TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 41

Cập nhật lúc: 2024-12-15 11:28:28
Lượt xem: 127

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tịnh Hư chân nhân véo ngón tay một cách khó hiểu, nhếch môi lẩm bẩm điều gì đó, mắt chợt sáng lên, mừng rỡ :

Điện hạ thể như rồng như phượng, mệnh cách cao quý thể tả nổi, bình thường mệnh cách ai xứng địch . Ngược giống như Thẩm tiểu thư , mệnh cách tầm thường, mệnh mỏng phúc bạc nhưng cưới về vô hại. Nàng cùng điện hạ đúng là ông trời tác hợp.

Hoàng đế nửa tin nửa ngờ, liếc nhi tử đang quỳ mặt đất một chút, về phía Tịnh Hư chân nhân:

Lời thật ? Tịnh Hư chân nhân :

Trời đất bao la, tiểu đạo tu hành nông cạn, dám dối để thấu thiên cơ. mà nếu thật sự nửa câu dối, thì trời sẽ thả hỏa lôi xuống, đánh cho tiểu đạo thịt nát xương tan.

Hoàng đế vuốt râu trầm ngâm :

Chân nhân quá lời . Tịnh Hư chân nhân :

Tiểu đạo "chính nghĩa thì ủng hộ, lạc đường trợ giúp?". Lời dù là lời của nho gia nhưng tiểu nhân cũng tán thành. Chu U lạc đường, trời đất tàn tạ, cố hữu ép cung ki chi phục họa, nếu Chu U c.h.ế.t tại Bao Tự sẽ là lẫn lộn đầu đuôi. Thánh nhân hiền từ thương dân, Thái tử cũng đích thực hiếu. Đại Yến nhất định sẽ thịnh vượng kéo dài đến hàng trăm hàng nghìn năm *.

Xin , đoạn chỗ hiểu chỗ nên chỗ nào hiểu bê luôn cả convert . Mọi thấy sượng trân thì cũng thông cảm cho nhé !

Hoàng đế trầm ngâm một lát, vuốt cằm :

Lời A sư đúng. Lại sang nhi tử :

Quay về tự hỏi bản , nghĩ xem đúng ? Uất Trì Việt bái lạy:

Xin tuân theo lời A da dạy bảo.

Hoàng đế thẳng lên, từ đỡ nhi tử dậy.

Hai một phen phụ tử chuyện, tiếp tục vui vẻ hoà thuận. Thái tử vén tay áo lên, tự cha trải giấy mài mực. Bút tích còn khô, chờ đợi thêm nữa mà đem thủ dụ mãi mới nhét trong ngực.

Hoàng đế giữ trong Thanh Hoa cung, nhưng một mực khăng khăng đòi trở về, nên ông cũng cưỡng cầu nữa.

Uất Trì Việt về, một đường cưỡi ngựa ngừng nghỉ, trở Đông cung cũng là thời điểm trăng lên cao.

Hắn rảnh lo bụng đói kêu vang, chỉ uống một ly , liền gọi Giả thất cùng Giả bát tiến thư phòng, cho lui những bên cạnh.

Giả thất việc đó là việc liên quan tới bốn mươi trượng , đợi thái tử đạt câu hỏi vội :

Khởi bẩm điện hạ, bộc đem lời nhắn nhủ của điện hạ truyền ngoài , chắc hẳn chỉ ít ngày nữa thôi chuyện sẽ lan khắp nơi.

Uất Trì Việt khẽ vuốt cằm:

Vậy thì giữ bốn mươi trượng, còn bốn mươi trượng ngày mai nhận .

Hai thở dài một , nghĩ đến ngày mai da thịt ăn một trận đau đớn, trong lòng âm thầm khiếp vía.

Giả thất :

Bộc một chuyện khác bẩm báo với điện hạ.

Uất Trì Việt nhướng mi. Giả thất :

Bộc hôm nay ở giữa chợ bún một chuyện kì lạ. Bởi vì việc xuất hiện ở Sùng Nghĩa phường nên bộc dám giấu diếm.

Uất Trì Việt lúc đầu hứng thú lắm, nhưng khi tới Sùng Nghĩa phường là nơi ở của Thẩm phủ thì khỏi ngẩng đầu lên.

Giả thất tiếp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-41.html.]

Ở góc Tây Nam phường Sùng Nghĩa một toà Thiện Thọ tự, giữa đình trồng một cây ngô đồng già ba trăm năm tuổi. Mấy ngày đây mọc một chiếc lá sặc sỡ, phiến lá hoa văn mờ nhạt, thể mơ hồ là hình phượng hoàng. Bây giờ cả đường phố đều đang đồn, phường Sùng Nghĩa sắp phượng hoàng đời.

