TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 48
Cập nhật lúc: 2024-12-16 03:11:09
Lượt xem: 116
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đời bà mai là Tông chính tự khanh, Uý Trì Khoáng bên cánh Lăng vương. đời đổi thành Hộ bộ thượng thư cùng trung thư môn hạ Lư Tư Mậu.
Nếu qua phẩm cấp thì những tới kiếp chức vụ cao hơn, nhưng cánh Lăng vương suy cho cùng cũng chỉ là một tôn thất quận vương nhàn rỗi, còn Lư Tư Mậu mới thực sự là nắm thực quyền, nắm chắc chức tể tướng.
Thẩm Nghi Thu thấy kiếp đổi bà mai, nàng càng chắc chắn rằng Uất Trì Việt đổi mới tinh từ trong ngoài, tuyệt đối còn giống với nữa. Xem khi sống một đời, chuyện định ở kiếp thì kiếp sẽ giống y hệt như thế, đổi gì.
Thẩm lão phu nhân vô cùng vui mừng, ngay cả việc cháu gái chống đối ngỗ nghịch bề cũng tạm thời bỏ qua một bên, mặt như phát vầng hào quang rực rỡ :
Lư công xuất danh gia vọng tộc, quan tể phụ, đức cao vọng trọng. Nay Thái tử mời Lư công tới đây bàn chuyện hôn sự, việc cho thấy cũng coi trọng Thẩm gia nhà chúng .
Thẩm Nghi Thu cũng dám gật đầu bừa bãi, Uất Trì Việt là bần cùng lắm mới cưới nàng, đối với Thẩm gia vốn cũng chẳng hảo cảm gì, thể quan tâm đến những chi tiết nhỏ nhặt . Chuyện chắc chắn hơn phân nửa là xuất phát từ ý tứ của Trương hoàng hậu.
Vừa nghĩ tới Trương hoàng hậu, Thẩm Nghi Thu cũng nên nên . Lẽ nàng nên oán hận Trương hoàng hậu chia rẽ nhân duyên đang êm của nàng, nhưng khi nhớ tới đời Hoàng hậu che chở cho như thế nào, cuối cùng nàng chẳng thấy oán hận dù chỉ một chút. Nàng chỉ thể khổ, hai bọn họ suy cho cùng vẫn là duyên chồng nàng dâu.
Sau khi Lư thượng thư tới cửa lâu, thánh chỉ tứ hôn cũng tới, hôn sự coi như trở thành một kết cục định.
Hôn lễ định tháng tám, so với đời còn sớm hơn những một tháng.
Lúc đầu nàng xác định cùng Ninh thập nhất kết hôn, của hồi môn cũng chuẩn xong hết. hôm nay đột nhiên gả cho Ninh gia nữa mà gả tới Đông cung, nhiều thứ còn hợp với lễ nghi, hầu như tất cả thứ chuẩn từ đầu.
Thẩm Nghi Thu đắc tội với tổ mẫu, Thẩm lão phu nhân bây giờ cũng chả chịu giúp đỡ, coi như quan tâm đến nàng nữa. Trong lòng bà thầm nghĩ "nàng đến cuối cùng cũng chỉ là một thiếu nữ mới mười lăm tuổi, từng trải qua chuyện lớn như . Không tới mấy ngày sẽ rối tinh rối mù, thiếu hụt khắp nơi, đến cuối cùng cũng sẽ tới cầu xin bà trợ giúp mà thôi".
việc Thẩm lão phu nhân tính sai .
Đời cho dù Thẩm Nghi Thu từng trải qua việc , nhưng nàng vốn là để ý khắp nơi. Lúc nào cũng quan sát học hỏi, chỉ cần qua một trong lòng tự xây dựng cách . Chưa tới việc đây nàng quản lý hậu cung nhiều năm, chuyện lớn nhỏ đều nắm rõ trong lòng bàn tay cho nên mấy chuyện vặt vãnh cũng chẳng thể khó nàng.
Chẳng thấy nàng hối hả bận rộn cái gì, nàng nhất quyết ổ ở giường, chỉ thỉnh thoảng mở miệng động đậy một chút, còn tất cả công việc đều an bài đấy vô cùng rõ ràng. Trong những ngày qua, đám tiểu tỳ của Trinh Thuận viện bận rộn tới mức chân chạm đất, giống như con di chuyển ngừng, bận bịu như thế nhưng hề chút rối loạn.
Tố Nga, Tương Nga và những khác thấy thì càng thêm bội phục sát đất nương tử nhà .
