TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 51

Cập nhật lúc: 2024-12-16 03:11:12
Lượt xem: 125

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi nàng yên, Uất Trì Việt liền đưa mắt nàng, đó nhíu chặt hai mày. Hôm nay Thẩm thị bôi một tầng dày son phấn. Bình thường khuôn mặt nàng vốn trắng hồng như thoa phấn, môi luôn đỏ như bôi son, lông mày cũng cần vẽ vẫn như liễu rủ bên hồ.

Một gương mặt trong veo như nước Phù Dung hôm nay tô vẽ đầy màu sắc. Hai hàng lông mày lá liễu thì vẽ dày như hai con nhộng, mặt thì đắp bao nhiêu cân phấn. Hai gò má thì vẽ một nắm tròn y như cục u, trán còn bôi thêm phấn vàng. Cho dù xinh tới cũng cứu sự tô vẽ linh tinh .

Tâm trạng của Uất Trì Việt lúc giống như là trải qua bao gian nan để tìm một khối ngọc đẽ, nhưng khối ngọc đó dùng phấn màu tô tô chát chát giống y như con rùa.

Lúc đang oán thầm trang điểm cho Thẩm Nghi Thu, mà Thẩm Nghi Thu cũng tại thời điểm mà thờ ơ quan sát .

Uất Trì Việt mặc áo bào, đầu đội miện quan*. Hắn xưa nay đều thích giả vờ giả vịt, bây giờ dựa trang phục cũng vô cùng dáng, một câu như rồng giữa loài cũng quá chút nào.

Miện quan của Thái tử:

Thẩm Nghi Thu thở dài trong lòng, cho dù là nàng cũng thể thừa nhận, bộ dạng của Uất Trì Việt thật sự vô cùng hảo. Bất cứ thiếu nữ nào đang trong độ tuổi cập kê thấy chỉ sợ cũng giữ nổi trái tim .

Đáng tiếc bọn họ một đời vợ chồng , đối với gương mặt nàng sớm còn mơ ước và ảo tưởng nữa.

Nhìn thấy đang nhíu mày, Thẩm Nghi Thu thầm nghĩ quả nhiên là như . Trương hoàng hậu như thế càng khiến căm ghét hơn thôi.

Nàng nhớ rõ đời lúc Uất Trì Việt đến nghênh đón, mặc dù mặt cũng chút gì là vui mừng nhưng ít cũng lộ dáng vẻ chán ghét thèm che giấu thế .

Thẩm Nghi Thu âm thầm cảm thấy may mắn, như cũng . Lúc đầu nàng dự tính cho Uất Trì Việt triệt để chán ghét nàng, chắc cũng sẽ tốn nhiều công sức. Ai ngờ mới bắt đầu thuận lợi thế , đối với tương lai nàng cũng khỏi sinh vài phần mong chờ.

Uất Trì Việt đối với phi tần của từ tới luôn luôn rộng lượng bao giờ khắt khe mấy chuyện cơm ăn áo mặc, kể cả những phi tần sủng ái cũng chả mấy khi đem đày lãnh cung. Đông cung thiếu những tiểu viện yên tĩnh, nhưng bởi vì lâu năm ở nên cũng chẳng tu sửa . Uất Trì Việt căn bản cũng hoang phí tiền để sửa chữa mấy nơi ở.

Nếu như phi tần phạm sai lầm, chỉ cần thể rõ sự tình trái , thì hơn phân nửa chỉ phạt bổng lộc và cấm túc thôi.

Nếu cho vui thì sẽ thấy mặt ngươi nữa. Như thì đương nhiên cũng sẽ tới chỗ của ngươi, như cũng chẳng khác gì với việc đày lãnh cung lạnh lẽo .

Người khác thì chỉ sợ quân vương sủng ái, nhưng đối với Thẩm Nghi Thu thì như cầu mà .

Trong cung món ngon rượu ngọt, lầu gác cao sang, cỏ cây suối mát, hoa quả thảo mộc, ... Thích sách thì tới Tàng Thư lâu, chỗ đó sách là sách, khi cả đời cũng hết. Nhìn qua cả một đời thì chỉ sợ là đến thần tiên cũng cuộc sống sung túc tự tại như thế.

