TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 69
Cập nhật lúc: 2024-12-17 08:26:07
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thái tử Thái tử phi truyền cảm hứng nên càng ngày càng chăm chỉ hơn.
Đợt hạn hán nghiêm trọng ở Sơn Đông , lương thực ở kinh đô lấy chỗ nọ bù đắp chỗ , nhưng mà cũng chỉ giải quyết trong lúc khẩn cấp chứ cũng kế sách lâu dài. May mà năm ngoái mưa thuận gió hoà, vẫn cố ứng phó . năm nay thiên tai phát sinh lúc , cũng như là một lời cảnh báo cho , chỉnh đốn về vấn đề vận chuyển bằng đường thủy từ Giang Nam đến kinh đô.
Hôm cùng Hộ bộ và Công bộ thương nghị kế sách nhưng vẫn tìm phương án khả thi.
Ngoài còn cử sứ thần đàm phán nghị hoà với Thổ Phiền, Giang Nam trộm đúc tiền tệ, nhiều vấn đề nan giải khác ...
Bởi mới thấy tình trạng thiếu hụt ngân lượng càng ngày càng nghiêm trọng, tiền đắt nhưng đồ vật rẻ. Bách tính nộp thuế bằng tiền, cứ như mà tính, nhưng thực tế lượng giao nộp lương thực và gấm lụa cao hơn gấp đôi so với các năm. Nếu sửa đổi chế độ đóng thuế cũng ảnh hưởng tới bộ hệ thống bên .
, suýt nữa quên mất cha lúc nào khiến bớt lo của , đang tranh cãi nháo nhào xây cung điện nghỉ mát. Bây giờ tự dưng điều động khắp nơi chọn mỹ nhân để phong phú hậu cung.
Uất Trì Việt nhéo nhéo mi tâm, vẫn đích tới Hoa Thanh cung một chuyến, ở mặt khuyên can một vài mới .
Sau khi tính toán xong thì nội thị ôm một chồng cuốn sách :
Khởi bẩm điện hạ, đây là sách mà hôm qua nhận . Đến , mỗi năm một tới kì thi khoa cử tiến sĩ.
Khoa cử của triều đại bây giờ gì mờ ám, công hầu quan lớn thể tiến cử mà lên . Thường thì trạng nguyên cũng quyết định khi các tử sĩ khỏi trường thi.
Ngay khi mùa hè bắt đầu, các tử sĩ từ khắp nơi rục rịch tới kinh thành. Đem những bài văn thơ nhất của thành quyển trục để trình bày cho các quan quyền quý cổng thành. Mong thể quý nhân yêu thích, một bước lên trời.
Mặc dù thể thẳng cửa của Đông cung, nhưng Thái tử đang nắm quyền bộ triều chính, đương nhiên sẽ ít nghĩ trăm phương ngàn kế khác để đem những quyển trục đặt ở mặt .
Ngày thường, cho dù bận đến nữa cũng sẽ dành vài giờ để xem xét, nhưng gần đây cách nào phân .
Đang lệnh cho thái giám đem mấy quyển sách cất , chợt nhớ mấy ngày Lai Ngộ Hỉ đề cập tới rằng gần đây thái giám của Thừa Ân điện ngoài chợ tìm kiếm mấy quyển truyện dân gian cũ từ năm để cho Thái tử phi khi nào rảnh rỗi sẽ .
Hắn thể hiểu , tính toán sổ sách đúng là một chuyện vô cùng nhàm chán và đôi khi cũng cần thư giãn một chút. Sách truyện ở ngoài màu sắc tranh vẽ đầy thu hút, những thơ văn mà còn nhiều truyện dân gian hoang đường , đúng là một cách giải trí .
Hắn thầm nghĩ, Thẩm thị tuy tài năng gì quá nổi bật nhưng lễ nghi phép tắc, phân biệt . Vậy những bài thi phú chẳng bằng giao cho nàng sàng lọc một , chọn những bài nhất trong đống .
Hắn quyết định chủ ý xong nhân tiện :
Đem hết những thứ tới Thừa Ân điện , bảo Thái tử phi chọn lọc một .
Nội thị lộ vẻ chần chờ, Uất Trì Việt bèn mỉm một cái:
- Không .
Khoa cử là chuyện quốc gia đại sự, mặc dù nàng chỉ xem xét bài vở nhưng cũng vẫn là tình ngay lý gian*.
Bị oan uổng, dù sai trái nhưng thực tế đủ lý để biện minh.
mà từ tới nay Uất Trì Việt bao giờ coi trọng chuyện . Chỉ vô dụng, yếu hèn, chủ kiến mới nhạy cảm như thế, suốt ngày chỉ sợ nữ tử hậu cung tham gia chính sự.
Dạy dỗ như bây giờ chính là Trương hoàng hậu - một thông minh lạc thua kém gì các đấng mày râu. Đời luôn luôn đề phòng bà, nhưng cho cùng thứ vẫn là kiêng kị vẫn là Trương gia nắm trong tay cấm quân của thành bắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-69.html.]
