TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 45

Cập nhật lúc: 2024-12-15 11:30:41
Lượt xem: 92

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vóc dáng của Thiệu Trạch so với những thiếu niên khác bình thường cao lớn hơn nhiều, bây giờ ghế thì giống y như một toà núi cao dốc. Tuổi của với Ngũ lang Thẩm gia cũng khá tương đương , chỉ là cao hơn Ngũ lang tận một cái đầu.

Thẩm Nghi Thu hướng chỗ hai vị trưởng hành lễ.

Thiệu Trạch thấy biểu tới, tự dưng thở phào một .

Thẩm Nghi Thu sang Thẩm ngũ lang :

- Đã phiền Ngũ đường đón tiếp .

Thẩm ngũ lang vốn đối với tên tiểu tử nghèo hèn cũng chẳng hài lòng lắm. Hắn thứ nhất am hiểu văn thơ ca phú, thứ hai là cũng cưỡi ngựa săn bắn. Mới tới Bình Khang phường, mặt tên liền giống như là que sắt nung đỏ, đúng là chả chút thú vị nào.

Hắn sớm mất hết kiên nhẫn, thấy biểu tới liền dậy cáo " tiếp nữa" rời .

Thiệu Trạch đó liền thở phào một , vốn giỏi chuyện. Chỉ đến mấy chuyện như bày binh bố trận, múa đao múa thương mới khiến cho cảm thấy hứng thú, mới thể từ đó mà hết chuyện tới chuyện .

Mà sở thích của nhóm công tử như Thẩm gia khác một trời một vực với . Nếu cùng bọn họ gặp mặt chuyện, đúng là chỉ thể mà trừng mắt thôi.

Thẩm Nghi Thu khi thấy thần sắc như "sống sót đại nạn" của Thiệu Trạch liền nhịn , nhất thời mấy sự buồn phiền bực bội trong lòng cũng ném hết sang một bên:

A tới đây? A cữu, cữu mẫu với Vân biểu tỷ vẫn khoẻ chứ?

Hàn huyên qua mấy câu, Thiệu Trạch liếc qua nha đầu Tố Nga bên cạnh Thẩm Nghi Thu, vẻ mặt như kiểu thôi.

Thẩm Nghi Thu lập tức hiểu ý:

Không a . Huynh chuyện gì cứ thẳng .

Thiệu Trạch lấy từ trong n.g.ự.c một chiếc hộp nhỏ bằng sơn mài màu đen khảm ngọc trai. Ngoài hộp dán kín bằng sáp, giống như là đang cất giấu một bí mật nào đó.

Thiệu Trạch đặt chiếc hộp nhỏ lên bàn cạnh chén :

Đây là vật Ninh Thập nhất lang nhờ bạn đồng môn ở Quốc tử giám chuyển tới cho . Hắn căn dặn tự tay đưa tới cho , cho nên cũng dám cho a Nương với a Vân .

Làm phiền a .

Thẩm Nghi Thu .

Nàng đoán vật trong hộp là cái gì , nhưng nàng vẫn từ từ rút một nhành hoa tơ vũ trâm vàng, đẩy lớp sáp bên ngoài nhẹ nhàng mở nắp hộp.

Một chiếc khăn tay bằng lụa trơn, ở trong góc còn thêu một đóa diên vĩ màu tím nhỏ, hiện giờ nó gấp thành hình vuông và đang xếp ngay ngắn ở bên trong hộp.

Tố Nga thoáng qua một chút liền nhận ngay đây là đồ vật của tiểu nương nhà , chính là vật mà đưa cho Ninh thập nhất công tử ngày gặp mặt hôm đó. bây giờ vì vật về nơi ? Nàng nghĩ như thế nào cũng thể hiểu .

Thiệu Trạch dù ngốc nghếch đên chăng nữa, khi vật cũng đoán đây là tín vật của hai .

Hắn hổ tới mức mặt cũng nên giấu , luống cuống đưa mắt sắc mặt của biểu :

- A ... a ... !

Hắn mở lời động viên mấy câu nhưng cũng loại chuyện như thế thì nên động viên như thế nào.

Khi còn nhỏ cho dù là xảy chuyện gì, chỉ cần xoa đầu nàng một cái một câu:

Tiểu Hoàn đừng . Để phòng của A nương lấy kẹo cho ăn nhé.

Chỉ cần như thế là chuyện bình thường trở .

hôm nay liều thuốc đối với biểu trưởng thành thì thể nào dùng nữa.

Thẩm Nghi Thu sự bối rối của biểu , nhàn nhạt :

- A đừng lo lắng, .

Nàng lấy cái khăn trong hộp sơn mài , đẩy chiếc hộp trở về phía trưởng:

Làm phiền A đem chiếc hộp đưa cho Ninh công tử. Cũng chỉ là một vật bình thường mà thôi, đáng để trong chiếc hộp quý giá như .