Thẩm Nghi Thu gả cho Thái tử phi, bọn hạ nhân của Trinh Thuận viện chính là đám cao hứng nhất. Ngày xưa bởi vì chủ nhân chỉ là một bé gái mồ côi nơi nương tựa, bọn họ ở trong phủ gánh chịu bao nhiêu cơn giận , chịu đủ thiệt thòi. Đi tới phòng bếp lấy đồ ăn
cũng theo , bưng về mấy thứ mà khác thèm lấy.
Bây giờ bỗng nhiên từ trời rơi xuống chuyện như , nhóm tỳ nữ cũng cảm thấy mở mày mở mặt, vô cùng hãnh diện. Bây giờ ai nấy cũng đều ưỡn thẳng sống lưng, nhanh như gió. Thẩm Nghi Thu cũng kiềm chế bọn họ một chút nhưng nghĩ , bọn họ từng chịu ủy khuất nhiều năm như , bây giờ khó một thể ngẩng cao đầu, nàng thể khiến cho bọn họ mất hứng chứ, nếu họ thích thì cứ để cho họ vui .
Ngày hôm nay thời tiết trong lành, Tố Nga cùng Tương Nga ở trong viện tử chỉ huy nhóm tiểu tỳ phơi đồ mùa đông cùng mấy chiếc áo khoác lông cừu.
Tố Nga :
Trước , luôn tiểu nương tử nhà chúng chả chịu lo nghĩ tính toán gì cả. Ai ngờ nàng tài đến nhường , cũng khó trách thánh nhân với hoàng hậu nương nương chọn nàng Thái tử phi.
Nàng đầu sang hướng hành lang bên một chút, chỉ thấy tiểu nương tử đang lệch ở chiếc giường trúc, quạt tròn để lên bụng, mi mắt khép hờ, đầu nhẹ nhàng gật gà gật gù. Xem là đang ngủ gật .
Tố Nga khỏi thở dài:
Chỉ tiếc cho Ninh gia tiểu lang quân ... Tiểu nương tử tuy ngoài miệng gì, nhưng trong trường chắc cũng khó chịu ...
Tương Nga cũng chút thổn thức, cắn cắn môi :
Kết hôn là do duyên phận, tiểu nương tử với Ninh công tử chính là thiếu một chút duyên phận.
Hai đó đều mất hết hứng thú, cảm thấy tẻ nhạt vô vị,
Tố Nga liền chuyển đề tài:
Không những chuyện nữa, chuyện vui . Hôm qua đến nhà kho lấy hương , ngươi đoán xem gặp ai?
Tương Nga trả lời:
- Ngươi chả rõ ràng cái gì hết, bảo đoán kiểu gì?
Tố Nga mỉm chỉ chỉ lên bầu trời xanh một gợn mây:
- Ngươi cứ đoán .
Tương Nga ngay lập tức hiểu . Ý của nàng tới đại tỳ nữ Thanh Nga cùng bọn họ hầu cận bên cạnh Thẩm thất nương nhiều năm. Nàng :
- Là nàng ?
Tố Nga khinh thường mà cong cong khoé môi:
Lúc đó nàng tới tìm để lôi kéo quen, vẻ như ý cầu tới xin tiểu nương tử dàn xếp cho nàng trở Trinh Thuận viện.
Tương Nga liền hỏi:
Ngươi đồng ý ? Tố Nga ngắt lời nàng:
Ta thèm ! Tiểu nương tử lúc dự yến hội của Hoàng hậu nương nương, nàng thấy tương lai nên là đầu tiên vỗ cánh bay lên cành cây cao khác, uổng công chúng xem nàng là tỷ . Bây giờ tiểu nương tử lên như diều gặp gió, nàng thấy mà bâu . Gọi tới á, liền hung hăng mắng cho nàng một trận, nàng hổ quẹt nước mắt chạy vội !
Tương Nga tính tình trầm , tâm địa thiện lương, liền :
Ngươi hà tất tới mức đó gì? Không đáp ứng với nàng là .
Hai đang chuyện, ngoài viện bỗng truyền đến tiếng gõ cửa liên hồi.
Tố Nga nhíu nhíu lông mày, mặt mũi tràn đầy vẻ kiên nhẫn:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-48.html.]
Lại đến nữa ! Mới sáng sớm thắp hương gì , gì vội vã chạy đến đây ôm chân phật. Ngày nào cũng tới tới lui lui ở viện chúng , giống y hệt cái ngày mùng tám tháng tư hội làng mua đồ. Tiểu nương tử cái gọi là gì nhỉ?
