Sau khi tắm rửa xong xuôi, đổi sang áo ngủ, cởi búi tóc trở vè phòng. Đang định đem phương án vận tải đường thủy mà Công bộ trình lên nghiên cứu một chút thì khoé mắt liếc thấy hình như một bóng khẽ lướt qua bên trong màn trướng.
Hắn tưởng rằng Thẩm Nghi Thu trở về, liền tới trướng xem xét thì thấy bên trong một mảnh lụa đỏ. Kia rõ ràng là đôi vũ cơ lúc nãy.
Hai đều mặc áo mỏng che nổi thể, dáng vẻ nhu nhược, thể yếu đuối xương uốn lượn như rắn. Thấy tới, hai gương mặt giống như đúc cùng ngẩng đầu với :
- Thần mời điện hạ nghỉ ngơi.
Giọng mềm mại khiến cho ngứa ngáy.
Uất Trì Việt khỏi cảm thấy huyết mạch sôi sục, nhưng là vì kinh hãi.
Thái tử điện hạ vốn hiểu phong tình, thấy một màn chỉ cảm thấy quỷ dị buồn nôn. Cảm giác cồn cào trong bụng dâng lên, nhịn nổi nữa mà vịn thành giường nôn .
Nội thị cuống quýt pha cho súc miệng mang y phục sạch sẽ tới cho .
Hai tỷ Phi Loan Khinh Phượng giật nảy , sắc mặt tái xanh, vội lộn nhào từ giường xuống quỳ rạp mặt đất, ngừng dập đầu xin tha mạng.
Uất Trì Việt nôn chút rượu, cảm giác khó chịu cũng nhẹ bớt .
Hắn đây là chủ ý ngu ngốc của Thẩm nhị lang nên cũng truy cứu hai nữ tử , chỉ phất phất tay :
- Các ngươi lui ngoài .
Tỷ hai liên tục dập đầu tạ ơn, vội phủ thêm y phục vội vàng lui ngoài.
Uất Trì Việt lúc cũng rõ ràng, Thẩm nhị lang gọi hai vũ cơ tới hầu hạ thì đêm nay Thẩm Nghi Thu chắc chắn sẽ ngủ ở chỗ khác.
Hắn với Thẩm Nghi Thu mới kết hôn nửa tháng, bây giờ vẫn đang bồi nàng cùng về nhà thăm viếng. Vậy mà bá phụ với thúc phụ của nàng vội vã nhịn nổi mà nhét mỹ tỳ trong phòng , là đặt cháu gái ở chỗ nào? Trong lúc nhất thời, rõ cảm giác của bây giờ là phẫn nộ thương tiếc.
Nghĩ đến đời nàng màng phận quỳ gối tẩm cung của hai canh giờ liền vì một bá phụ như . Trong lòng Uất Trì Việt như kim châm, lúc chỉ nhanh chóng đến bên cạnh nàng. Không để gì cả, chỉ ở cùng nàng thôi.
Hắn chịu đựng cơn buồn nôn, tắm rửa sạch sẽ từ trong ngoài mặc quần áo ngoài , bước nhanh khỏi sân, hỏi hầu Thẩm gia đang canh cổng:
- Đêm nay Thái tử phi ở ?
tớ thấy trong giọng của lộ vẻ tức giận, dọa tới mức run rẩy:
Khởi ... khởi bẩm điện hạ, tiểu thư ... nô tài ... để ...xin cho tiểu nô chạy hỏi ... hỏi một chút.
Uất Trì Việt sẽ tự dưng khó xử một hạ nhân, chỉ gật đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-74.html.]
- Được, ngươi nhanh chóng hỏi .
Sau khi tên hầu khỏi, Uất Trì Việt chậm rãi dạo ngoài viện, gió đêm mát mẻ thổi bay mất mấy phần tức giận của . Lúc nãy chỉ hận thể lập tức gọi Thẩm nhị lang tới để khiển trách một trận, bây giờ tỉnh táo, đổi chủ ý.
Hắn nhớ tới đời lúc Thẩm Nghi Thu mang thai, vì sức khỏe nàng nên mang thai mười phần vất vả. Lúc đó Thổ Phiên hoành hành ở Tây Bắc, bận đến mức sứt đầu mẻ trán, mười ngày thì tới chín ngày ngủ ở Thái Cực Cung.
Thẩm Nghi Thu khi đó để đường tỷ cung bạn, đương nhiên là đồng ý. Ai ngờ vị đường tỷ của nàng ý ở trong lời, thừa dịp hồi cung tới nơi câu dẫn, còn là theo ý của Hoàng hậu nương nương.
Hắn thất vọng nên tới hỏi Thẩm thị, nàng cũng chẳng cãi một câu mà nhận hết lầm. bây giờ nghĩ , chuyện phần lớn là ý đồ riêng của vị đường tỷ .
Uất Trì Việt thở dài, cha Thẩm Nghi Thu qua đời sớm, nàng lớn lên ở Thẩm gia, nhất định coi những là nhân quan trọng nhất. bọn họ chỉ nghĩ đến sự sung túc giàu của bản mà thôi, nghĩ gì cho nàng cả.
Đang nghĩ ngợi thì thấy phía xa xa một tỳ nữ cầm đèn đang theo dẫn đường tới. Uất Trì Việt thoáng qua liền cảm thấy mấy phần quen mắt, cẩn thận nghĩ một . Nhớ đời Thái tử phi đem tỳ nữ từ Thẩm gia đông cung, nhớ tên là Thanh Nga Bích Nga nữa.
Đời tại Thẩm thị mang cung mà để nàng ở Thẩm gia.
Tỳ nữ đến mặt hướng Uất Trì Việt hành lễ, âm thanh chút run rẩy:
Khởi bẩm điện hạ, tiểu nương tử sai nô tỳ đến mời điện hạ tới vườn hoa một chút.
Uất Trì Việt mấy chữ "tiểu nương tử" liền cảm thấy chút kỳ quái, từ khi Thẩm Nghi Thu xuất giá, nhóm tỳ nữ đổi cách xưng hô thành "nương tử" mà. Chắc là do tỳ nữ quá luống cuống nên nhất thời quên lời, cũng để tâm, chỉ :
- Ngươi dẫn đường .
Nghe thấy Thẩm thị mời tới hoa viên tâm sự, Trong lòng Uất Trì Việt mềm nhũn, đầu với hai nội thị :
- Các ngươi cần theo.
Vừa sửa sang quần áo, Thẩm thị thận trọng, tí nữa gặp nàng, tuyệt đối thể để nàng chuyện gì khác thường.
Thanh Nga thắp sáng con đường bằng đèn lồng, Uất Trì Việt theo ở đằng . Đi hết một đoạn đường với bảy tám ngã rẽ, cuối cùng cũng đến một khu vườn nhỏ vắng vẻ. Chỉ thấy ánh đèn mờ ảo, hoa cỏ xum xuê, trong đình nhỏ một đang , đầu cúi gầm xuống, như đang suy nghĩ điều gì đó.
Thanh Nga dừng ở ngoài cổng vườn, với Uất Trì Việt:
- Xin mời điện hạ .
Uất Trì Việt nghĩ thầm Thẩm thị gọi đến nơi hẻo lánh , hẳn là chuyện gì đó nhỏ ? Trong lòng của chút nghi hoặc nhưng vẫn cất bước hướng trong đình.
Cách gian đình độ ba bước, nữ tử đột nhiên ngẩng đầu lên, cúi đầu hạ bái :
- Thái tử điện hạ.
Uất Trì Việt dừng chân , giọng điệu mấy phần quen tai, nhưng tuyệt đối Thái tử phi!