Trong Đông cung hơn hai mươi cung nhân phục vụ, bình thường cũng chẳng mấy khi để ý nên cũng nhớ là cung nhân nào.
Hắn vắt óc suy nghĩ một hồi, cuối cùng cũng nhớ một chút về cung nhân . Người hình như bình thường tướng mạo cũng chút ưa .
Hẳn là Thẩm thị vì nàng nên mới vui mà ngủ nhỉ? Chuyện thì cũng thể hiểu .
dù đây cũng là của Hiền phi, chắc nàng cũng giúp đỡ, nghĩ một cái cớ để nàng khỏi trách móc đây.
Uất Trì Việt nhàn nhã nhấp một ngụm , đang giúp cho nàng thì thấy Thẩm thị :
Khởi bẩm nương nương, việc liên quan gì đến Thái tử điện hạ. Cung nhân là con dâu nương nương xử lý, ăn lỗ mãng, bất kính với chủ mẫu. Nếu còn tiếp tục ở trong cung chỉ sợ sẽ tổn hại tới danh dự của nương nương, bên ngoài thấy sẽ cung nhân trong cung của quy củ, phép tắc.
Uất Trì Việt xém chút nghẹn luôn ngụm ở trong cổ họng. Trong trí nhớ của , Thẩm thị luôn khiêm nhường cẩn thận, thậm chí chút câu nệ thái quá. Bây giờ ngờ mấy phần quyết đoán như , vẻ như cung nhân thực sự khiến nàng tức giận.
, đây đẻ đề cập, đợi khi cưới chính phi sẽ đề bạt mấy lên cho .
Chắc chắn cung nhân Mi Vũ ỷ Hiền phi chỗ dựa nên lòng mang ý . Trước mặt Thái tử dám để lộ , khó
trách Thẩm thị giữ bình tĩnh.
Hiền phi vốn tưởng rằng đòn phủ đầu như , cho dù nàng dâu sợ hãi cũng bồi tội xin tha. Ai ngờ nàng để cho bà chút mặt mũi nào!
Một cỗ lửa giận dâng lên khắp cơ thể bà, thiêu đốt đến lục phủ ngũ tạng của bà cũng phát đau. Bà nhất thời gì, níu lấy vạt áo của chính , sang cô con dâu khó chơi , đối với nhi tử :
Tam lang, con xem nàng dâu con mới cưới hiếu thuận với a nương như đấy.
Uất Trì Việt thể gì ? Hắn đành đỡ cho
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-57.html.]
Thái tử phi:
Nhi tử dám. Là do quy củ của Đông cung nghiêm, những cung nhân ở lâu, mưa dầm thấm đất cho nên những hành động vượt quá phép tắc. Thái tử phi theo quy củ trừng phạt, chỉnh đốn kỷ cương, cũng xuất phát từ ý của nhi tử.
Thẩm Nghi Thu khẽ giật , Uất Trì Việt mà đỡ cho nàng ? Hắn ăn nhầm cái gì ?
Trong lòng nàng tự dưng cảm thấy bất an, nhưng nghĩ cũng thấy gì sai cả. Đời Uất Trì Việt cũng thích đẻ nhúng tay việc của Đông cung. Nàng là Thái tử phi, xử lý trong Đông cung cũng là hợp tình hợp lý. Cho dù hài lòng với nàng, cũng thể giữ gìn mặt mũi của Đông cung .
Quách hiền phi đang nổi đóa, Uất Trì Việt tiếp tục :
Thân thể mẫu khỏe, nhi tử với a Thẩm xin cáo lui .
Dứt lời hành lễ xong liền mang Thẩm Nghi Thu ngoài.
Ra khỏi Tiên Cư điện, Uất Trì Việt liền giận tái mặt. Hắn đẻ thích Thẩm thị, nhưng thật ngờ ngay cả chiếu lệ một chút mặt thôi bà cũng .
Đây là Thái tử phi mà cưới hỏi đàng hoàng về, chỉ là xử lý một cung nhân trong chính cung của thôi mà đẻ ngay mặt một đám hạ nhân để cho nàng một chút mặt mũi nào, quả thực là thèm đạo lý.
Hắn Thẩm Nghi Thu một chút, thầm nghĩ mặc dù tính tình Thẩm thị trầm , nhưng bây giờ cũng mới chỉ là một tiểu nương tử mười lăm tuổi, tất nhiên là tính tình sẽ chút cố chấp. Nếu cố chấp, đời nàng chuyện tự sát như thế. Trở về nhất định ở cạnh nàng nhiều hơn mới .
Thẩm Nghi Thu khẽ liếc mắt thoáng qua Uất Trì Việt, thấy khuôn mặt vui, nàng khỏi nỗi đau của khác. Vợ cùng với chồng bất hoà, con trai kẹp ở giữa, nhất định là dễ chịu.
Nhất định khi bọn họ trở về, Quách hiền phi chắc chắn mắc bệnh "lười biếng" một phen. Chưa chừng lúc đó nước mắt của bà cũng đủ để dìm Uất Trì Việt c.h.ế.t đuối.
Trông thấy một màn ngày hôm nay, chỉ cần thấy thì nhất định sẽ thấy tâm phiền ý loạn. Nói chừng đêm nay sẽ tiền viện ngủ, để khỏi thấy nàng nữa.
Hai đều suy nghĩ riêng của , cùng lên xe trở về Đông cung ...