Một chiếc hộp như nên dùng để đựng một chiếc khăn tay cũ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-45.html.]

Một tiểu lang quân như cũng nên để thành thuyền cho nàng qua sông.

Thiệu Trạch chỉ việc hôn nhân của biểu với Ninh gia e rằng là thành nữa, nhưng cũng lý do tại .

Hắn , nếu càng thương tâm thì càng giả bộ điềm nhiên như chuyện gì. Nếu để lâu thì chuyện sẽ càng thêm phiền phức, nhất định nhanh chóng giải quyết kịp thời.

Cho nên khi thấy bộ dạng của biểu , càng thêm luống cuống tay chân.

Hắn khó xử gãi lỗ tai:

A ... Người thường ... cái ... Nếu chuyện cũ cho qua thì chuyện mới lành sẽ tới ...

Thẩm Nghi Thu nghĩ thầm, là "cũ mới đến", mà là mới , cũ thì âm hồn bất tán, đang ngóc đầu trở .

Nhìn thấy dáng vẻ vò đầu bứt tai của a , nàng khỏi :

A , thật mà.

Nàng nhàn nhạt một tiếng:

A sang năm sẽ thi khoa cử đúng ? Thiệu Trạch ngượng ngùng sờ sờ cái ót, lắc đầu :

Ta chỉ là một tên đầu gỗ, cho dù thi khoa cử cũng chỉ trò cho thiên hạ thôi. Cha cũng ham học, vài ngày đó trong nhà cũng mời một chuyên dạy võ nghệ cưỡi ngựa b.ắ.n cung, chắc hơn phân nửa là sẽ theo con đường võ cử thôi.

Thẩm Nghi Thu :

Cũng , dạy cho a thành một đại tướng quân, canh giữ ba trấn, vang danh thiên hạ. Bọn Thổ Phiền, Đột Quyết chỉ cần xong uy danh của đại tướng quân là sẽ chạy mất mật ngay.

Thiệu Trạch càng thêm hổ:

- A cứ đùa. Làm gì chuyện gì dễ dàng như chứ ...

Hầu hết các tướng lĩnh biên cương ở triều đại đều là Hồ, đều xuất cầm quân, cho dù Võ cử trạng nguyên nhưng đến xuất , còn cách hàng vạn dặm nữa mới thực sự dẫn quân đánh giặc.

cữu cữu với cữu mẫu cũng chỉ một đứa con trai , cữu cữu thì thôi nhưng cữu mẫu đời nào chịu để a biên quan ăn bão, ăn cát .

Vừa đến mấy chuyện , Thiệu Trạch cũng quên luôn chuyện vui lúc nãy.

Hai hàn huyên một hồi, đó Thiệu Trạch lên đem chiếc hộp bàn cất trong ngực:

A về đây, kẻo lâu khiến cho Thẩm lão phu nhân khó chịu.

Thẩm Nghi Thu hiểu đây là biểu đang nghĩ cho nàng. Nói cho cùng, cho dù Thẩm lão phu nhân nổi nóng cũng chả của Thiệu gia, cuối cùng gây khó dễ cho nàng.

- Để tiểu Hoàn tiễn .

Nàng dậy đưa tiễn đến ngoài cửa, đưa tiếp tới bên ngoài cổng của Thẩm phủ.

Thiệu Trạch :

- A dừng bước.

Thẩm Nghi Thu gật đầu, khuôn mặt khẽ cong lên:

- A hỏi thăm thất tỷ của Thích gia nhé.

Thiệu Trạch xong mặt liền đỏ bừng, ngập ngừng một lúc cúi đầu ngoài.

Thẩm Nghi Thu đưa mắt bóng dáng rời của biểu , đó dẫn theo Tố Nga trở về viện tử của .

Tố Nga cũng chả dám hỏi cái gì, chỉ là suốt đường luôn vụng trộm dò xét sắc mặt của tiểu nương tử. thần sắc của chủ nhân vẫn bình tĩnh, còn thỉnh thoảng cùng nàng đùa vài câu.

Trở trong viện, Thẩm Nghi Thu liền đưa chiếc khăn giao cho Tố Nga:

- Dọn dẹp rương quần áo bên trong .

Dứt lời liền gỡ búi tóc , giường, sang Tố Nga đang mang vẻ mặt lo lắng :

Mới tiền viện một lượt thôi mà thấy mệt , bây giờ ngủ bù một chút đây.

Dứt lời nàng vươn cánh tay trắng nõn buông màn lụa xuống. Chuyện lớn như thế nào thì ngủ một giấc dậy cũng trôi qua thôi!

Loading...