Bây giờ đối với đích mẫu, kính trọng và ngưỡng mộ bà. Trương hoàng hậu xuất từ gia đình cầm quân nên đối với việc quốc sự quân đội bà nhiều cách giải quyết. Do giám sát đất nước nhiều năm, cho nên những chuyện về biên giới, quốc phòng vẫn luôn quen cùng đích mẫu thương nghị. Có khi chỉ cần bà chỉ điểm một chút, nhưng cũng thể ngộ nhiều chuyện đang bế tắc.
Đời khi c.h.ế.t , cũng vô cùng tiếc thương khi đích mẫu còn tại thế. Nếu như bà chèo chống, tất nhiên thể bảo vệ cho đất nước hoà bình, vạn dân an lành hạnh phúc.
Khả năng quản lý hậu cung của Thẩm thị cũng coi là thành thạo giỏi giang, nhưng việc triều chính đất nước thì thể yên tâm giao cho nàng.
Thái tử điện hạ gần đây thức khuya dậy sớm, bận tới sứt đầu mẻ trán. Thái tử phi cũng mất ăn mất ngủ, bận rộn tới mức quên cả trời đất.
Bộ truyện mới thu thập từ mấy hôm nàng mấy .
Cũng may tới thời điểm kì thi khoa cử của năm nay. Mỗi ngày đều nhiều quyển sách các quan quyền quý, gác cổng bọn nô tỳ bán hết ngoài.
Vì nên cách vài ngày nàng phái một tiểu thái giám am hiểu bút sách ngoài vơ vét một , mỗi thu hoạch cũng khá.
nàng cũng là mải chơi mà để chểnh mảng công việc. Nàng vẫn tranh thủ lúc rảnh rỗi mà qua tài sản của Uất Trì Việt một chút, tiền tài ruộng đất nhiều nhưng kho bạc trống hơn phân nửa. Nàng sổ sách cũng Thái tử mang tài sản trợ cấp cho triều đình.
Cho dù là nàng với Uất Trì Việt vô cùng ghét , nhưng nàng cũng thể thừa nhận, đúng là bậc quân vương tài ba, sáng suốt hiếm .
Ngày hôm nay, nhận sách tích trữ sắp cạn kiệt, nàng đang gọi tiểu thái giám tới chợ một phen thì trông thấy hai tên nội thị ở Trường Thọ viện đang ôm hai chồng sách lớn tới.
Biết đây là lệnh Uất Trì Việt, nàng khỏi kinh ngạc. Hậu cung tham gia chính sự là chuyện kiêng kỵ nhất ? Chẳng lẽ bởi vì Thẩm gia còn căn cơ gốc rễ gì cả nên mới lo lắng chút nào?
Nàng hiểu Uất Trì Việt là ý gì, nhưng Thái tử lệnh, nàng cũng đành phụng mệnh mà việc. Dù cũng tiết kiệm chút tiền mua giấy bút.
Sau khi hai tiểu thái giám truyền lời khỏi, nàng vô cùng hứng thú xem.
Sau khi qua mấy bài thi, nàng thấy trình độ cao thấp đồng đều. Nàng ở một bên đem các bài thi phân thành ba loại : kém, bình thường, . Sau đó lấy bút màu xanh kẻ những câu và vài lời nhận xét ngắn gọn. Chỉ trong một buổi trưa, nàng nhận xét xong năm sáu quyển.
Dùng bữa trưa xong, nàng nghỉ ngơi trong chốc lát. Sau đó dậy uống thêm mấy ngụm và ăn ít hoa quả trở bàn. Nàng rút một quyển sách, mới mở , suýt chút nữa là miếng bánh trong miệng cho nghẹn chết.
Quyển sách mặt "Hà Dương Ninh Ngạn Chiêu", chính là quận và tên của Thập nhất lang.
Thẩm Nghi Thu vội vàng uống một ngụm táo, nuốt xuống miếng bánh đang mắc kẹt trong cổ họng.
Nàng bưng chén lên, ngón tay gõ nhẹ thành chén. Chẳng lẽ đây là Uất Trì Việt đang thử nàng ?
Dựa theo những gì nàng về Uất Trì Việt, tuyệt đối là lòng nhỏ như ruột gà và nhàm chán như .
Thẩm Nghi Thu cau mày suy nghĩ một chút, mới chợt nhớ quên mất một chuyện. Uất Trì Việt lúc mới mười tám tuổi, miễn cưỡng cũng coi là thiếu niên, bản tính bây giờ so với đế vương thâm trầm cầm quyền nhiều năm là thể so sánh nổi.
Hắn đang độ tuổi khí huyết sôi trào, Thái tử phi cưới hỏi đàng hoàng từng cùng khác nghị , trong lòng khúc mắc cũng là điều dễ hiểu.
mà việc cũng khiến cho nàng băn khoăn.
Nàng cúi đầu xuống , thấy nét chữ nho nhã xinh nhưng vẫn mất phần mạnh mẽ, trong lòng khỏi cảm thấy khó xử.