Bất hạnh của các nữ tử trong cung hầu hết đến từ việc cầu xin, cầu danh vị cũng thể là mong quân vương sủng hạnh. Một khi cầu xin, trong lòng tất nhiều lo lắng, vui mừng khổ sở đều sắc mặt khác. Làm gì còn tự do tự tại.

Thẩm Nghi Thu mười hai năm đường vòng quanh co, mãi tới khi đập đầu thẳng quan tài của Uất Trì Việt nàng mới nhận điều .

Cũng may, đời mới chỉ bắt đầu thôi.

Nghĩ đến đây, khoé miệng nàng hiện lên nhợt nhạt, cõi lòng cũng tràn đầy hi vọng.

Uất Trì Việt ơi trong mắt, trong lòng liền cảm thấy đắc ý. Quả nhiên gả cho khiến Thẩm thị vô cùng vui vẻ.

Hắn hoa văn trang trí áo choàng liền hôm nay bản phong thái đĩnh đạc, và tất nhiên những điều khắc sâu ở trong lòng Thẩm thị.

Hai mỗi một suy nghĩ mà tiến Đông cung, nhà Thẩm thị thì ở phía đưa tiễn.

Một đoàn trùng trùng điệp điệp qua xuyên đường lớn.

Cho đến lúc tới Đông cung thì trời tối hẳn.

Bên trong Đông cung đèn đuốc sáng trưng, ven đường giăng đèn kết hoa, tơ lụa bồng bềnh, chân đèn đan xen , ngàn nhánh vạn ngọn như đèn hoa rực rỡ, chiếu sáng cung điện nguy nga lộng lẫy.

Nhóm tỳ nữ ở Thẩm gia tới đây nào chứng kiến qua sự xa hoa . Tố Nga cùng nhóm tỳ nữ một đường thiên cung, chỉ hận bản tám đôi mắt, nhưng nếu cũng dám quan sát lung tung.

Thẩm Nghi Thu sớm thấy qua tình cảnh .

Uất Trì Việt và Thẩm Nghi Thu lượt xuống xe, tiến đại điện để lễ.

Thẩm Nghi Thu đói bụng từ sáng cho tới giờ, bụng sớm kêu to. Cho dù dùng cơm qua loa một chút nhưng phần cơm mười phần khó ăn, khiến nàng cũng thể nào ăn no . Đời nàng đương nhiên lá gan , chỉ dám nếm một ngụm nhỏ nhịn đói nguyên một ngày.

Tư lễ quan chủ trì hôn lễ hai đời cho mấy vị hoàng tử, công chúa nhưng từng thấy nàng dâu nào mới gả ăn nhiều như , khỏi âm thầm líu lưỡi.

Uất Trì Việt nhớ rõ tình hình của đời , trong lòng tự nhủ nhất định nàng đang vui vẻ nên khẩu vị mới như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-51.html.]

Còn lý do vì vui vẻ, cái còn hỏi ư?

Hai đều mang hai tâm tư khác , cùng uống rượu hợp cẩn coi như thành nghi lễ.

Thái tử viện tiếp khách, Thẩm Nghi Thu thì phó mẫu, cung nhân vây quanh thành nhóm ở bên trong điện.

Trong điện sớm sắp xếp gọn gàng sạch sẽ chăn gối, tất cả bày biện đều khác chút nào so với trí nhớ của Thẩm Nghi Thu. Uất Trì Việt mặc dù cũng quá chú trọng về vấn đề bày biện trang trí, sự xa xỉ của Đông cung cũng kém hơn nhiều so với Bồng Lai cung, nhưng nơi đây vẫn rường cột chạm trổ, vàng son lộng lẫy.

Thẩm Nghi Thu quét mắt liếc những cung nhân đang quỳ nghênh đón ở đại điện, trong đó phần lớn đều là những ở kiếp từng hầu hạ nàng. Có trung thành, mang tâm tư khác. nhất thời việc cũng thể gấp gáp, cứ từng bước từng bước dọn dẹp sạch sẽ là .

