TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 54
Cập nhật lúc: 2024-12-17 07:24:23
Lượt xem: 116
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đời Thẩm thị lưu luyến si mê như thế, lúc thức thì thấy nàng mấy khi. chừng là đợi tới lúc ngủ, dùng ánh mắt cẩn thận ghi tạc khuôn mặt của trong lòng .
Quả thực là khiến cho thương xót.
Nghĩ tới đây, trong lòng Uất Trì Việt mềm nhũn.
Có lẽ Thẩm thị hôm yến hội chuẩn cho bản thật xinh nên mới ngủ một giấc cho , nhưng cẩn thận ngủ quên. Nói cho cùng cũng là vì tinh thần nhất để gặp ...
Uất Trì Việt hầu kết giật giật một cái, tự chủ vươn tay . ngay đó lập tức rụt trở về.
Thôi thôi, nàng cũng ngủ say như . Nàng cũng vẻ mệt mỏi như .
Uất Trì Việt bận bịu cả ngày hôm nay từ sáng sớm tới tận tối muộn, ban nãy uống ít rượu nên cũng thấy buồn ngủ lắm , gì còn đủ sức mà chiến đấu lâu dài nữa? Bây giờ vẫn nên nghỉ ngơi dưỡng sức, tập trung tình thần, tính .
Sau khi quyết định xong, liền tự cởi áo nới dây lưng . Việc lẽ nên là Thẩm thị - thê tử của , nàng hầu hạ quần áo là việc đương nhiên. Thẩm thị ngủ ngon như , nhẫn tâm đánh thức nàng.
Hắn sống nhiều năm như nhưng cũng từng tự y phục nào. Bây giờ chỉ cởi dây thắt lưng, tháo búi tóc tốn ít thời gian. Đợi tới khi áo ngủ, bên ngoài cú vọ bắt đầu kêu.
Uất Trì Việt vén màn lên giường, xuống bên cạnh Thẩm thị, nhưng nhận ngay một việc khó xử. Bây giờ
giường chỉ một cái chăn, Thẩm thị đắp hết lên .
Uất Trì Việt dậy đang gọi bê thêm một cái giường với một cái chăn khác đến, nhưng nghĩ . Đêm tân hôn mà chia giường ngủ, thứ nhất là sẽ điềm lành, thứ hai là sẽ mất mặt Thái tử phi.
Nghĩ đến đầy trở về, thử kéo chăn mền Thẩm Nghi Thu . Ai ngờ còn dùng sức, khuôn mặt tròn điềm tĩnh của Thẩm thị đang ngủ say bỗng dưng lộn một vòng, mặt trong, đem hết cả cái chăn ôm luôn ngực.
Uất Trì Việt còn cách nào khác, thầm nghĩ bản là một đại trượng phu, ai tranh giành góc chăn với một tiểu cô nương gì? Thôi thì nhường nàng một chút .
Hắn nghĩ thế, tay liền với lấy cái áo ngoài đắp lên . Cũng may mấy ngày hôm nay thời tiết vẫn ấm nên cũng cảm thấy lạnh.
Lúc Uất Trì Việt cảm thấy vô cùng mệt mỏi, dài ở giường nhưng chút buồn ngủ nào.
Hắn buồn chán ngủ nên nổi lên tâm tư quấy rầy giấc mộng của Thẩm thị.
lúc , Thẩm Nghi Thu ngủ mơ trong chăn trở , đem khuôn mặt hướng về phía .
Uất Trì Việt thấy một nhúm tóc dài của nàng rơi ngoài, nhịn đưa tay vuốt ve. Hắn chỉ cảm thấy tóc nàng trơn mềm, thầm nghĩ tướng ngủ của nàng đúng là khó coi, nếu tóc rơi ngoài, ngày mai cái chăn sẽ dính bao nhiêu cái tóc nữa.
Hắn xích gần một chút, thở của Thẩm thị đều đặn phun lên mặt , ấm áp, mang theo chút ngọt ngào. Đáy lòng giống như là một sợi lông vũ nhẹ nhàng quét qua, trong lòng nảy sinh một ý, đưa tay nhẹ nhàng véo cái mũi của nàng.
Thẩm thị bịt mũi thể thở , trong lúc ngủ mơ tự chủ hé miệng, phát một tiếng khò khè nhỏ.
Uất Trì Việt thích thú, véo thêm nữa. Đang véo đến cái thứ ba, vươn tay liền thấy lông mi Thẩm thị run lên, nhẹ nhàng mở mắt.
Uất Trì Việt vội vàng bỏ tay xuống, họ khan một cái, nhíu mày giống như là nàng bóp mũi của .
Quân tử thận trọng lặng lẽ cái việc nhàm chán đúng là mất hết mặt mũi. Hết tới khác còn bắt gặp tại chỗ, lúc nhất định lời thẳng thắn trôi chảy, lúng túng.
Hắn đang suy nghĩ xem nên cùng Thẩm thị chuyện gì thì bỗng thấy nàng nhắm mắt, xoay , chỉ để cho một cái bóng lưng.
Uất Trì Việt thở dài một , chắc chắn là đang ngủ mơ . May mắn, may mắn. Nếu nàng mà phát hiện hành vi của thì đúng là vô cùng hổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-54.html.]