Tương Nga :
Đông như trẩy hội, xe ngựa nườm nượp nối tiếp. Tố Nga bĩu môi oán trách:
, đúng, đúng là như . Buổi sáng thì Ngũ phòng, Thất phòng thì mới tới lúc nãy, khó khăn lắm mới một chút thời gian thanh tịnh. Hôm nay còn bao nhiêu đến nữa đây?
Tương Nga cũng cảm thấy phiền hà, nàng dậy, phủi phủi nếp nhăn ở vạt áo:
Để đằng xem ai tới, ngươi gọi tiểu nương tử dậy , nhớ kỹ gọi nhẹ nhàng một chút, đừng hù dọa nàng.
Thẩm Nghi Thu đang nửa tỉnh nửa mê thì thấy Tố Nga nhẹ nhàng gọi một tiếng, nàng nhanh chóng tỉnh giấc, bất đắc dĩ hỏi:
- Là ai tới?
Lời mới hỏi thì liền tiểu tỳ bước đến bẩm báo:
- Là Tiêu phu nhân tứ phòng đến tặng đồ trang sức cho nương tử.
Thẩm Nghi Thu dậy sửa sang phần tóc mai rối, phân phó Tương Nga:
Mời phu nhân đến đông sương phòng , xong y phục khác sẽ tới ngay.
Tới đông sương phòng mới thấy, ngoại trừ Tiêu phu nhân của tứ phòng còn năm tiểu tỳ nữ khác. Một là Phù Dung tỳ nữ phục vụ bên của tổ mẫu, bốn thì dung mạo xuất trần, tư thái thướt tha, yểu điệu thục nữ, những gương mặt Thẩm Nghi Thu đều quen thuộc.
Bên Thẩm lão phu nhân ngoại trừ Hải Đường chuyên phục vụ việc trong nhà còn nha cận là Phù Dung, tổ mẫu trọng dụng việc bên ngoài. Còn bốn xinh đều là do tổ mẫu nàng tỉ mỉ nàng chọn lựa mấy vị tỳ nữ, mục đích là theo nàng tới Đông cung để hầu hạ. thực chất là tranh sủng với nàng nếu nàng Thái tử yêu mến.
Những nữ tử phần lớn đều đưa tới từ mấy gia tộc quyền quý ở Giang Nam. Họ chọn lựa những nữ tử trẻ trung xinh , từ nhỏ sống cuộc sống giàu sang, sung túc, mời thầy tới dạy đàn hát, ca múa, sách ngâm thơ. Sau khi trưởng thành thì một bộ phận sẽ tới các phủ thị , kỹ nữ mua vui. Một bộ phận thì coi như lễ vật để tặng cho khác. Còn một bộ phận còn thì sẽ theo các tiểu nương tử chuẩn xuất các, nhằm mục đích "hầu hạ" các tiểu lang quân khi nữ chủ nhân của " tiện". Việc cũng là để phòng "nước phù sa chảy ruộng ngoài".
Từ đó thể thấy chỉ Thẩm gia danh gia vọng tộc mới suy nghĩ vô cùng thấu đáo mà kín kẽ tới mức .
Kiếp Thẩm Nghi Thu chỉ nghĩ là tổ mẫu mới chuyện đều là vì lo nghĩ cho nên mới thu nhận hết tất cả nhóm . cuối cùng vị Thái tử phi mà Uất Trì Việt cưới hỏi đàng hoàng về chào đón nên mấy càng chẳng bao giờ ngó đến. Sau đó trong các nàng suy nghĩ trèo lên lành cao phượng hoàng nên tự tay chủ trương, đánh liều mà leo lên giường của Uất Trì Việt khiến nổi giận trục xuất tất cả. Cũng kéo luôn cả Thẩm Nghi Thu xuống dốc cùng theo.
Cô nương Phù Dung vốn là một lão luyện, thành thục và trung thành tuyệt đối. lúc nàng gian nan khó khăn nhất thì nàng bỏ đá xuống giếng, bán chủ cầu vinh chạy tới bên cạnh thục phi Hà Uyển Huệ. Vì nàng mà hiến kế bày mưu, chỉ hận thể sớm kéo nàng xuống khỏi hậu vị.
Ngay khi Thẩm Nghi Thu thấy những gương mặt quen thuộc , nàng liền đây là tổ mẫu đang hoà. sợ mất hết mặt mũi nên mới kéo con dâu trưởng thuyết khách.
Nàng im lặng cúi đầu hướng Tiêu thị hành lễ:
- Thẩm thẩm.