Lúc nàng mệt mỏi một ngày, chỉ tranh thủ thời gian tắm rửa quần áo, giường ngủ cho tới thiên hoang địa lão.

Nghĩ như thế, nàng liền gọi Tương Nga, Tố Nga cùng một đám cung nhân hầu hạ nàng tắm rửa y phục.

Sau khi tắm rửa hết một mệt mỏi của ngày hôm nay, nàng liền gỡ búi tóc, đổi áo ngủ. Thẩm Nghi Thu cho cung nhân lui hết bình phong bên ngoài, chỉ để Tố Nga với Tương Nga ở hầu hạ. Nàng xốc chăn màn lên, tiến giường nhắm mắt và chuẩn ngủ.

Cả nhóm cung nhân đều giật nảy , hai mặt . Hôm nay là đại hôn, đạo lý đợi Thái tử, chính ngủ như chứ?

Tố Nga với Tương Nga cũng một bộ dạng thôi, xuất các thì cũng thôi , giờ gả cho Thái tử vẫn còn mang bộ dạng chứ?

Đang tiến lên khuyên, phía bình phong ngoài truyền đến một giọng mềm mại:

Nương nương, nô tỳ to gan. Việc ... Thái tử điện hạ còn ở tiền viện tiếp khách ... Nương nương đợi mà cứ thế ngủ. E là hợp quy tắc ...

Thẩm Nghi Thu mở to mắt:

- Đi đây .

Cung nhân vòng qua bình phong, khoanh tay giường Thẩm Nghi Thu.

Thẩm Nghi Thu nàng một cái:

- Ngươi tên là gì?

Cung nhân thì lễ một cái :

Hồi bẩm nương nương, nô tỳ tên Mi Vũ. Thẩm Nghi Thu gật đầu:

Mi Vũ, sáng sớm ngày mai ngươi nhận tiền xuất cung .

Cung nhân xong liền hoảng hốt, "phịch" một tiếng quỳ xuống, mang theo tiếng nức nở :

Nô tỳ tội. Xin nương nương nể tình nô tỳ mới vi phạm đầu mà tha cho nô tỳ một , nô tỳ hậu hạ Hiền phi nương nương cùng Thái tử điện hạ nhiều năm...

Thẩm Nghi Thu lạnh giọng :

Ngươi là ai ? Mi Vũ kinh hồn khiếp vía:

Nô tỳ tội, xin nương nương trách phạt ...

Nàng Thái tử phi đây là đang g.i.ế.c gà dọa khỉ để lập uy, nhưng cách nào cứu vãn. Nàng là mà Quách hiền phi sắp xếp ở bên cạnh Thái tử, mặc dù rõ, nhưng nàng dung mạo xuất chúng, tất cả đều ngầm hiểu khi Thái tử điện hạ đại hôn xong sẽ thu nhận nàng .

Nàng lường Thái tử phi tuổi còn nhỏ, là nàng dâu mới, nhất định sẽ nhiều cố kỵ nên lập uy luôn mặt

nàng. Ai ngờ nữ tử lợi hại đến như , chỉ một liền đem cũ ở bên cạnh Thái tử đuổi .

Mi Vũ còn cách nào khác, đành ngậm mắt lui ngoài.

Thẩm Nghi Thu quét mắt liếc đám cung nhân đang quỳ ở bên ngoài bình phong, nhàn nhạt :

Ta ở chỗ quy củ gì khác. Chỉ hai điều phạm : một là phản chủ, hai là quấy rầy giấc ngủ của .

Nói xong nàng trở , ôm lấy cái chăn, tìm một tư thế thoải mái nhất cứ thế nhắm mắt .

Đời nàng lo lắng bất an chờ đợi Uất Trì Việt, đói mệt, buồn ngủ cũng dám chợp mắt, cố gắng chống đỡ tinh thần đến hơn ba giờ sáng. Chỉ chờ một lời của cung nhân truyền tới "Thái tử điện hạ uống rượu say, đêm nay sẽ ngủ ở tiểu viện bên ngoài".

Thẩm Nghi Thu xiết chặt cái chăn mềm mại, nàng nhất định sẽ ngu ngốc như nữa!

Loading...