TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 52
Cập nhật lúc: 2024-12-17 07:24:20
Lượt xem: 83
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đông cung, bên trong Hoằng Giáo điện đèn đuốc sáng trưng, ca vũ múa nhạc tưng bừng. Bàn tiệc xếp thành hàng dài từ trong viện tới ngoài hiên.
Hôm nay là ngày đại hôn của Thái tử, quan viên trong triều cùng ba tỉnh lục bộ đều tới tham dự. Tiết độ sứ các nơi, đô đốc, thứ sử của các châu mục đều cử sứ giả tới để chúc mừng. Thậm chí các nước chư hầu tám phương ở xa cũng điều động các sứ thần tới cùng chung vui.
Quả nhiên là rực rỡ tới chói mắt, ngọc ngà trả dài khắp trong cung. Khách nhân thì ăn uống từng bừng, vui tới mức quên cả trời đất.
Triều đại bây giờ các tập tục cũng mở rộng, bây giờ đều yêu thích ca múa. Sau khi uống xong ba tuần rượu, đám bên trong đều mặt đỏ tai nóng, đó liền bắt đầu ngứa ngáy nhớ nghề, nhao nhao dậy hát múa. Người nào cũng hai mắt lờ đờ m.ô.n.g lung cuồng ở giữa, gặp ai cũng túm xưng gọi , bắt tay chuyện liên hồi, mặc kệ hôm qua ở triều cãi loạn xạ.
Tất cả ai cũng cao hứng bừng bừng, vô cùng vui sướng.
Duy chỉ mỗi bản Thái tử thấy cao hứng chút nào.
Hắn cầm chén rượu, đôi mắt lạnh nhạt lướt qua đám quan quần thần đang nhảy múa điên cuồng, nhanh chóng cúi mặt xuống bàn.
Hắn lướt qua "bà mai" Lư Tư Mậu, đến Lư công đức cao vọng trọng đang tràn đầy phấn khởi nhảy múa xoay vòng.
Chỉ mỗi tội là bụng phệ thôi, nhưng cũng cản trở tới dáng mạnh mẽ linh hoạt đang xoay vòng của , xoay liên tục giống như con to hai cái đầu nhọn ở giữa. Hai tay áo
phấp phới bay lượn như hai tia chớp, cứ múa liên tục cho tới khi bên trong điện phát từng trận lớn tiếng vỗ tay khen .
Uất Trì Việt trong lòng thầm nghĩ rượu đúng là là thứ đồ . Bên trong đại sảnh đều là những cánh tay đắc lực của Đại Yến, bây giờ uống liền ba chén rượu bụng liền giống như quên mất bản , bao nhiêu mặt mũi thể thống cũng đem vứt hết.
Nghề nấu rượu cũng dùng tốn nhiều lương thực, năm nay Sơn Đông hạn hán kéo dài kèm thêm nạn dịch châu chấu. Đến vụ thu hoạch tất nhiên sẽ thiếu hụt nhiều nên việc miễn giảm thuế má là việc cần thiết. Có khi còn mở kho phát thóc cho dân, sang năm quốc khố khẳng định là căng thẳng đây.
Đã đến lúc cấm cái thứ vô dụng chỉ hại lợi . Uất Trì Việt lạnh lùng rượu còn sót trong chén, dùng đầu ngón tay gõ thành ly thầm nghĩ ngày mai triệu Ngự sử trung thượng thư tới gặp mới .
Vừa nghĩ tới đây thấy Ngự sử trung Chu Tuyên nâng chén đến :
Sảng khoái, sảng khoái! Nhất định uống cạn ba trăm chén lớn.
Dứt lời liền ngẩng đầu lên, đem rượu trong chén uống một cạn sạch, đó nhấc tay áo lên lau miệng, hát:
Cùng ca một khúc, mời vì mà nghiêng tai lắng ... nghiêng tai... hức...
Uất Trì Việt mặt đổi sắc dời mắt sang chỗ khác, mệt mỏi nhéo nhéo mi tâm.
