạp trần, trăm mối cảm xúc ngổn ngang đan xen.
Cha của Thẩm Nghi Thu lượt qua đời khi nàng mới chỉ bốn năm tuổi, nàng là ở gối của tổ mẫu mà lớn lên.
Thẩm lão phu nhân là một nghiêm khắc, vốn ghét bỏ mẫu của Thẩm Nghi Thu nên đối với nàng cũng là giận cá c.h.é.m thớt.
Đời Thẩm Nghi Thu , nên luôn cho rằng chỉ cần bản cố gắng xuất chúng, tổ mẫu đối với nàng nhất định sẽ hơn một chút.
mà nàng vì Thẩm gia cung cúc tận tụy nhiều năm, kết quả cũng chỉ đổi một câu lạnh lùng của tổ mẫu đó là "vô dụng".
Thẩm lão phu nhân thấy động tĩnh, cũng đầu , hai mắt khép hờ, bỏ quyển " Hoa Nghiêm Kinh " mới tụng xong sang một bên, đó mới gọi tỳ nữ dìu bà dậy.
Bà đầu mắt liền đánh giá cháu gái, thấy nàng y phục mộc mạc thanh khiết, lông mày mới thả lỏng :
- Thất nương tới ? Ngồi xuống .
Bà cháu hai đối diện , Thẩm lão phu nhân phân phó tỳ nữ pha , còn Thẩm Nghi Thu lẳng lặng đánh giá tổ mẫu lâu gặp.
Thẩm lão phu nhân Thôi thị năm nay hơn sáu mươi, bình thường chuyện ít khi , so với bình thường thì trẻ hơn hơn chút. Chỉ là trong khoé mắt cong lõm sâu , tựa như một con chim nên khiến cho khuôn mặt của bà tăng thêm mấy phần lạnh lùng.