Tin đồn về trấn Phượng Hoàng nhanh chóng lan truyền khắp thành Trường An, gần như là tất cả phố xá đều .
mà Thẩm Nghi Thu ngày nào cũng lười biếng ở trong sân, mấy tỳ nữ cũng đều theo chủ nhân, cũng thờ ơ với chuyện, cho nên hai ba ngày , bài hát đồng d.a.o mới đến truyền đến tai Thẩm Nghi Thu.
Lúc đó nàng đang phờ phạc ở giường, Tương Nga cùng Tố Nga, một cầm cái quạt quạt mát, một thì lột vỏ quả nho ướp lạnh đưa miệng màng.
Hằng năm cứ tới mùa hè là Thẩm Nghi Thu dễ dàng giảm cân. Mọi năm cứ tới thời tiết là nàng ăn ngon, ngủ yên. Chỉ cần ăn một cơm canh thịt cá là chán ngấy, vì nàng chỉ ăn một ít rau xanh và hoa quả tươi.
Không mấy ngày, mấy miếng thịt mới nuôi thêm biến mất, cằm nhọn nhô , đáng thương.
Tương Nga ở một bên lột nho :
Sớm tiểu nương tử gầy nhanh thế , vài ngày cắt y phục nên bảo họ cắt nhỏ hơn một chút.
Tố Nga :
Thôi , tiểu thư năm xuất giá . Những thứ y phục đến lúc đó hợp với hình thức nữa. Dù cũng mặc nốt mùa hè cũng để tất cả ở đây thôi.
Tương Nga tiếc nuối :
Đều là chất vải thượng hạng như thế , bằng cứ mang hết . Sau tiểu nương tử hoặc tiểu lang quân, đổi thành may mấy bộ đồ lót nhỏ nhỏ, mềm mại dễ chịu lắm.
Thẩm Nghi Thu :
Mọi chuyện còn với , tính toán xa quá đấy.
Tương Nga chân thành đáp lời:
Đâu xa gì chứ. Đầu tháng sáu hạ quyết định , trễ nhất thì tới cuối sang năm là thành lễ. Đến mùa thu sang năm nữa là tiểu lang quân cùng tiểu nương tử nhỏ .
Thẩm Nghi Thu còn kịp gì, Tố Nga cũng hào hứng, bẻ ngón tay :
Đầu tiên nhất nên là một tiểu lang quân nho nhỏ, thứ hai thì nên là một tiểu nương tử, thứ ba thì ...
Thẩm Nghi Thu dở dở , nhưng bọn họ xôn xao ồn ào, trong lòng khỏi cũng sinh mấy phần mong ước.
Đời , điều nàng tiếc nuối nhất là thể sinh đứa con của . Nếu ít nữa con, nàng sẽ tự tay may thật nhiều cái áo nhỏ, áo choàng nhỏ, giày nhỏ, quần nhỏ và mũ nhỏ .v..v..
Ngoài mùa đông thì may áo lông chồn, nhất định dùng chỗ lông mềm mại nhất.
Nàng nghĩ nghĩ tới mức xuất thần, Tố Nga ở trong mắt đầu sang nháy mắt với Tương Nga:
Tiểu thư nhất định là sẽ nhiều tiểu lang quân cùng tiểu nương tử. Đến lúc đó từ cao tới thấp, từ lớn tới nhỏ, xếp một hàng dài lưng. Từng đứa nhỏ đều mắt giống như tiểu thư
nhà chúng ... ách ... Tiểu thư ăn nhiều nho một chút, đông con nhiều phúc ...
Thẩm Nghi Thu đỏ mặt, xoay dậy. Rút quạt tròn trong tay nàng , cầm ngược quạt lên, dùng cán trúc hoa của quạt gõ nhẹ lên trán nàng:
Càng càng phép tắc. Vào trong viện của đem một nửa sợi tơ đến đây!
Tương Nga vội :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-43.html.]
Tiểu thư thể thoải mái, tội gì tốn sức những đồ vật , để đấy cho bọn nô tỳ là .
Tố Nga che miệng bật :
Có một việc ngươi thể , nhưng cũng những cái ngươi thể . Ngươi đang đến cái gì ?
Tương Nga cũng , nháy mắt mấy cái:
- Nô tỳ đương nhiên là cái gì .
Thẩm Nghi Thu lười biếng chuyện với bọn họ, nàng với tay lấy tấm lụa ngũ sắc mới đan nửa chừng. Đoan Ngọ năm nào nàng cũng dệt một ít vải Trường Thọ để gửi sang nhà , bây giờ thêm một nơi gửi nữa ...
Nàng gom các loại sợi tơ một chỗ, trong đầu liên tưởng các loại hoa văn khác , tự dưng trong lòng tràn một chút nhu tình.
Dần dần, tiếng của các nàng tỳ nữ nhỏ dần . Nàng còn kịp nhận thì trời đổ mưa, những hạt mưa rơi mái hiên rơi xuống những bậc đá khiến nàng nhớ tới cung điện sâu thẳm và những đêm dài trong thâm cung. Rồi vô thức cơn mưa cũng đưa dòng suy nghĩ của nàng trôi xa tới một nơi rõ...
Nàng nhận cảm thấy buồn ngủ, cánh tay bắt đầu chậm dần dần rũ xuống ..
lúc nàng Tố Nga loáng thoáng với Tương Nga:
hôm qua mới hai câu kì lạ của tụi trẻ con, ngươi qua ?
Tương Nga :
- Là chuyện quái lạ về cây ngô đồng ở Thiện Thọ tự ?
Sự tình về cây ngô đồng Thẩm Nghi Thu từng qua, nàng liền đại bá của vị "cao nhân" nào chỉ điểm, hòng giúp Tam tỷ tạo thời thế.
Mà cũng suy nghĩ một chút xem Uất Trì Việt là ai? Sao thể loại thủ đoạn vụng về ép khuôn khổ . Thẩm lão phu nhân nếu sợ là cũng sẽ trách cứ Thẩm đại bá một phen.
Nàng cũng chỉ qua một ném đầu. Tuy chuyện khiến Thẩm gia mất hết mặt mũi, nhưng nàng cũng sớm coi nhẹ những chuyện hư danh . Dù cũng coi như để kinh thành xem truyện tiếu lâm, thì cứ .
Tố Nga tiếp:
Đây chỉ là một đoạn trong đó. Còn đoạn khác nữa cơ. Tương Nga trả lời:
Đoạn thì ngược từng qua.
Tố Nga đắc một tiếng:
Ngươi đúng ? Hai đoạn thực chỉ là một chuyện thôi, đều về cháu gái lớn của Thẩm lão phu nhân - Thẩm tam nương.
Thẩm Nghĩ Thu tới đây, cơn buồn ngủ lập tức vơi phân nửa. Trong lòng nàng ẩn hiện chút bất an, chẳng lẽ đại bá của nàng những hai chuyện ngu xuẩn cùng một lúc ?
Đang thắc mắc Tố Nga :
Ngươi , gần đây bên ngoài đang lưu truyền khắp nơi một bài ca dao, là hát như thế nào nhỉ ... khụ ...
Nàng hắng giọng một cái, nhỏ giọng hát:
Thần Thủy Tương, khắc Phượng Hoàng, sơn son thếp vàng, ngọc bội ...
Trái tim Thẩm Nghi Thu như đông cứng , vội vàng dậy.