Uất Trì Việt khỏi một tiếng, lời đồn cũng giả.

Giả thấy thấy lộ ý , gãi gãi một bên má, âm thanh nịnh nọt :

Có thể thấy Thái tử phi của chúng là phượng hoàng giáng thế, trời cao cũng hưởng ứng.

Uất Trì Việt mỉm một cái:

Ăn khéo léo quá nhỉ. Lấy ở cái gọi là hưởng ứng? Đây là lời vô căn cứ, chẳng qua là đang cố tạo nó thôi.

Hắn suy nghĩ một chút, trong đầu liền hiện một gương mặt mơ hồ. Hoa yến ngày đó, Thẩm lão phu nhân mang theo cháu gái dự tiệc, tuy nhớ rõ là thứ mấy, nhưng chắc chắn là cháu đích tôn*.

Cháu trưởng.

Việc hơn phân nửa là nhà nàng tự cho là thông minh. Nếu lúc đầu cưới là Thẩm thị,

chẳng sẽ biến Thẩm gia thành trò của tất cả trong kinh thành ?

Hắn quan tâm, chỉ một tiếng.

Hai rời khỏi thư phòng, xuyên qua hành lang, tới Trường Thọ viện. Giả bát cuối cùng cũng nhịn nữa, đem một bụng nghĩ vấn cả ngày nay đổ ngoài:

A , điện hạ mới cái ông trời hưởng ứng đều là lời vô căn cứ, cho dù sáng suốt nhất ở kinh thành cũng sẽ tin. Vậy vì lệnh cho chúng truyền cái bài đồng d.a.o ?

Giả thất liếc mắt một cái:

Ngươi thì cái gì, điện hạ chỉ nhờ bài đồng d.a.o đó thổi gió ngoài, cho kinh thành đều , Đông cung cưới Thẩm thất nương tử Thái tử phi, để hai nhà Ninh Thẩm tự mà xử lý.

Giật bát gãi gãi cái ót, hiểu chút nào:

Nói vẫn hiểu, Thẩm tiểu nương tử cùng Ninh gia đính hôn. Nếu hai nhà , tay luôn thì chuyện coi như sẽ kết thúc. Nếu thì Ninh công tử dứt khoát gạt bỏ chúng , dẫn Thái tử phi chạy trốn, thì chúng là đánh cỏ động rắn ?

Giả thất dúi lên đầu một cái:

Nói ngốc, đúng là ngốc thật. Đã bảo bớt xem mấy cái truyền thuyết linh tinh vớ vẩn , đầu óc đúng là hỏng hết . Nói toạc thì đây là vì thể diện của hai nhà. Điện hạ phân phó chúng , đương nhiên là nắm chắc, mười phần nắm chắc chín phần. Đệ từng thấy thái tử điện hạ thua bao giờ ?

Giả bát cũng chút hoàng mang, gãi đầu một cái:

- Chưa từng thấy ...

Uất Trì Việt đuổi hai tên thị vệ , đem thủ dụ của Hoàng đế từ trong hộp gỗ lấy xem lệnh cho hầu mài mực.

Hoàng gia cưới vợ cũng cần ba mối và sáu chứng, chuyện gì cũng thể giải quyết bằng chiếu

chỉ. Kiếp lập phi, tất cả các công việc đều do triều thần định , mời bà mai là Tông Chính tự khanh, thúc tổ của ông phụ tấn Lăng vương. Mặc dù ông là quận vương đức cao vọng trọng nhưng xét cho cùng ông vẫn là nhà của họ Uất Trì.

Lần , ứng cử viên trong tâm trí là Hộ bộ Thượng Thư cùng trung thư môn hạ Lư Tư Mậu. Hắn là Tể tướng, xuất thế gia, bất luận tuổi tác gia cảnh đều là ứng cử viên nhất. Mà cùng phu nhân nhiều năm qua vẫn luôn phu thê tình thâm, kinh thành đều .

Uất Trì Việt xong mời, giao cho thái giám giữ lấy. Hắn quẳng bút xuống, như điều suy tư nên dùng đầu ngón tay gõ lên án thư.

Hắn căn bản lo lắng Ninh gia sẽ tay .

Hắn hiểu rõ Ninh gia, hiểu rõ Ninh Ngạn Chiêu.

Hắn họ sẽ như thế nào.

Loading...