"Bà mai" Lư Tư Mậu nhảy liền hai điệu, đó cảm thấy chút choáng váng nên đành dừng hít thở một .
Hắn chỉnh mão quan đầu cho ngay ngắn , ánh mắt đảo quanh một vòng lập tức phát hiện một con cá lọt lưới - Uất Trì Việt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-52.html.]
Hắn phất phất tay áo, lời nào bắt đầu nhảy múa. Hắn giống như một trận gió lốc màu tím, chỉ một lát múa đến mặt Thái tử. Hắn một bên múa hạ bái:
Hôm nay là ngày đại hỉ của Thái tử mà, vì ủ rũ ở đây? Nếu ngại thì ngoài cùng chung vui với chúng thần.
Nói xong cũng đợi khác trả lời tiến tới kéo kéo
Uất Trì Việt:
Tới đây, tới đây. Điện hạ cưới vợ là chuyện vui lớn nhất trong đời, đừng đau khổ như đang mắc nợ một mối thù sâu đậm như thế ... Chúng hôm nay nhất định vui tới thâu đêm suốt sáng, múa hát, say về ... !
Uất Trì Việt lắc đầu từ chối:
- Ta giỏi về ca múa, xin Lư công thứ .
Ngoài miệng nhưng trong lòng lạnh. Từ lúc cưới vợ tới bây giờ, mặt mũi tân nương còn thấy. Bây giờ cùng với mấy lão già các ngươi uống rượu nhảy múa, vui ở chỗ nào?
Lư Tư Mậu vô cớ gây rối trong chốc lát, thấy Uất Trì Việt chịu chung vui cùng thì cũng coi như thôi. Hắn rót thêm hai chén rượu, cùng Ngự sử trung ôm , múa hát.
Uất Trì Việt lấy một cốc nước uống súc miệng, cau mày một cái. Chả hiểu thứ đến tột cùng là ngon ở chỗ nào, uống cổ họng cay nóng, còn khiến cho con đánh mất sự tỉnh táo, nhiều chuyện linh tinh vớ vẩn, đúng thực là chả tích sự gì. Tửu lượng của từ tới nay vẫn luôn kém, ngày thường hầu như là bao giờ uống rượu nên mỗi khi bên tiệc rượu thì luôn luôn ăn nhiều đau khổ.
Đời lúc đại hôn, uống xong mấy chén với quần thần liền bất tỉnh nhân sự xong khiêng tới điện phía đông. Thẳng cho đến cạnh ba* cảm thấy tức ngực, khó thở mới dần tỉnh một chút. Lúc đó chỉ kịp sai tiểu thái giám truyền tin, xong thì đầu váng mắt hoa gục luôn xuống giường. Đến ngày thứ hai thì đầu đau như nứt , giường nguyên một ngày.
Canh ba : Tầm 23h-1h sáng.
Khi đó, thực sự cũng cảm thấy chút với Thẩm thị. Mặc dù hài lòng về việc Trương hoàng hậu chọn Thái
tử phi cho , nhưng cũng cố ý mất mặt nàng trong ngày đại hôn.
mà là trữ quân, đương nhiên chuyện xin thê thất của . Vì nên chỉ ban thưởng cho nàng hai rương gấm vóc coi như qua chuyện.
Về cũng thấy nàng gì nên việc cũng sớm ném đầu.
Bây giờ nghĩ , nàng khi đó mới gả tới đây, đêm thứ nhất để nàng phòng gối chiếc như thế, chắc chắn nàng cũng vô cùng khó chịu.
Cũng may đời chuẩn . Sáng sớm nay sai tiểu thái giám đổ thêm một nửa nước trắng bình rượu của , như đương nhiên sẽ dẫm vết xe đổ của đời nữa.
Hắn đợi thêm một lúc, thấy bên ít quan viên say rượu mà gục hẳn xuống. Hắn cũng giả bộ chống đỡ nổi nữa, vịn tay ghế, loạng chà loạng choạng mà dậy xong hướng về quần thần thở dài một , tự bản say quá tiếp nữa cáo từ.