Tiêu thị thẳng lên, mật ôm cánh tay của nàng:
Thẩm thẩm tới đây là xem cháu cần giúp đỡ gì , nhưng nào cháu tuổi còn nhỏ nhưng giỏi giang như thế. Những việc cho dù là kinh nghiệm nhiều năm chủ mẫu cũng xoay tới sứt đầu mẻ trán. Vậy mà chẳng khó cháu, an bài thoả đáng chuyện như .
Thẩm Nghi Thu nó :
- Làm phiền A thẩm phí tâm .
Tiêu thị hàn huyên vài câu, một lúc mới thành thật :
Thất nương, bà cũng lớn tuổi , tránh khỏi chút vội vàng nóng nảy nên mới đối với vãn bối nghiêm khắc hơn một chút. Người thường , tận hiếu luôn là việc ưu tiên, chúng là những con cháu, nên so đo với bà gì.
Nàng dừng một chút :
Người một nhà thể tránh khỏi cũng lúc cãi vã, nhưng cho cùng vẫn là trong gia đình, đời ai thiết với hơn trong nhà cả. Cháu tuổi vẫn còn nhỏ, nhiều chuyện cũng hiểu hết. Nhà ngoại là nơi mà nữ tử thể dựa , nhất là ở trong cung. Cho dù ở gia tộc nào, thời đại nào, gia đình vẫn luôn là nơi đồng cam cộng khổ cùng chúng , hỗ trợ lẫn . Không xa,ví dụ như đương kim Hoàng hậu nương nương , nếu như nhà ngoại là Trương thái uý, bà thể ở trong cung tự do tự tại như ?
Bà hết lời khuyên bảo tận tình, đến mức khô rát cổ họng nhưng khuôn mặt của Thẩm Nghi Thu vẫn thờ ơ như cũ, môi mang ý nhàn nhạt. Hiển nhiên là những lời nãy từ lỗ tai trái sang tai , từ tai luôn ngoài .
Tiêu thị bắt buộc hoà giải, vốn dĩ tình nguyện chút nào . Bây giờ thấy bộ dạng khó chơi của Thẩm Nghi Thu càng cảm thấy bản tự chuốc lấy nhục nhã, trong lòng ngừng oán trách chồng.
mà dù cũng nhận lệnh, bà cũng đành tiếp tục khuyên nhủ:
Cháu đừng thấy tổ mẫu nghiêm khắc với cháu mà buồn. Thật ... trong tất cả tỷ trong nhà ... tổ mẫu coi trọng nhất chính là cháu đấy.
Bà vốn là "yêu quý" nhưng lời ngay đến chính bản bà còn tin , nên nhanh chóng sửa lời .
Thẩm Nghi Thu vẫn như cũ chỉ mà đáp.
Tiêu thị vẫn kiên trì tiếp tục :
Cháu , tổ mẫu đúng là yêu quý cháu nhất mà. Bà đưa tay chỉ Phù Dung:
Phù Dung chính là cận nhất bên cạnh tổ mẫu, trong sinh hoạt hằng ngày vẫn luôn ở cạnh tách rời, bây giờ tổ mẫu cũng đưa tới cho cháu, nếu đổi thành khác thì đời nào bà nào chịu rời như . Còn những tiểu tỳ nữa, đều là tổ mẫu cháu lựa chọn tỉ mỉ, thấy . Bát nương còn lấy một nhưng tổ mẫu rằng con sống một ở Đông cung vốn dễ dàng, bên thể nào mấy trợ giúp đắc lực. Người để cho cháu, ai quyền đoạt .
Thẩm Nghi Thu một tiếng:
Nếu thẩm như , cháu sẽ tự chủ. Đưa hai bên trong tới cho a thẩm.
Tiêu thị giật nảy , vội vàng xua tay:
Như chứ. Thẩm Nghi Thu :
Tổ mẫu đem thưởng cho cháu, bây giờ bọn họ là của cháu. Nay cháu đồng ý đưa họ cho a thẩm, tổ mẫu nhất định cũng ý kiến gì. A thẩm cần khách khí, chúng đều là nhà Thẩm gia, phúc cùng hưởng. Sau bát xuất các, những mà tổ mẫu chọn giúp đỡ cho nàng, tỷ tỷ như cháu cũng thấy yên tâm.
Tiêu thị nàng mà nghẹn cả họng, thể bắt bẻ nổi lời của nàng. Nàng đúng, Thẩm lão phu nhân cho nàng những thì bây giờ nàng quyền chủ.