Thẩm Nghi Thu lúc đầu còn mơ hồ, bây giờ thì tỉnh táo .
Nàng trong lúc ngủ mơ chỉ cảm thấy hít thở thông, mở mắt thấy Uất Trì Việt. Cái đúng là vô cùng giật , may mà đời sóng to gió lớn nào nàng cũng từng gặp qua nên mới kêu lên thành tiếng.
Tại đến đây? Tới khi nào? Vì đánh thức nàng dậy? Vì giận dữ rời ?
Lúc thấy rõ ràng Uất Trì Việt ở trong mắt, Thẩm Nghi Thu vô thức nhớ tới xin . nghĩ , đây là một cơ tội ? Chỉ cần một đắc tội vô lễ với đổi một đời nhàn nhã, cho dù gọi thì cũng cùng nàng chung chăn chung gối nữa .
Thế là nàng quyết định nhắm mắt thật nhanh, xoay đưa lưng về phía .
Nàng là Uất Trì Việt sẽ nổi giận, nếu thì cũng phất tay áo bỏ . Ai ngờ đợi nửa ngày, chỉ thấy lưng dần dần phát tiếng hít thở nặng nề. Tên thế mà ngủ ?!
Thẩm Nghi Thu xoay ngửa mặt lên trời, sang liếc mắt . Chỉ thấy chân mày giãn , hiển nhiên là ngủ .
Nàng dịch về hướng trong cùng của giường, cố gắng hết sức cách xa Uất Trì Việt.
Bọn họ kiếp vợ chồng mười hai năm, bây giờ chung chăn chung gối cũng là đầu, nhưng đời mấy năm cuối cùng nàng ngủ một thành thói quen. Bây giờ cùng ngoài chung một cái giường, trong lòng khó tránh khỏi chút khó chịu.
Vừa mới thấy một việc kinh hãi nhỏ nên cơn buồn ngủ cũng một trở .
Nếu ngủ , thì đem tình tình mắt chỉnh trang một chút.
Uất Trì Việt hôm nay chắc chắn là tức giận, Thẩm Nghi Thu khẳng định là như thế. Sở dĩ bây giờ phất tay áo bỏ , hơn phân nửa chính là vì thể diện của . Đêm tân hôn, tin tức Thái tử với Thái tử phi bất hoà mà truyền ngoài, cũng hại đối với danh dự của .
Hắn bây giờ nhất định là đang cật lực nhẫn nhịn chịu đựng, chỉ chờ tới khi trời sáng.
Khoé mắt Thẩm Nghi Thu liếc qua mảnh y phục đang che kín , trong lòng từ sáu phần khẳng định lập tức lên tám phần. Hắn tình nguyện đắp một cái áo cũng chịu đắp chung chăn với nàng, hiển nhiên là phẫn nộ tới cực điểm . Nãy cau mày chằm chằm, trong mắt ẩn chứa sự đe dọa, ước chừng là nghĩ "sáng mai ngươi dậy, sẽ tính sổ với ngươi".
Thẩm Nghi Thu nghĩ thông suốt chuyện, trong lòng lập tức định .
Đêm đầu tiên thắng trận như thế , so với suy đoán thực tế của nàng thuận lợi hơn nhiều.
Uất Trì Việt chán ghét vứt bỏ nàng, nhất định sẽ cùng nàng chung chăn chung gối. Nàng cũng cần chịu sự đau đớn của cái việc .
Loại chuyện với nàng mà thì chỉ đau chứ vui vẻ gì. Mỗi ít thì nửa canh giờ, nhiều thì một canh giờ, khiến cho khổ thể tả.
Đời nàng vì đứa bé nên cắn răng chịu đựng, nhẫn nhịn hai năm nhưng vẫn động tĩnh gì như cũ. Đến khi lão lang của Thượng y cục xem mạch mới cơ thể của nàng
dễ mang thai. Phải dùng thuốc điều dưỡng hai năm mới mang thai đầu tiên.
Bây giờ Uất Trì Việt chung phòng với nàng, thật sự là chuyện mà nàng cầu còn .
Dựa theo quy định của triều đình bây giờ, Thái tử phi chỉ cần ở trong tẩm điện với Thái tử trong vòng ba ngày đầu tiên. Ba ngày ngay lập tức thể trở về bên trong tẩm điện của .
Đời tẩm điện của nàng là Thừa Ân điện, cách Trường Thọ viện hai viện lạc nhỏ, bình thường sẽ chẳng mấy khi chạm mặt. Đến lúc đó nàng chỉ cần sống những ngày tháng của chính , khi nào cần thì mới lộ mặt, đúng là tuyệt vời.
Thẩm Nghi Thu cứ nghĩ như thế, trái tim căng thẳng mới thả lỏng một chút. Cơn buồn ngủ nữa ập đến, nàng trở , hài lòng nhắm mắt .
Ngày mai còn Bồng Lai cung thỉnh an cha chồng, cần đầy đủ tinh thần.
Sáng sớm hôm , Thẩm Nghi Thu lờ mờ tỉnh dậy, nhớ tới chuyện tối qua liền lập tức đầu về phía bên cạnh, quả nhiên Uất Trì Việt còn ở đây nữa ...